- 🏠 Home
- Teen
- Đồng Nhân
- [Conan] Mộng Cảnh Nhân Sinh
- Chương 74: Màn đêm điên cuồng (18+)
[Conan] Mộng Cảnh Nhân Sinh
Chương 74: Màn đêm điên cuồng (18+)
Thân nhiệt của Yue vốn thấp hơn người bình thường, nhưng lúc này đây thân thể mát lạnh như băng tuyết ấy khiến cho Akito nhịn không được muốn nuốt vào trong cơ thể mình, bình ổn ngọn lửa hừng hực thiêu đốt anh. Lý trí của Akito người lại vẫn luôn nhắc nhở anh không được phép làm tổn thương cô dù chỉ một chút. Yue nhìn ánh mắt mang theo tính hủy diệt của anh nhịn không được rùng mình một cái. Nội tâm của Yue căn bản không trầm lặng như vẻ bên ngoài cô đang thể hiện, cô sợ hãi. Sợ hãi một Akito mất đi lý trí, anh không còn là Akito quen thuộc ; sự dịu dàng lãnh đạm nơi anh bị du͙© vọиɠ từ sâu trong tiềm thức cắn nuốt. Đối mặt với đôi con ngươi như dã thú lúc này Yue theo bản năng muốn chạy trốn nhưng cả thân thể và lý trí của cô đều không cho phép cô bỏ cuộc. Người có thể kết thúc nỗi thống khổ của Akito, người duy nhất có thể giải phóng anh khỏi gông xiềng giữa du͙© vọиɠ và lý trí chỉ có mình cô mà thôi.
Tiếng hát mang theo sự run rẩy rất nhỏ, Akito lại bởi vì sự rung động ấy mà càng mất đi lý trí. Anh luyến tiếc thương tổn Yue nhưng lại nhịn không được muốn lao tới cắn nuốt cô, từng chút từng chút một nhấm nháp hương vị máu thịt ngọt ngào của cô. Yue chỉ có thể thuộc về một mình anh. Chỉ cần cắn nuốt cô ấy Yue sẽ không bao giờ rời khỏi khống chế của anh nữa, cô sẽ không biến mất, sẽ không bỏ rơi anh. Nỗi đau khổ chọn lựa lúc này so với tổn thương linh hồn so ra không kém bao nhiêu.
"Đi.....đi ra ngoài."
Akito kiệt lực rống to đuổi Yue ra ngoài, bởi vì anh biết mình không còn trụ vững nữa, bàn tay anh xiết chặt thành giường tới nỗi hằn lên cả những khớp xương trắng bệch.
Trong thân thể anh lúc này có một ngọn lửa vô hình không ngừng thiêu đốt lý trí và du͙© vọиɠ. Akito thở dốc gầm lên như một con thú dữ bị vây khốn, mồ hôi như mưa tích lạc trên gò má anh.
Đột nhiên, trên má một mảnh mát lạnh. Yue không biết từ lúc nào đã lại gần, từ phía sau ôm lấy anh. Thân thể người thiếu nữ mềm mại mát lạnh như nước. Cô vẫn đàn hát lên nhưng đã không còn cao vυ"t như trước. Thanh âm lúc này nhẹ nhàng như nỉ non của người tình, ngọt ngào đến tận xương cốt. Hơi thở mơn man phập phồng trên da thịt không thể nào bình ổn được khát vọng sôi sục trong thân thể anh.
Toàn bộ sự chú ý của Yue đều tập trung vào khúc trấn hồn; cô ép buộc bản thân quen thuộc với mặt trái của tính cách Akito lúc này. Mãi cho tới khi bên hông bị xiết chặt, Yue mới mở mắt ra, tiếng hát cũng thiếu chút nữa là gián đoạn. Akito ôm chặt lấy eo cô nhấc cả người Yue ném lên giường.
Yue sợ hết hồn cắn răng nhịn xuống đau đớn run rẩy tiếp tục cất tiếng hát. Lưng bị một lực lớn va chạm, tiếng hát của Yue cũng vì thế mà trở nên rất nhỏ dường như chỉ đủ để Akito nghe thấy.
