Trang viên Malfoy.
Narcissa bưng một ly trà đặt ở trước mặt chồng mình, sau đó cô ngồi xuống bên cạnh con trai và đưa cho cậu bé một ly sữa bò.
Cô nhìn thấy chồng mình trầm ngâm độc lá thư mới được gửi đến thì hơi cảm thấy tò mò. "Lucius, ai gửi thư cho anh vậy?"
"Là Rent." Lucius trả lời.
"Rent?" Narcissa nhíu mày lại giống như đang cố gắng nhớ xem đó là ai.
Mấy giây sau cô mở to hai mắt nhìn chồng mình. "Là Rent Bourbon."
Lucius gật đầu.
"Cậu ấy gửi thư cho anh làm gì vậy? Đã mười mấy năm rồi cậu ấy không hề liên lạc."
"Phải nói là mười mấy năm nay Rent không hề liên lạc với bất kỳ ai ở nước Anh."
Lucius trả lời và sau đó gấp bức thư lại. "Em ấy nói rằng con trai của em ấy sẽ đến Hogwarts đi học và hy vọng chúng ta chăm sóc một chút.”
"Là người thừa kế của gia tộc Bourbon sao?”
"Ừ, tên của thằng bé là Ares Bourbon.”
Lucius nghiêng đầu nhìn con trai của mình. "Draco, sắp tới sẽ có một em trai đến nhà mình. Thằng bé nhỏ hơn con một tuổi, con làm anh trai thì phải chăm sóc cho em trai có biết không?”
Draco kiêu ngạo ngẩng đầu lên.
"Ba, con biết rồi.”
_________
Trang viên Bourbon.
Ares kéo vali xuống lầu và nhìn thấy daddy nhà mình đang ngồi trên sô pha, cậu giao vali cho quản gia Jonathan và chạy về phía daddy.
"Daddy!”
Rent giơ tay xoa xoa đầu của con trai và căn dặn. "Con qua bên đó nhớ nghe lời của chú Lucius và nhớ uống thuốc đầy đủ. Daddy sẽ gửi thuốc bạo động pháp lực hàng tháng cho con.”
Ares gật đầu và cũng căn dặn ngược trở lại.
"Daddy cũng phải nhớ uống thuốc thường xuyên đó và không được làm việc mệt mỏi quá mức, mỗi tuần đều phải viết thư cho con đó.”
"Ừ, daddy nhớ rồi.” Rent Bourbon mỉm cười nói.
"Thời gian không còn sớm nữa, con mau đi đi.”
"Dạ, con đi đây. Hẹn gặp lại vào lễ Giáng Sinh.”
Ares ôm daddy nhà mình một cái rồi đi ra ngoài cửa.
Cậu vừa vào trong xe ngựa thì những con ngựa bay màu trắng hí lên một tiếng rồi bay thẳng lên trời.
Cậu ngồi trong chiếc xe ngựa rộng rãi và thoáng mát, trước mặt là một ly sữa tươi và một cái bánh kem đặt trên bàn. Ares ôm thú cưng Fire của mình vào trong lòng ngực và suy nghĩ dần dần bay xa.
Cậu nhớ tới năm cậu 16 nhận được tin tức daddy hộc máu hôn mê, sau khi về nhà thì nghe thấy quản gia Jonathan nói rằng daddy nhận được tin tức người kia chết đi nên mới như vậy.
Thì ra cậu không phải là sản vật của chuyện ngoài ý muốn, daddy yêu người đàn ông kia đến mức hy sinh bản thân mà mang thai. Bởi vì daddy biết rất rõ người kia sẽ không bao yêu y nên mới muốn có cậu.
Phù thuỷ nam mang thai cần bạn đời truyền pháp lực nuôi dưỡng thai nhi, lúc đó daddy đã bị cậu hút hết ở pháp lực nên mấy tháng cuối thai kỳ hầu như nằm trên giường bệnh.
