- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Còn Nhớ Tên Nhau
- Chương 53: "Bao nuôi"(21+)
Còn Nhớ Tên Nhau
Chương 53: "Bao nuôi"(21+)
- A...ân.......ưʍ....
- Ư.....thoải mái không.....hửm
- Ưʍ....a.....thoải mái......ân.....a...
Sáng sớm tiếng kíƈɦ ŧìиɦ trong phòng vang lên mãnh liệt, hai con người quấn chặt hoà quyện vào nhau. Nam nhân thân hình cao gầy cân đối, đôi mắt xanh đầy từ tính nét mặt tà mị giọng nói ôn nhu như thổi hồn bên tai. Nữ nhân trong lòng anh ta thân hình nuột nà làn da trắng nõn mượt mà, trên ngực trái có xăm hai đoá liên hoa vô cùng quyến rũ, ánh mắt si mê đôi môi hơi sưng mấp máy nỉ non lên từng tiếng kíƈɦ ŧìиɦ
- Ân....a....a....Trạch Uyên.....sâu quá....a
- Bảo bối thật chặt....a....làm bao nhiêu lần rồi vẫn chặt như thế....hưʍ...
- A......a....ân....nhanh một chút....ưʍ....
- Tư thế này.....a....em thích không....
- Ưʍ....a....a....thích.....ân... Trạch Uyên....a....anh....ân...nhanh lên...
- Tư thế này gọi là......úp thìa.... nam nữ nằm nghiên đâm vào từ phía sau.......đưa đẩy, rất quyến rũ
Giọng nói tràn đầu từ tính thể thỉ bên tai cô
- A....a...đừng nói...a...a...a...thật xấu hổ
Bạch Ngân Hy lấy tay che mặt ửng đỏ, Lưu Trạch Uyên không hề xấu hổ hôn xuống lỗ tay hồng hồng, phía dưới động thân nhanh hơn không bao lâu thì cô triều xuy anh cũng phóng thích ra bên trong cô.
Sáng nay Lưu Trạch Nguyên đã đến công ty xử lý công việc từ sớm. Lưu Trạch Uyên rãnh rỗi ở nhà lại muốn thể dục buổi sáng liền đè Bạch Ngân Hy ra chơi trò xếp hình người.
- Nào ngồi dậy...quay lưng lại.... Quỳ ngang đây.
Lưu Trạch Uyên đỡ người cô dậy để cô quỳ ngang người anh hai gối mở rộng lưng trần dán chặt vào vòm ngực ấm nóng của anh hai tay cô chống lên đầu gối anh eo thon bị anh vòng một tay chế trụ thúc cự vật thô dài đi vào. Cô vừa trải qua một đợt sóng tình cơ thể nhạy cảm, cảm giác tê dại lan toả đến từng sợi tóc. Bạch Ngân Hy cong lưng ngửa cổ hai mắt mơ màn suиɠ sướиɠ rên lên.....
- Aaaaaaa......chết mất.....ân.....
- Aaa...mị huyệt thật mềm....ân...hút chặt như vậy....yêu anh lắm sao...hửm
- Ân....hhuhu...ân....yêu anh....a....yêu đến chết....aaaa......ưʍ...
Lưu Trạch Uyên chậm rãi mà nghiền ngẫm từng tầng mị thịt trong u huyệt: ẩm ướt non mềm, bên trong như có trăm ngàn miệng nhỏ mυ"ŧ lấy linh hồn của anh. Tư thế này khiến cho anh ta vừa đâm vào đã đυ.ng trúng điểm mẫn cảm nhất của cô làm hai người suиɠ sướиɠ đến thần hồn điên đảo. Bạch Ngân Hy bắt đầu chìm đắm vào sắc dục, chống tay động mông ham muốn nhiều hơn
- A.....a......ân....thật sâu....a....ư......
- Ân...để anh bao nuôi em....khi dễ em ....aaa....em nguyện ý không?
Anh hôn lên gáy cô thổi hơi thở nam tính yêu mị nói thỏ thẻ vào tai cô dụ dỗ.
- A....ân....a....sâu quá...ô...ô... thật dài ân .....anh bao nuôi em....a.....ưʍ.... rất nguyện ý.....a....a....
- Hưʍ....rên tiếp cho anh nghe....anh liền làm em sướиɠ hơn nữa......
- A.....a.....á....a....phu quân....ưʍ...mau nhanh một chút.....a....a....động .....a.... Mau dùng dục long bao nuôi em...á....
- Phu nhân....em thật dâʍ đãиɠ....
Lưu Trạch Uyên nghe được mấy lời da^ʍ mị liền tϊиɧ ŧяùиɠ lên não mà động thân. Anh đẩy nhanh tốc độ liên tiếp đâm vào điểm G đưa cô lúng sâu vào biển da^ʍ tình...
- Á.....a.....a......sướиɠ......aaaa...sướиɠ chết mất.....ân..... Phu quân....a....a
- Ahhh....tiểu tao hoá....hút chặt như vậy...
