Chương 2: Ký Túc Xá

Kiều Túy có chút tò mò, rõ ràng vừa rồi cậu cảm thấy đoạn đường còn thật dài , như thế nào đi một lát lại tới nơi rồi? Chẳng lẽ nói chuyện phiếm thật sự cho người ta nảy sinh ảo giác về mặt thời gian sao?

“ Đây là trường học, trường học chúng ta từ các thiết bị tiện nghi đều tốt, môi trường xung quanh cũng thật tốt, ngay cả ký túc xá cũng lại là hai phòng một sảnh.” Xích Tệ vừa đi phía trước vừa dẫn đường vừa giới thiệu, “chính là bởi vì trên đảo không thể nào phát triển, mặt khác điều kiện nào cũng tốt, chỉ có điều trường chúng ta không có căn tin,”

“Không có căn tin?” Kiều Túy nghi hoặc, “làm như nào để ăn cơm?”

“Trường học vì bồi dưỡng tính tự lập của học sinh , nên mỗi kí túc xá đều được trang bị nhà bếp, còn về đồ ăn gì đó, thì trường học có thị trường giao dịch rất lớn, bên trong có bán đồ ăn hơn nữa đặc biệt là thịt loại gì cũng.....có.” Xích Tệ phất tay chỉ chỉ một hướng, vừa nói đến một nữa thì đột nhiên ngừng lại.

Xong đời, hắn đã quên mất tiểu khả ái mới tới là nhân loại, còn không biết trường học của bọn họ rốt cuộc là cái dạng trường gì, Tương Liễu lão sư còn cố ý dặn dò hắn đến đón cậu trước và tạm thời không đề cập đến chuyện đó, hắn vừa rồi nhất thời lanh mồm lanh miệng....

Có điều Kiều Túy có vẻ không chú ý đến điểm không thích hợp.

Trên thực tế Kiều Túy thật đúng là không có chú ý tới, hắn còn tưởng rằng “Thịt loại gì cũng có” là thịt heo bên ngoài hoặc là thịt bò , thịt dê lung tung mà thôi.

Rốt cuộc Kiều Túy vẫn là người bình thường, tất nhiên sẽ không nghĩ lung tung , càng khó có thể nghĩ tới có thứ thịt khác tồn tại.

“Tôi đưa cậu đến kí túc xá trước nha” Xích tệ nhanh chóng nói sang chuyện khác, hắn mang theo Kiều Túy dựa theo tuyến đường chính đi vòng quanh trường học sau đó lại đi xen kẽ trên một cái đường nhỏ, mới đi đến trước một tòa nhà ước chừng có hai mươi mấy tầng rồi dừng lại “ cậu sẽ ở khu này , ký túc xá của cậu là ở ký túc xá số 909”

“Trường học có tiền như vậy sao?” Kiều Túy ngửa đầu nhìn rõ ràng chung cư rất có tiền,lại cảm thán nói, “Mỗi tầng nhiều hay ít các bạn học”

“Không nhiều lắm đi, mỗi tầng lầu cũng chỉ có bốn ký túc xá, mỗi ký túc xá có hai học sinh.” Nói tới đây, Xích Bích ngượng ngùng gãi gãi mũi,

“ Trường học của chúng ta chính là tuơng đối hoang vắng, nhưng mà chất lượng giạy học đặc biệt tốt, sau khi học xong ai cũng đều có sự nghiệp thành công.”

Ừm, cơ bản ra ngoài không phải là quan chức cấp cao thì cũng là những nhân vật mới nổi trong giới quý tộc, hoặc là doanh nhân, người nổi tiếng trong làng giải trí. Tất cả đều có thể coi là... những người thành công trong sự nghiệp đi...

Kiều Tùy không quá tin tưởng, dựa theo danh tiếng của trường, theo như câu nói sự nghiệp thành công thì học sinh tốt nghiệp cùng lắm chính là tìm được một phần công việc nhỏ đi.Nếu thật sự nhiều người nổi danh, thì vì cái gì mà trường học này chưa được ai nghe nói qua. Công việc đó là cái dạng gì ,thời điểm trường học thống kê có lẽ đều không thèm để ý đi.

“Không đúng a, tôi không phải ở kí túc 909 sao? Tầng này sao lại chỉ có bốn kí túc xá” Kiều Túy đột nhiên cảm thấy không thích hợp.

“chính là cái dạng này, đó là số của mỗi ký túc xá , đều là do trường học tùy ý làm cho.” Xích tệ giải thích số 909 , “Tỷ tầng của người kia, chỉ có 902, 904, 906,909 có bốn ký túc xá. Mỗi tầng lầu đều không giống nhau, cũng không biết trường học nghĩ như thế nào.”

“À, đúng rồi vì cậu là học sinh được trường bổ sung, cho nên các kí túc xá đã đầy, hiện tại cậu sẽ ở cùng kí túc với sinh viên đã tốt nghiệp nha?”Xích Tệ bổ xung nói.

“ Sinh viên tốt nghiệp cũng có ký túc xá?”

“Sinh viên tốt nghiệp ưu tú mới có, đúng rồi, người sống ở đối diện kia, cậu ngàn vạn lần không được trêu chọc, người đó đặt biệt khủng bố.”

“???”

“Dù sao cũng là đặc biệt dữ, trường học cũng mặc kệ hắn.”

“Được nha, là như thế này à, cảm ơn cậu.” Kiều Túy cảm ơn Xích Tệ một chút, rồi tiếp nhận vali hành trên tay lý Xích Tệ, “Ừm kế tiếp tôi có thể đi mình đi lên, cảm ơn cậu đã đưa tôi đến đây, lần sau mời cậu ăn cơm được không?”

“Không có việc gì không có việc gì, cũng không mệt.” Xích tệ xua xua tay tỏ ý không sao, “Đúng rồi, cậu thêm WeChat tôi đi, tôi chờ lát nữa đem thời khoá biểu cho cậu , ngày mai nghỉ ngơi một ngày, hết ngày mai nhất định phải đi học.”

“Được.”