Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Con Rể Quyền Quý

Chương 2466

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 2466:

Ánh mắt của Trương Huệ Nương đột nhiên dừng lại trên người một người, đó chính là trưởng phòng giáo vụ mà bà ta muốn tìm, một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi. Đối phương mặc tây trang đi giày da, tay cầm một ly rượu vang, cũng đang nhìn mình, nhưng trên gương mặt khi nhìn mình, phần lớn lại là cười nhạo.

Trương Huệ Nương hít một hơi thật sâu, đi về phía đối phương.

Trưởng phòng giáo vụ nhìn thấy bà ta đi về phía mình, trong mắt hiện lên chút kinh ngạc, ông ta cũng không nhớ mình quen biết con người này khi nào. Bạn bè xung quanh mình đều là quan to hiển hách, cho dù là bố mẹ của học sinh cũng đều có tư cách nhất định, chắc hẳn sẽ không tới tìm mình chứ?

“Trưởng phòng Ngụy, chào ông, tôi tên là Trương Huệ Nương” Trương Huệ Nương đi tới trước mặt trưởng phòng giáo vụ.

Trưởng phòng giáo vụ nghe lời nói của đối phương, lông mày nhướng lên, thật sự tới tìm mình sao? Ông ta nhíu mày lại, nhìn Trương Huệ Nương, rồi mở miệng hỏi: “Bà là?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Trưởng phòng Ngụy, trước đó ông Lý chắc hẳn đã nói với ông về tôi rồi, con tôi ng Lý chính là người đã nhận của bà ta chín triệu.

“Ồ, tôi biết rồi” Trưởng phòng Ngụy vừa nghe được lời này thì lập tức hiểu ra, ông Lý nói với ông ta có người muốn nhập học, mong rằng ông ta có thể xem xét, tư chất phù hợp thì nhận, không phù hợp thì bỏ đi, cũng nói hôm nay đối phương sẽ tới tìm mình.

Trưởng phòng Ngụy vốn cho rằng người có thể xuất hiện đây tìm mình, ít nhiều cũng sẽ có chút thực lực, nhưng không ngờ lại là một người như vậy, chỉ có thế mà cũng muốn cho con vào Sao Mai sao? Nói đùa kiểu gì vậy.

Trưởng phòng Ngụy nói thẳng: “Trường cấp ba Sao Mai chúng tôi vẫn luôn lấy dạy học cho người là chức trách, chỉ cần có lòng ham học và cầu tiến, thì có thể vào trường cấp ba Sao Mai. Nhưng thiết bị dạy học mà chúng tôi sở hữu đều là dùng loại tiên tiến nhất, cho nên cần gia đình học sinh chỉ trả một phần phí tài trợ. Một học kỳ là một trăm hai mươi triệu phí tài trợ, học phí mỗi học kỳ là hai mươi tư triệu, để thúc đẩy tình bạn giữa các bạn học, mỗi năm có thể tiến hành hoạt động ngoại khóa, cũng chính là hoạt động nhất định phải tham gia, một năm hai lần, một lần chín mươi triệu, nếu có thể chấp nhận được, thì tôi sẽ phụ trách thủ tục nhập học của con bà”

Trưởng phòng Ngụy cứ mở miệng là mấy chục triệu, Trương Huệ Nương nghe đến ngây người ra ngay tại chỗ.

Đối với kiểu gia đình như bà ta mà nói, quanh năm suốt tháng dành dụm không được bao nhiêu tiền, đừng nói đến phí tài trợ một trăm hai mươi triệu, mà chỉ riêng học phí một kỳ thôi, đã hoàn toàn không phải là thứ bà ta có thể gánh vác được rồi.

Thực ra, ở trường cấp ba Sao Mai cũng không phải đều mang cái giá trên trời như vậy. Trưởng phòng Ngụy đưa ra tiêu chuẩn cao nhất để nói cho Trương Huệ Nương nghe, rất đơn giản, là do ông ta không muốn ở nơi này trao đổi quá nhiều với một người ăn mặc như thế, mà nhanh chóng tống cổ bà ta đi thì tốt hơn. Nghe nói quản lý trường đã được thay đổi vào tối hôm qua, hôm nay sẽ xuất hiện, mình vẫn nên để lại ấn tượng tốt trước mặt quản lý trường học thì hơn.

Trương Huệ Nương ngây người ra đó, bà ta đã nghĩ đến chỉ phí ở loại trường tư thục này sẽ cao hơn trường công lập không ít, nhưng không ngờ lại là một cái giá trên trời như vậy, thế này thì chỉ trả kiểu gì đây?

“Ôi, mỗi năm đều sẽ có những người như vậy, nghĩ cách muốn cho con mình có được môi trường học tập tốt gì đó, nhưng cũng không thèm nhìn xem thực lực của mình như thế nào: “Đúng vậy, tôi đã từng gặp một vài người rồi, ôi, bỏ đi, không nói nữa, không có cách nào nói được.”

“Có đôi khi thực ra rất đơn giản, bà có bao nhiêu năng lực thì dùng hết bấy nhiêu, tôi phát hiện ra, hiện giờ đám trẻ vào trường học gì, học lớp bổ túc gì, tốn bao nhiêu tiền, đều trở thành vốn liếng để phụ huynh những em đó khoe ra, cho nên bọn họ mới muốn cho con cái mình vào trường tư thục như vậy. Tại sao? Nói ra thì có thể diện chứ sao?”

“Loại chuyện này nên nói thế nào, thực không có cách nào đánh giá”
« Chương TrướcChương Tiếp »