Chương 8

Lương Hưng Văn ngậm một miếng bánh pudding, dùng đầu lưỡi cuốn lại đưa vào trong miệng cậu, tận lực tránh đυ.ng phải đôi môi của đối phương, trong lòng nghĩ đến: bọn họ hiện tại chỉ đơn thuần là cha đút đồ căn cho con, mà không phải trò chơi tán tỉnh dâʍ đãиɠ hôn lưỡi với nhau.

Đầu lưỡi hai người nhẹ nhàng tiếp xúc trong không trung, Lương Hưng Văn khống chế biểu tình của mình, nghiêm túc nhìn cảnh tượng da^ʍ mỹ trước mắt, đầu lưỡi đối phương khéo léo linh hoạt, không mập mạp rộng lớn giống như hắn. Vì để tránh làm bánh pudding rơi xuống, hắn đành phải tận lực đem đầu lưỡi của mình đưa vào trong miệng đối phương.

"Ăn ngon quá đi~" Lương Hưng Văn nhìn đối phương đang đơn thuần nhai đồ ăn đã dính đầy dịch vị của mình, bụng dưới lập tức căng thẳng.

Hai người dùng phương thức như vậy để ăn xong cả đĩa bánh pudding, trong lúc đó đầu lưỡi Lương Hưng Văn không cẩn thận bị đôi môi đỏ tươi mê người của đối phương hút lấy, da đầu hắn nhất thời tê dại, nước miếng không khống chế được chảy vào trong miệng đối phương, người trước mặt lại không để ý chút nào, nuốt xuống dịch vị của cha ruột mình.

“Ba ba, con có thể cởi cái này ra được không?” Lương Hề ngượng ngùng kéo quần áo lên, chỉ vào miếng vải bọc trước ngực: "Ba ba ơi con đau quá à~"

"Được, đợi lát nữa ba kêu người đi mua cho con vài bộ áo nhỏ bên trong" Lương Hưng Văn chột dạ bỏ suy nghĩ kia qua một bên, cái eo trắng nõn tinh tế của đối phương lập tức lộ ra, đứa nhỏ này đúng là có cơ thể trưởng thành rất đẹp, ngực to eo nhỏ mông vểnh lên cao.

“Áo ngực ấy ạ?”

Lương Hưng Văn nghe được đối phương nói trắng ra như thế khiến gương mặt của hắn đỏ bừng lên, gật gật đầu, bấm nối máy với điện thoại của trợ lý sinh hoạt "Tiểu Lâm, đi vào trong tiệm mua mấy bộ đồ nội y dành cho nữ"

“Vâng thưa chủ tịch, xin hỏi ngài cần loại gì ạ?" Lương Hưng Văn không cần nghĩ ngợi gì nhiều, trả lời ngay: "Vóc dáng chừng một mét bảy, l*иg ngực khoảng ba mươi bốn cỡ C"

Lương Hề mười lăm tuổi có cơ thể tinh tế hơi gầy hơn so với các bạn đồng trang lứa, lưng mỏng eo thon, có điều phần trước và sau lại phát dục rất tốt, bây giờ đã có ngực cỡ C rồi, một tay của hắn cũng đã khó khăn cầm nắm, qua vài năm nữa có thể sẽ to đến cỡ D hoặc là E cũng không chừng.

“Vâng, tôi hiểu rồi.”

Chuyện riêng tư của ông chủ không phải là việc mà cấp dưới có thể tùy ý hỏi tới, Tiểu lâm chịu khó lái xe đi đến trung tâm thành phố, anh ta không biết tình nhân nhỏ bé ông chủ đang bao nuôi thích kiểu dáng gì, vì thế anh đã chọn mỗi kiểu vài món, cuối cùng thanh toán xong trên tay cũng xách đến tận bốn túi đồ lớn.

Không còn bị đai vải bó buộc nữa, trong áo của Lương Hề giờ đây giống như được nhét thêm hai quả đu đủ vào, bầu ngực to căng phồng, quần áo màu trắng căn bản không che được gì cả.

Lương Hưng Văn mượn văn kiện che chắn cảnh xuân, len lén đánh giá người ngồi trên sô pha, từ bên cạnh có thể nhìn thấy quần áo đối phương bị đầṳ ѵú nhô ra hai hạt châu, không mặc áo ngực vậy mà còn có thể dựng thẳng như vậy, hắn hoảng loạn dời tầm mắt: Đây chính là con ruột của mình! Nghĩ lung tung cái gì vậy chứ!

Một tiếng sau, Tiểu Lâm gõ cửa, Lương Hề nhận lấy túi trên tay đối phương, cười với anh ta để tỏ ý cảm ơn.