Khi sinh cậu ra còn bởi vì khó sinh sức khỏe trở nên suy yếu, còn cậu bởi vì không được pháp lực nuôi dưỡng đầy đủ nên từ nhỏ thường xuyên bị bạo động pháp lực. Daddy kéo thân thể bệnh tật mỗi tháng điều hòa pháp lực hỗn loạn trong cơ thể của cậu cho nên khiến daddy càng thêm suy yếu hơn, sau đó vào bắt bắt đầu từ năm cậu được 9 tuổi thì nhờ vào việc uống độc dược bạo động pháp lực để kiềm chế pháp lực hỗn loạn trong cơ thể của mình.
Nhưng điều này trị ngọn không trị gốc, daddy nhiều lần muốn tìm người ba còn lại điều trị cho cậu nhưng cậu ngoan cố không đồng ý. Cậu không thích người kia, nói đúng ra là cậu sợ hãi. Cậu sợ người đàn ông kia sẽ không thừa nhận cậu, bởi vì người kia quan tâm một cậu bé khác hơn so với cậu.
Phải, daddy kể cho cậu nghe tình yêu của người kia đối với người phụ nữ tóc đỏ xinh đẹp, người kia có thể hy sinh tất cả ngay cả mạng sống để bảo vệ con trai của người phụ nữ đó.
Quả nhiên daddy nói đúng, người kia thật sự hy sinh cả đời vì Harry Potter nhưng người kia cũng mang đi linh hồn của daddy.
Cậu không hề biết rằng daddy yêu người đàn ông kia.
Đến khi Harry Potter đến nước Pháp tìm cậu và cho cậu xem ký ức của Severus Snape, ký ức người ba chưa từng gặp mặt.
Trong ký ức thì người kia ăn năn, chuộc tội với Harry Potter. Và đến khi chết vẫn luôn nắm chặt sợi dây chuyền trong tay, nhưng khi nhìn người đàn ông kia chết đi cũng khiến cậu khó chịu.
Không ngờ rằng cậu lại có cơ hội sống lại đến trước khi nhập học, lần này cậu muốn đến Hogwarts. Một mặt là muốn gặp người đàn ông kia, một mặt còn lại thì cậu sẽ không để cho người đàn ông chết.
Nếu daddy yêu người đàn ông kia thì cậu sẽ giúp daddy cướp lấy.
Cậu sẽ giải quyết Voldemort và khi đó Severus Snape không còn trách nhiệm gì với Harry Potter nữa.
Đến lúc đó Severus Snape phải trả nợ cho cậu và daddy, cả phần đời còn lại chỉ được quyền ở bên cạnh daddy.
Cậu sẽ hoàn thành ước mơ của daddy, Ares Bourbon mở mắt ra và nhìn chân trời phía xa xa.
Cậu cong khóe môi lên và trên mặt là vẻ kiên định nhất định phải làm được.
_________
Cùng lúc đó, một chiếc xe hơi bay lơ lửng giữa bầu trời và cố gắng tiến lại gần cái cửa sổ trên lầu hai. Một cậu bé có mái tóc đỏ ló đầu ra từ cửa sổ xe hơi và nhỏ giọng kêu về phía cái cửa sổ bị gắn song sắt.
"Harry! Harry!”
Harry Potter ngồi dậy và kinh ngạc nhìn ra cửa sổ. "Ron!”
"Cậu mau lấy vali đi, chúng tớ sẽ cứu cậu ra.”
"Ừ.” Harry gật đầu và xoay người đi thay đồ.
Một lúc sau, Harry thoát khỏi nhà Dursley và nhìn dượng Vernon ngã xuống từ lầu hai.
Cậu mỉm cười vui vẻ với Ron và cùng nhau đi về phía trang trại Hang Sóc. Lúc này có một người mặc áo đen độn thổ rời khỏi Privet Drive.
Ban đêm ồn ào náo nhiệt đã trở nên yên tĩnh, trên đường phố tối đen như mực không một bóng người và chỉ có duy nhất nhà Dursley là còn sáng đèn. Nhưng rất nhanh căn nhà trở nên tối tăm và chỉ còn nghe thấy tiếng mắng nho nhỏ của hai vợ chồng nhà Dursley.