Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Còn Nhớ Tên Nhau

Chương 67: Thuốc bổ(21+)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hôm nay Là ngày bái đường của cô và Phó Chính Đình. Làm rất đơn giản. Chỉ cần mặt hỉ phục thực hiện tam bái là xong. Sau khi làm lễ xong là 6 giờ tối, cô trở lại phòng tắm rửa thay đồ. Phó Chính Đình hôm nay cũng không đến Dạ Nguyệt nhưng 3 người kia ai cũng bận tối mắt bên ngoài. Sau khi dự lễ lại trở về nơi làm việc từ lâu.



Hai người ngồi ở phòng ăn cùng ăn cơm tối nhưng Bạch Ngân Hy ăn không ngon miệng.

- Chính Đình, mấy hôm nay em cứ khó chịu thế nào ấy anh.

- Sao thế? Không khoẻ à? Gọi Thần Hi xem cho em

- Em không biết. Chắc do em lo lắng quá thôi.

- Anh kêu Thần Hi mai kiểm tra cho em

- Thiếu phu nhân, thuốc bổ, vẫn còn ấm cô uống đi

- Dạ, bác để đó đi.

- Thuốc gì thế?

- Thưa cửu thiểu gia, thuốc để bồi bổ cơ thể do nhà lớn mang qua. Đã được Thần Hi Quân kiểm tra rồi.

- Em uống bao lâu rồi

- 3 ngày. Từ hôm đám cưới vs Trạch Nguyên đến giờ.

- Bồi bổ gì thế?

- Bên nhà lớn bảo bồi bổ cơ thể, điều hòa máu huyết bình thường thôi.

- Ừm.

Phó Chính Đình và Bạch Ngân Hy ăn uống no nê thì dắt nhau quay về phòng ngủ. Vừa đóng cửa lại Phó Chính Đình nheo mắt tà mị nhìn cô

- Ngân nhi..........

- Anh đừng nhìn em với ánh mắt trần trụi như vậy được không

Phó Chính Đình cười cười áp môi lên môi mềm mại của cô. Tay bắt đầu cởi đồ của cả hai. Đến khi đều trần trụi dưới ánh đèn thì anh mới buông cô ra. Đẩy cô nằm xuống giường, anh đứng dưới đất cuối xuống hôn đè lên dấu hôn đã mờ mờ trên da thịt của cô.

- Ưʍ.....anh...đừng mυ"ŧ ....sẽ để lại dấu

- Anh muốn để lại dấu.....

Anh hôn xuống nhũ hoa của cô ngậm vào miệng mυ"ŧ mạnh. Phó Chính Đình thân hình rất cao lớn anh làm gì cũng mạnh mẽ bạo dạng, gây cho cô một cảm giác rất khó tả, đau nhưng ko hề bài xích ngược lại lại co cảm giác thoải mái. Anh nhéo eo cô một cái cô ko hề kêu đau mà lại nhỏ giọng rên lên.

- A.....ân....Chính Đình.....

- Nhị ca nói rất đúng...em chính là thích bạo da^ʍ...

- Ưʍ..... không phải....a....ư........

Phó Chính Đình ngậm đầu nhũ vào miệng thô bạo dùng đầu lưỡi đá qua đá lại liên tục kiến đầu nhũ đập vào răng đỏ ửng lên. Anh bậm lấy bầu ngực kéo căng rồi bụp một tiếng nhả ra. Bạch Ngân Hy thở dốc

- Ngân nhi....dùng ngực lớn an ủi anh.

- Ưʍ....em không biết ....

- Anh dạy em......

Phó Chính Đình leo lên giường lớn ngồi quỳ ngang người cô cự vật đung đưa đập vào bầu ngực sữa tạo ra xúc cảm kỳ lạ. Anh cầm lấy cự vật đang rỉ nước để chạm đầu khấc lên đầu nhũ cô.

- Ưʍ...thật lạ....a....Chính Đình

- Ngậm nó một chút....làm ướt nó nào

Bạch Ngân Hy ngoan ngoãn ngậm lấy cự long vào miệng làm ướt bằng nước bọt của cô. Vừa đủ ướt Phó Chính Đình liền rút ra. Anh kê gậy thịt vào giữa khe ngực ma sát đâm lên.

- A.....ư......

-Ân....ngô....khe ngực em thật sâu... Dùng tay ép hai bầu ngực vào.