"Đừng....hát nữa."
Akito dường như rất đau đớn ôm lấy đầu mình. Anh chỉ biết mỗi câu hát của Yue như một con dao sắc nhọn vạch trên từng lớp da đầu anh. Thân thể ngược lại càng thêm khô nóng khó nhịn. Kiên nhẫn suốt 25 năm qua đều nhanh chóng đạt tới giới hạn. Yue còn chưa kịp trấn an anh, Akito đã nhào tới đè chặt cô xuống giường điên cuồng gặm cắn đôi môi Yue ý đồ nuốt gọn những âm điệu cuối cùng của trấn hồn khúc. Hơi thở cuồng loạn nóng rực như dã thú thiêu đốt thân thể hai người. Akito hôn...không đúng. Phải là cắn mới chuẩn xác; từng nụ hôn thô bạo giáng xuống là một lần hương vị rỉ sắt nhàn nhạt lan toàn trong miệng hai người. Yue cau mày vô thức phản kháng vì thế càng làm cho Akito nổi điên. Khớp hàm của cô bị Akito tách mở, anh điên cuồng len lỏi duẫn hút xâm nhập khoang miệng Yue. Nước bọt không thể khống chế mà rơi xuống, kéo dài thành sợi chỉ bạc; dưới ánh sáng yếu ớt mơ hồ càng mang theo hương vị da^ʍ mỹ không thể tả. Akito tóm chặt lấy hai cổ tay Yue khoá trên đỉnh đầu tiếp tục hôn, cô nhịn không được cắn anh chảy máu mới có thể thoát khỏi nụ hôn cuồng dã. Yue như con cá mắc cạn chỉ có thể há miệng thở dốc, thân thể từng chút run rẩy không rõ là sợ hãi hay Hưng phấn, cô dường như không còn sức để phản kháng nữa.
Akito thấy cô yên lặng liền tốt bụng mà kết thúc nụ hôn đẫm máu này. Thế nhưng cô không phản kháng càng làm sống dậy bạo ngược kɧoáı ©ảʍ trong lòng anh. Nụ hôn kịch liệt từ môi chuyển dần xuống. Bộ váy thiết kế tỉ mỉ của Yuu Kikyou dưới bàn tay thô bạo trở thành những mảnh vải vụn phân tán khắp phòng. Da thịt Yue như bạch ngọc dứoi ánh đèn thủy tinh càng trở nên thánh khiết tới mức khiến người ta xuất hiện du͙© vọиɠ muốn chà đạp, nhuốm làn da này xuống vô tận bóng tối.
Akito chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên, anh lắc đầu thở dốc buồn bực xé tung cổ áo mình. Lý trí của anh đang chơi vơi bên bờ vực, trong cơ thể du͙© vọиɠ bùng lên mãnh liệt. Bên tai khi có khi không truyền tới tiếng thở dốc mơ hồ mỏng manh. Akito cố gắng giữ lấy tia lý trí cuối cùng thì thầm vào tai Yue.
"Xin lỗi.....xin lỗi em..."
Yue khẽ cứng người lại, hốc mắt khô khốc đỏ bừng tràn ra nước mắt. Akito đau lòng nhưng không có cách nào trấn an cô cũng như sự nóng nảy bạo ngược trong cơ thể mình. Nhiệt độ nóng bỏng khiến cho anh gần như phát điên. Thân thể cô mát lạnh đối với anh chính là cực hạn dụ hoặc khiến anh không thể buông ra lúc này. Akito vùi đầu vào hõm vai cô tham lam hưởng thụ cảm giác mát mẻ trên da thịt cô đem lại.
Yue nguyên bản y phục bị Akito xé rách loạn thất bát tao lại nhiều lần ma sát giãy dụa, da thịt tuyết trắng loã lồ bên ngoài. Tuy nhiên sự mát mẻ mà làn da Yue mang lại không thể dập tắt ngọn lửa cháy trong thân thể Akito. Cô còn vì bị anh giam cầm không ngừng giãy dựa thực sự là kí©h thí©ɧ rất lớn với anh.
