Chương 43: Tôi thật sự không biết mà

Người ta bỏ chạy khi thấy đám mây đen

Em giang tay ra chờ gió bay đến

Người sợ hãi khi niềm tin lay chuyển

Em gọi đấy là cơ hội để thái độ được thay tên

Biết đâu mai đến ánh nắng sẽ vỡ oà

Và những ấm áp quanh ta mới bắt đầu lan toả

Những bài hát tình yêu mở đường cho tiếng cười giòn giã

Những ánh nhìn mà trước giờ mình lơ đễnh lướt qua

Rồi sẽ nhận ra quanh ta những thầm thì

Những niềm vui âm ỉ mắt nhắm và nhâm nhi

Những khoảnh khắc thần kỳ khi mình sống chậm đi

Tìm ra con người mới khiến cho đời mình đậm vị

Vậy nên cứ tan vào những êm đềm tối nay (cho tình yêu được truyền từ tay qua tay)

Cứ tan trong màn đêm này đắm say (cho tiếng cười được ngập tràn nơi đây)

Cứ chôn vùi lắng lo vào sáng mai (it's gonna be alright)

Và chút yên bình chắc đâu cần đúng sai (let's chill everybody)