Bạch Ngân Hy lấy tay ép hai bầu vυ" lại tạo ra một cái khe để Phó Chính Đình di chuyển cậu nhỏ

-Ưʍ...ngực cũng chơi sướиɠ như vậy... Em đúng là vưu vật trời ban....ha



- Ưʍ....a....ân....ha....

Cảm giác quá khó tả...Bạch Ngân Hy cảm thấy Phó Chính Đình ngày càng kích động đẩy đưa ngày càng nhanh hơn làm tim cô cũng đập nhanh theo, tiểu huyệt cũng ngứa ngáy hai chân liên tục kẹp chặt cọ xát vào nhau.

- Ân.....Chính Đình.....đừng đẩy nữa...a.....ư huyệt ngứa ...ân....ha

- Ngứa sao....muốn cái gì .....hửm....A

Phó Chính Đình nhịn lại cảm giác muốn bắn đứng dậy lùi lại hai chân chạm đất, mang cự vật như cũ chọt chọt lỗ nhỏ của cô....

- A...ân...muốn anh đi vào.....Chính Đính

Anh kéo cô lại gần mình hơn tay bắt lấy bầu nhũ xoa nắn. Bạch Ngân Hy ham muốn dâng cao như sóng triều hai chân vòng lấy đùi anh kéo lại gần mình hơn. Anh đánh lên mông cô một cái lại hỏi

- Muốn cái gì đi vào....?

- Ư.....ưʍ.....muốn cự vật đi vào u huyệt..... em...em muốn daddy thao em.......ân...

- Giỏi.....học thuộc bài rồi!....daddy thoả mãn em.....

- Áaaa.....a....a....ân....chậm...chậm chút

Phó Chính Đình đâm vào lút cán, ko bỏ lỡ giây phút nào hoang phí anh lập tức luân động đến đất trời rung chuyển. Bạch Ngân Hy vừa đau vừa sướиɠ kêu la được một lát liền vừa khóc vừa rêи ɾỉ.

- Á...a.....a....ân....ưʍ.....quá nhanh rồi... Chậm lại ......a.....Chính Đình

- A.....em thật mềm.....

- A....a....ha.....ưʍ.....thô quá....ân....a....anh...

Cây gậy thô to của Phó Chính Đình không hề thương hoa tiếc ngọc liên tục đâm vào nhục bích non mềm chà đạp miệng huyệt. Da^ʍ huyệt của cô lại vô cùng hưởng ứng càng tiết ra nhiều dâʍ ɖịƈɦ hơn tạo điều kiện cho nam nhân dễ dàng luân động, cự vật đâm vừa nhanh mạnh vừa sâu vào trong không nghỉ một nhịp nào

- A....a.....a....ư....ha..... không được...a... Em không được....Chính Đình.....a

- Cái gì không được.....em rất được...anh thấy em rất thích anh làm như vậy....

- Ân....a....a....ưʍ...anh.....chết mất....a... Không được......quá thô...huhu....lão đại....á

Phó Chính Đình chẳng những không chậm lại mà còn nhịp hông nhanh hơn. Gậy thịt nông vào u huyệt se khít làm anh sướиɠ muốn chết

- Á....á....á.....ưʍ....sướиɠ quá......anh.... Nhẹ chút....a.....ân.....em chịu...ô...ha... không nổi....anh....a....Chính Đình....ưʍ....

- Arg.....ha....sướиɠ......mật huyệt thật biết cắn......cắn chặt anh ko buông....

- Á....ân....ư.....huhu.....a...a....Chính Đình... Em không được.....a.....ưʍ...em ra...á....

Phó Chính Đình đẩy thêm chục cái liền bắn tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào trong cơ thể cô. Bạch Ngân Hy giật giật thân dưới nước phun ra tưới sạch cây gậy thô to. Phó Chính Đình cuối xuống ôm lấy hôn lên môi cô rồi lại lật cô nằm sấp lại để cô nữa nằm nữa đứng rồi lại đâm cự vật thô to đi vào, anh hôn xuống cái gáy bạch ngọc dụ dỗ

- Hưmm....sướиɠ không....vợ.....

- Ha....ưʍ.....sướиɠ......a ....á.....á

Bạch Ngân Hy vừa dứt lời Phó Chính Đình liền động thân đâm tới. Anh cứ vậy mà nắm hai tay cô bắt chéo trên lưng giật về phía sau còn a lại từ phía sau đẩy hông tới.