Akito khẽ vuốt lên từng tấc da thịt cô, dưới bàn tay nóng bỏng ấy làn da Yue như cuốn chặt lấy ngón tay anh không muốn tách rời dù chỉ một chút.
"Ah...."
Yue bị Akito vuốt đến khó chịu khẽ cắn môi rên lên. Akito ngược lại bị thanh âm này kí©h thí©ɧ càng thêm mạnh tay chà đạp làn da cô. Da thịt tuyết trắng chẳng mấy chốc đã trở nên xanh xanh tím tím da^ʍ mỹ mà tàn bạo.
Mái tóc đen tản mát trên ga giường tuyết trắng, đối lập giữa trắng và đen kí©h thí©ɧ tới thị giác của Akito. Ngũ giác đều nhuốm bởi tìиɧ ɖu͙©, sự tàn bạo trong đôi mắt anh khiến nó đỏ lên đầy tơ máu, đó hoàn toàn là một đôi mắt của dã thú.
Akito há miệng, cắn xuống thân thể Yue. Cô ngẩng đầu giãy dụa đẩy anh ra nhưng lại phát hiện bản thân bị ôm đến gắt gao không thể thoát được.
"Đừng.....Akito..."
Akito coi như không nghe được lời cầu xin của cô, anh cúi thấp người để da thịt hai người áp sát vào nhau, cảm giác mềm mại bên dưới khiến anh gần như phát điên. Cơ thể Yue khẽ rung lên, cả người nhe bị sét đánh trúng, sức lực không còn bao nhiều nay như bị rút sạch.
"Anh....đừng như vậy"
Yue có cảm giác cơ thể mình giống như lây dính lửa từ anh, nóng cháy khiến cô chịu không nổi nữa.
"Ư.....ưʍ...."
Yue run lên cắn chặt vành môi nhưng cô ngăn không được những tiếng thở dốc phát ra từ cánh mũi. Cảm thấy được sự khẩn trương của thân thể yêu kiều bên dưới ý cười trong mắt Akito càng sâu đậm, màu đen nơi con người càng thêm âm trầm.
Yue co rụt người lại tận lực giảm bớt tiếp xúc thân thể với anh. Xúc cảm nóng bỏng bên dưới đùi non khiến cô cảm thấy nguy hiểm. Akito chế trụ thân thể Yue, chen chân vào giữa hai chân cô. Yue ngẩng đầu lên, ánh mắt đẫm nước hổn hển cào loạn, Akito cảm thấy phiền phức mạnh bạo tóm lấy tay cô bẻ ngược về phía sau.
"A------"
Đau đớn từ cổ tay truyền tới cùng thân thể bứt rứt đau đớn khó nhịn khiến nước mắt ngưng tụ cuối cùng không nhịn được rơi xuống. Akito lúc này không phải là Akito mà cô quen biết. Anh như một con dã thú tàn ác đang xé nát thân thể cô để thoả mãn thú tính của nó.
Akito không thấy Yue khua loạn liền buông tay cô. Dường như khá hài lòng bởi phản ứng lúc này, anh cúi người đặt từng nụ hôn lên tấm k lưng trần trụi của Yue. Một bàn tay đưa vào miệng cô khuấy loạn.
"Ah....a----"
Yue lắc đầy nguầy nguậy cũng không thoát khỏi bàn tay ác ma này, nước bọt không kịp nuốt xuống chảy đầy tay Akito. Mái tóc đen dài xoã tung, vài sợi tóc bị mồ hôi dính lên gương mặt. Yue trong mắt anh càng thêm ngon miệng.
Bàn tay còn lại trượt xuống thắt lưng mảnh khảnh vuốt ve đùi trong của Yue lại di chuyển tới phía sau hướng về nơi tư mật. Yue trừng mắt, miệng bị tàn bạo mở ra chỉ có thể phát ra những âm tiết đơn giản. Hạ thân không ngừng vặn vẹo hòng tránh thoát những cái vuốt ve của Akito.
"Yue.......đừng nháo....anh không nhịn được...."
Nói xong những lời này Akito không quản Yue phản ứng ra sao đã tiến vào trong thân thể cô.
