Chương 4

“Hôm nay trên triều đình, bổn cung tự xin phế bỏ vị trí Thái Tử, nếu như không có gì xảy ra, qua đêm nay bổn cung sẽ không phải là Thái Tử nữa, từ nay sẽ chỉ là một con người thôn dã, Chi Ngọc có bằng lòng cùng bổn cung sống cả đời như vậy hay không?” Triệu Nguyên Sùng nâng cằm người trong lòng ngực, cảm giác mềm mại thật thích, người trong lòng ngực dịu ngoan giống như một con thỏ, nhưng hắn biết hơn bất kỳ ai khác, móng vuốt của y sắc bén đến mức nào.

“Ta đương nhiên là nguyện ý cùng điện hạ sống hết đời này kiếp này, chỉ là ta không phục.” Lý Mặc Nhiễm dùng tất cả ánh mắt ủy khuất nhìn Triệu Nguyên Sùng, “Điện hạ nhân từ, Triệu Quốc vốn nên là của điện hạ, sao có thể để bọn họ tính kế như vậy. Ta… Ta muốn giúp điện hạ đoạt lại những thứ thuộc về điện hạ.”

Triệu Nguyên Sùng không nói, chỉ bình tĩnh nhìn Lý Mặc Nhiễm.

Lý Mặc Nhiễm tự thấy là mình vô cùng hiểu nam nhân nhát gan yếu đuối này, nhưng lúc này, sự đạm nhiên trong đáy mắt Triệu Nguyên Sùng lại làm y cảm thấy có chút không xác định.

“Vì Chi Ngọc, cái gì ta cũng đều nguyện ý làm.” Triệu Nguyên Sùng đột nhiên cúi đầu, gặm cắn ở trên cần cổ trắng nõn của Lý Mặc Nhiễm. Đồng thời, thu lại ánh sáng đang xâm lấn nơi đáy mắt.

Hơi thở thành thục nam tính vây quanh lấy mình, hai tay thon dài cường tráng ôm lấy eo mình, trên cổ truyền đến cảm giác ấm áp ướŧ áŧ, Lý Mặc Nhiễm cho dù muốn phủ nhận, cũng không thể không thừa nhận kỹ thuật tán tỉnh của Triệu Nguyên Sùng rất tốt.

Cổ là nơi mẫn cảm nhất của y, bị hắn nhẹ nhàng gặm như vậy, y cảm thấy thân thể của mình liền mềm ra.

“Vậy… Hay là điện hạ bỏ ta đi?”

Eo Lý Mặc Nhiễm tinh tế hơn so với những nam tử khác. Triệu Nguyên Sùng cởi bỏ chiếc khăn lông chồn của Lý Mặc Nhiễm xuống, sau đó lại cởi bỏ áo choàng của y, kéo áo ngoài ra.

“Lạnh…” Lý Mặc Nhiễm co rụt thân mình lại một chút.

Gió tháng 11, lạnh thấu xương.

Triệu Nguyên Sùng cầm lấy một chén rượu, uống một hơi cạn sạch, tiếp theo lấp kín đôi môi Lý Mặc Nhiễm, đem toàn bộ rượu trong miệng truyền cho đối phương: “Như vậy thì không lạnh nữa.”

Rượu không có đi vào trong miệng Lý Mặc Nhiễm hoàn toàn, có một chút chảy dọc theo khóe miệng Lý Mặc Nhiễm vào trong thân thể y.

Triệu Nguyên Sùng hôn xuống, dọc theo dấu vết rượu , một đường xuống phía dưới.

“Điện hạ.” Vẫn luôn là tiếng nói dễ nghe đó, mang theo vài phần dục niệm, thân thể Lý Mặc Nhiễm không tự giác muốn lui về phía sau. Chính là, Triệu Nguyên Sùng không cho y cơ hội này, tay trực tiếp tiến vào trong y phục của y, dán thẳng xuống phía dưới ngực y.

“Vì sao phải bỏ ngươi?” Triệu Nguyên Sùng hỏi, thanh âm khàn khàn thật gợi cảm.

Kỳ thật, nếu Triệu Nguyên Sùng cường thế hơn một chút, hẳn sẽ là một người phi thường có mị lực, thậm chí diện mạo tuấn mỹ, chỉ là… Lý Mặc Nhiễm vứt bỏ ý nghĩ trong lòng: “Điện hạ bỏ ta, ta liền có thể thi đậu công danh, tiến vào triều đình, làm con mắt của điện hạ… Điện hạ…”

Thanh âm run lên, thân thể bị xoa bóp đúng chỗ ngứa, khiến Lý Mặc Nhiễm cầm lòng không được.

“Được, chỉ cần là Chi Ngọc muốn, ta đều cho ngươi.” Nói rồi vung tay lên, hất toàn bộ đồ vật trên bàn đá rơi lên trên mặt đất, thanh âm choang choang vang lên, trong đem yên tĩnh, càng tăng thêm vài phần kinh hãi.

Triệu Nguyên Sùng đè Lý Mặc Nhiễm ở trên bàn đá, kéo quần y xuống, không phải sự ôn nhu cùng săn sóc như mọi lần, đêm nay Triệu Nguyên Sùng có chút dã man.

Lý Mặc Nhiễm nhắm mắt lại, không cho kɧoáı ©ảʍ bao phủ thân thể làm mất đi lý trí, nếu nhìn kỹ, khóe mắt y còn có chút nước mắt.

Nửa năm trước, Thái Tử xin đế hoàng bạn hôn, muốn nạp Tứ công tử Lý Mặc Nhiễm của phủ An Quốc Công làm trắc phi. Lý Mặc Nhiễm tâm cao khí ngạo, khi nghe được tin tức này, hận không thể vọt vào Đông Cung gϊếŧ Triệu Nguyên Sùng.

Mãi đến khi Tĩnh Vương Triệu Nguyên Hiền cùng An Quốc Công khuyên bảo. Đế hoàng đã mở lời vàng, sao có thể thu hồi, biện pháp duy nhất chính là đạp đổ Thái Tử, để bản thân có được tự do.

Lý Mặc Nhiễm thiên tư hơn người, đương nhiên biết tính toán của Tĩnh Vương cùng An Quốc Công, y đồng ý với kế hoạch của bọn họ, nửa năm qua, không ngừng báo cáo động tĩnh của Thái Tử cho bọn họ, trong đó còn có một nguyên nhân, là bởi vì y yêu một người không nên yêu, chính là tỷ phu của y, Tĩnh Vương Triệu Nguyên Hiền.