- Á...á.....a.....a....ân....lão đại.....nhẹ chút....a.....

- Cơ thể em thật đẹp.....ưʍ....bảo bối....

- A....a....á.....daddy......em sướиɠ .....a... Chết mất......ân....thật thoải mái.....ưm

- Daddy thao em sướиɠ vậy sao....?

Bạch Ngân Hy bị thao đến lắc đầu khóc lóc rêи ɾỉ. Anh ôm lấy vai cô lên để cô đứng dậy mông vểnh về phía sau cho anh đâm vào. Hai tay anh vòng xuống dưới nách lên bóp hai bầu vυ" cô. Hạ bộ đâm vào mạnh đến mức Bạch Ngân Hy liên tục lắc đầu nước mắt lã chã....

- Á...á.....á.....a....daddy.....a....a....daddy thao sướиɠ......a....á....ha.....không được

- A.....Ngân nhi.....hưʍ.....Ngân nhi...

- Á....ân....Chính Đình.....a....a....á....e ch..ịu ko nổi....a....a...á.....Chính Đình...

Bạch Ngân Hy triều xuy Phó Chính Đình vẫn còn sung sức đâm tới hơn hai chục cái làm Bạch Ngân Hy lại phun nước, anh vẫn chưa buông tha...Một tay anh giữ vai cô một tay mò xuống nơi đang kết hợp ko ngừng đè miết lên hoa hạch

- Áaaa.....a....áaa.....ko được...áaa....a..... Chính Đình.... không.....ô...ô....aaaa...ha

- Arggg.....thật sướиɠ.......

Bạch Ngân Hy lại lần nữa triều xuy, mật thủy chảy dài xuống đùi rồi đến bắp chân cô. U huyệt co thắc lại Phó Chính Đình thúc thêm một cái liền bắn ra. Bạch Ngân Hy thở dốc đứng không nổi nữa hai chân vô lực tay bò trên giường. Anh rút phân thân ra thả cô nằm sấp trên giường lại tiếp tục vùi cự long vào người cô

- Aaa.....daddy...em mệt....a...á...a...

Anh dùng hết lực từ trên đóng cọc xuống tiếng da thịt ko còn bạch bạch bạch mà là đành đành đành

- Á...á....á...chết mất...á...anh....a....a...anh... đừng...dừng lại...á...a...ha...ưʍ....

- Ngân nhi...sướиɠ không...hửm...nói cho anh nghe.

- Á...huhu...ân...sướиɠ...a...a...á...cự vật quá to...a...thao em sướиɠ...á...sướиɠ muốn chết...

Bạch Ngân Hy càng nói Phó Chính Đình càng thở nặng nề, thân dưới đâm càng mạnh càng nhanh. Anh vịn vai cô luân động đến khi cô xin tha anh mới bắn tinh hoa ra.

- Ân...a....Chính Đình...huhu...a...a...á...tha em...Chính Đình...a...a...em mệt...ô...ô....ha

Sau cơn sóng tình anh ôm lấy cô vào lòng vuốt lưng xoa eo cho cô

- Ngân nhi.... không sao chứ....

- ......_ cô thở mệt mỏi lắc đầu

Phó Chính Đình hôn xuống mắt cô ôm cô vào lòng kéo chăn lên cẩn thận đắp cho cô.

- Chính Đình.....đáng ghét....đồ bạo quân.

- Thể lực em yếu quá....sau này theo Nhị Mộc rèn luyện đi.

- Rèn luyện gì chứ?

- Ngân nhi, em vừa là gia chủ phu nhân vừa là phu nhân của lão đại. Ko tránh khỏi việc hạ nhân sẽ nhìn em với ánh mắt dò xét năng lực. Dù họ không nói ra nhưng trong lòng họ không phục.

- Em biết... Nhưng em không biết phải bắt đầu từ đâu.

- Năng lực về điều hành công ty em rất giỏi. Tài hoa hay khả năng giao tiếp cũng có. Em chỉ cần nâng cao thể lực, tự bảo vệ bản thân là đủ.

- Anh kêu Nhị Mộc dạy em đi...em sẽ chăm chỉ học. Bái anh ta làm sư phụ.

- Được.....nhưng mà chỉ có anh ms xứng làm sư phụ em.

- Ghen?

Phó Chính Đình ừ hửm một tiếng rồi ôm cô chìm vào giấc ngủ. Ngày mai sẽ là một ngày dài.
« Chương TrướcChương Tiếp »