Yue chỉ cảm thấy phía dưới như bị lưỡi dao nóng bỏng sắc bén xé thành hai nửa. Anh lại không hề để cô thích ứng không ngừng xâm nhập, hướng tới nơi sâu nhất mà tiến vào. Yue căn bản không chịu nổi sức lực của Akito đau đớn mà kêu lên thành tiếng, tích cóp khí lực mà giãy giụa kịch liệt.
"Đau quá....đi ra Akito......đi ra....em không chịu được......"
Akito hoàn toàn phớt lờ Yue liên tục đẩy mạnh. Anh đem chân cô áp xuống dưới, dưới chân bị đặt sang hai bên, gáy bị anh nâng lên, đầu lưỡi tiến quân thần tốc trong miệng cô, hạ thân điên cuồng luật động. Kháng cự yếu ớt của Yue chỉ khiến cho thú tính của anh tăng vọt, hận không thể lập tức cắn nuốt cô đến cả xương cũng không chừa lại.
Akito cắn lên cổ Yue hưởng thụ cảm giác ấm nóng sít sao ôm chặt phân thân anh. Một trận xé rách đau đớn khiến Yue khóc không thành tiếng, máu trên cổ chảy xuống, nóng bỏng và dính nhớp mang theo mùi tanh nhàn nhạt lan tỏa trong miệng Akito và tỏa ra khắp phòng.
Đau đớn trên cổ kéo lại thần trí của Yue. Trên người không có chỗ nào không đau đớn, cô nhịn không được cầu xin anh lại giống như châm ngòi thuốc nổ khiến Akito không thể kìm nén. Yue chưa từng nghĩ sẽ có một ngày Akito sẽ tàn bạo đối xử với cô như vậy. Anh vẫn luôn dịu dàng ôn nhu như nước còn bây giờ anh áp chế cô trên giường, rong ruổi trên thân thể cô. Anh từ trên cao nhìn xuống như thể trưởng khống hết thảy sinh mệnh cô. Du͙© vọиɠ như hồng thủy tràn về biến Akito trở thành một con người hoàn toàn khác. Anh bạo ngược, anh điên cuồng chiếm đoạt cô. Tuy rằng là do cô cam tâm tình nguyện nhưng bị anh chiếm đoạt điên cuồng thế này khiến cho Yue đột nhiên cảm thấy ủy khuất. Cô chỉ hi vọng Akito sẽ trở lại bình thường. Cô yêu Akito trầm ổn bình tĩnh, sợ hãi Akito lúc này, anh không còn là anh mà cô biết nữa.
Yue khóc, yếu đuối run rẩy thừa nhận từng đợt va chạm của anh. Tìиɧ ɖu͙© kìm nén lâu như vậy, anh còn bị Yue tiêm thuốc kí©h thí©ɧ căn bản thần kinh không khống chế được thân thể cùng du͙© vọиɠ, động tác càng thêm kịch liệt cuồng dã.
Cô khóc không thành tiếng, thân thể đau nhức, khoé môi bị cắn ra huyết nhục mơ hồ mà hổn hển thở dốc, trong lòng Yue không hề thoải mái như cô vẫn tưởng tượng như vậy. Trao thân cho anh là cô tự nguyện cũng là lựa chọn duy nhất. Linh hồn họ được gắn kết bởi khế ước, một phần linh hồn cường đại của Akito chống đỡ cho tàn hồn dính lấy nguyền rủa của cô. Nhưng như vậy vẫn chưa đủ. Bọn họ phải gắn kết chặt chẽ hơn nữa, khế ước linh hồn không đủ mạnh mẽ để áp chế xao động linh hồn do thần khí tạo ra. Sự kết hợp giữa xá© ŧᏂịŧ và linh hồn là sợi dây liên kết chặt chẽ nhất mà không có một thứ gì có thể tổn hại được, cho nên cô dùng tình yêu của mình đổi lấy khế ước linh hồn; dùng xá© ŧᏂịŧ mình đổi lấy an yên cho linh hồn Akito. Nỗi thống khổ của anh cô sẽ nhận lấy hết thảy. Bởi vì cô mà anh chết đi cũng bởi vì cô mà anh tồn tại. Bọn họ không thể không có nhau được.
Tuy biết những đau đớn trên thể xác lúc này là không thể tránh khỏi nhưng Yue vẫn cảm thấy ủy khuất. Anh....không có thần trí. Cô yêu Akito và cô cũng muốn anh yêu lấy tất cả mọi thứ thuộc về cô. Thân thể này, dòng máu này cả đôi tay dơ bẩn dính đầy máu tanh, đôi mắt tràn ngập máu tươi và tử vong hương vị. Cô muốn thấy được hình ảnh mình trong đôi mắt đen thẳm sâu không thấy đáy của anh, cô muốn đôi môi mỏng kia phun ra từng tiếng khàn khàn tràn ngập du͙© vọиɠ chỉ kêu lên tên của cô. Nhưng Akito lúc này không thể thỏa mãn mong ước nhỏ bé ích kỷ và tầm thường của Yue. Akito không còn thần trí để có thể nhìn ra giãy dụa và không cam lòng trong đôi mắt Yue lúc này. Anh chỉ lo kịch liệt cướp đoạt dập tắt lửa dục trong lòng mình.
Yue chỉ cảm thấy một trận hít thở không thông, cô cố gắng quên đi cảnh hai chân mình đặt trên vai Akito cùng hình ảnh anh ra vào thân thể mình. Cả cơ thể Yue vô lực chuyển động theo động tác của anh, giống như một con thuyền nhỏ chơi bơi giữa biển rộng thét gầm. Yue cắn chặt môi níu lấy bả vai Akito như thể đang tóm chặt lấy thần trí đang rời xa mình, cô không ngăn được lực lượng từ bên trong linh hồn từng chút bóc ra tách rời khỏi thân thể cô. Yue biết một khi linh lực của Akito tách khỏi thân thể mình, sức mạnh của đôi mắt tử vong sẽ nhấn chìm cô, linh lực ít ỏi của thân thể này căn bản không đủ sức chống chọi dù chỉ là vài phút, Yue cũng minh bạch chờ đợi mình phía trước là vực sâu nhưng cô không thể không nhảy xuống.
Akito để lại trên thân thể Yue vô số vết bầm tím cùng dấu hôn; không biết bao lâu sau, khi Yue căn bản đã không còn tỉnh táo Akito cuối cùng cũng gầm nhẹ một tiếng, luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng phun vào trong thân thể cô. Trong phòng ngủ tràn ngập mùi xạ hương nồng đậm. Khi anh phát tiết thì Yue cũng mở mắt ra thân thể theo bản năng thả lỏng, nhưng đôi mắt cô hoàn toàn không có thần sắc, đồng tử đen từng chút một tan rã màu xanh biếc nhanh chóng xâm chiếm toàn bộ con ngươi. Thân thể trần trụi có vô số dấu vết như những đóa hoa anh túc lặng lẽ nở rộ lẳиɠ ɭơ, da^ʍ mỹ đến khó tả.
Phát tiết một lần nhưng đầu óc Akito vẫn hỗn loạn vô cùng, du͙© vọиɠ vừa tuôn trào nay lại có dấu hiệu thức tỉnh thiêu đốt thân thể anh. Lý trí hồi phục chẳng được bao nhiêu nhưng Akito tinh tường thấy được vết cắn sâu còn đang rỉ máu trên cổ Yue. Ma xui quỷ khiến thế nào anh lại cúi đầu liếʍ lên vết cắn ấy. Yue thân thể rung lên vô thức phát ra tiếng rêи ɾỉ nghẹn ngào không biết là vì ngứa hay vì đau.
Akito chỉ cảm thấy thần kinh mình đứt phựt một tiếng, lửa nóng trong người càng dâng càng cao. Anh thấp giọng nguyền rủa, Yue đến tột cùng đã tiêm cho anh thứ gì?! Anh ngay cả khống chế bản năng cũng không được nữa. Đau lòng nhìn Yue toàn thân phát run, miệng trương hợp phát ra âm thanh nghẹn ngào rầu rĩ, Akito càng không muốn suy nghĩ nữa môi liền kề sát môi.
Thân thể cô qua đợt kí©ɧ ŧìиɧ vừa rồi liền mềm nhũn vô lực, Akito đơn giản ôm lấy cô, phân thân vừa nóng lại cứng rắn cọ vào giữa hai chân Yue. Anh hôn thô bạo ngấu nghiến như muốn nghiền nát bờ môi mỏng, một tay nâng thắt lưng Yue, tay kia vuốt ve nơi tư mật sau đó dò xét một ngón tay vào.
Có máu, có tϊиɧ ɖϊ©h͙ và dâʍ ɖị©ɧ chảy xuống, ngón tay anh tiến vào không một chút khó khăn. Yue cắn môi vặn vẹo muốn thoát khỏi ma trảo của anh nhưng không thành chỉ có thể vùi đầu vào cổ anh nức nở run rẩy theo từng nhịp ra vào nhẹ nhàng của những ngón tay.
"Xin lỗi Yue...lần này sẽ không làm em đau nữa."
Akito hổn hển thở dốc cắn răng thì thầm vào tai Yue. Anh lúc này so với Yue không tốt hơn chút nào cả. Tuy rằng linh hồn được làm dịu bớt nhưng thân thể hoàn toàn không chịu khống chế của anh. Anh không thể khắc chế du͙© vọиɠ muốn nuốt lấy cô, thứ duy nhất anh có thể làm là tận lực khiến cho cô giảm bớt thống khổ. Tuyết trắng giường lớn loang lổ một mảnh máu tươi cùng dấu vết tϊиɧ ɖϊ©h͙ khô cạn đâm vào mắt Akito khiến cho lý trí anh bị trùng kích nặng nề. Thân thể Yue xanh xanh tím tím những dấu vết bạo ngược đã nói lên sự tàn bạo của anh lúc trước. Akito lúc này chỉ hận không thể gϊếŧ chết chính mình.
Xác nhận thân thể cô đã đủ khả năng thừa nhận chính mình, anh nhanh chóng cọ phân thân ở lối vào sau đó rất nhanh tiến tới. Thân thể Yue cứng lại, cảm giác nóng bỏng đang chôn trong cơ thể khiến cô không thoải mái lại không thể nói rõ không thoải mái ở nơi nào. Kɧoáı ©ảʍ cùng đau đớn trùng kích thần kinh cô khiến đại não gần như tê liệt. Chỗ sâu nhất trong thân thể dường như bị anh chạm tới, thần trí đã mơ hồ Yue vẫn mở miệng trong vô thức không ngừng gọi tên anh.
"Akito....aki....to...."
Hốc mắt Akito phiếm đỏ, động tác càng dồn dập. Tư thế này càng khiến cho phân thân chôn thêm sâu trong thân thể Yue. Cô theo bản năng mà thở dốc, theo bản năng mà gào thét. Kɧoáı ©ảʍ do Akito tạo ra nhấn chìm toàn bộ cô vào trong đó. Trong phòng, tiếng thở dốc không hề ngừng lại, xen lẫn trong đó là tiếng khóc nức nở mơ hồ tràn ngập khoái ý và tiếng gọi khàn khàn trầm thấp gợi cảm khiến người ta không dám nhìn thẳng cũng không dám nán lại lắng nghe. Một đêm này không dài nhưng cũng không thể coi là ngắn, chờ đợi hai người phía trước không biết là nấc thang lên thiên đường hay là bóng tối thẳm sâu chốn địa ngục. Hai thân thể, hai trái tim, hai dòng máu nhưng linh hồn họ đã cột chặt vào với nhau, dùng chung một sinh mệnh. Cho dù tương lai có ngắn ngủi, chỉ cần được ở bên nhau họ đã mãn nguyện rồi.
Hai kiếp..... Trọn vẹn mấy ngàn năm, tình yêu tưởng chừng đã mất đi ấy nay lại trở về bên họ. Ấm áp và nóng bỏng, giống như có thể xua tan hết thảy hắc ám đang bủa vây kín lối.
- 🏠 Home
- Teen
- Đồng Nhân
- [Conan] Mộng Cảnh Nhân Sinh
- Chương 74: Màn đêm điên cuồng (18+)