- Ân.....á.....á....a...a...Trạch Uyên....a....a Uyên.....a....ân..... Uyên........
- Ưʍ.....sướиɠ quá....a....e đúng là vưu vật phu nhân của anh.
- Aaa...á...á....a....anh....a...em chịu không nổi....a....ư....huhu.....a....sẽ chết mất....a.... a....anh .....tha.....a...ân
Bạch Ngân Hy bị đâm đến khóc lóc xin tha. Kɦoáı ƈảʍ từ chỗ giao hợp chạy lên đại não kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến từng dây thần kinh ngón chân cô co quắp trong mắt như loé lên một chùm ánh sáng trắng mật dạo thắt chặt tưới lên gậy thịt một luồng nước nóng hổi. Lưu Trạch Uyên bị siết chặt trán anh rịn đầy mồ hôi, cố đâm thêm chục cái nữa Bạch Ngân Hy lại tiếp tục xuất ra một đạo dâʍ ŧɦủy̠ anh mới buông súng đầu hàng bắn hết tinh hoa vào sâu trong u huyệt.
Bạch Ngân Hy cả người bủn rủn hai tay chống trên chân anh bắt đầu buông thõng người ngã về phía trước. Lưu Trạch Uyên giật mình kéo cô lại ôm vào người thở hổn hển.
- Cẩn thận...hưmm...bảo bối hư rồi ư?
- Anh khi dễ em...ô...ô....hức....
Bạch Ngân Hy bị chọc đến uất ức khóc lên. Lưu Trạch Uyên nhịn xuống tiếng cười xoay người cô lại đối mặt với anh vừa ôm vừa dỗ.
- Ôi....không khóc....anh không có khi dễ em....anh yêu em muốn chết sao lại khi dễ em.
Lưu Trạch Uyên ôn nhu một tay vuốt lưng một tay vuốt tóc dỗ một hồi.
- Trạch Uyên
- Hửm?
- Trạch Uyên...
- Anh đây.....
- Trạch Uyên.......
Lưu Trạch Uyên nhận ra ý niệm của cô mặt càng đậm ý cười. Càng ôm chặt khảm sâu cô vào lòng ngực mình hơn
- Trạch Uyên.............
- Anh ở đây.............
- Trạch Uyên........................
- Anh yêu em...tâm can bảo bối của a...
- Em yêu anh........phu quân.........
Bạch Ngân Hy nghe người trong lòng nói lời yêu thương làm cho trái tim cô tựa hồ như được một sợi lông vũ mềm mại quét qua. Hai mắt đối diện cái cổ cao cao của anh nhìn yết hầu nhô ra chạy lên xuống. Bạch Ngân Hy ngứa ngáy tâm can đưa lưỡi liếʍ lấy phần da cổ ngay sát bên miệng mυ"ŧ nhẹ tạo nên một ấn kí tím đỏ bắt mắt, mắt cô vẫn dán chặt trên trái cổ nam tính nghe anh nuốt nước miếng ực ực...
- Ahh...Ngân Hy...mai anh còn có cuộc họp ....
- Em nghe nói ....ưʍ....Trưởng phòng kinh doanh là nữ......
- Ghen rồi?????
- Còn rất trẻ và xinh đẹp....
- Anh không để ý....
- Thân hình cũng rất hấp dẫn....
- Đối với anh không có ai trên đời này quyến rũ bằng phu nhân hết....hưʍ...
Gậy thịt vừa mới hơi xìu đi lại cứng rắn đứng lên. Lưu Trạch Uyên đẩy nhẹ cự vật ra hiệu cho cô.
- Anh....ân.....bắn hai lần rồi sao lại cứng nữa....em không muốn....a.....a
- Đều tại em. Em mê người chết đi được
- Anh nói bậy......a.....a....a....đừng ở tư thế này.....ân.....e mệt ......
Lưu Trạch Uyên đâm lên vài cái nghe cô than mệt anh thương xót để cô nằm xuống nệm dùng tư thế bình thường nhất ra ra vào vào
- A....a.....a....ân.....sao anh ....ân....dài như vậy....a
- Do gen Lưu gia tốt đi......
- A....a....a....anh .....làm loại chuyện này cũng dám nhắc tổ tiên....ân...vô sĩ
- Anh ở trên giường vô sĩ... không phải vừa hợp với vưu vật như e sao.....bảo bối....
Lưu Trạch Uyên hôn xuống cái miệng nhỏ của cô. Bắt lấy chân cô quấn quanh eo anh. Đâm xuống sâu muốn đòi mạng...
- Á....a....ưm ...ư.....ưmm........
- Hưʍ.....a.....U huyệt của em đúng là tham lam.
Anh cuối xuống ngậm đầu nhũ vào. Kiện eo đâm phạch phạch nhanh như pít tông tạo ra tiếng nước phốc xuy. Anh liên tục hành hạ cô đến dâʍ ŧɦủy̠ và tịch dịch lúc nãy đều đã nổi bọt trắng bám lên lôиɠ ʍυ của hai người.
- A....a....a........ân.....anh.....a...a....e chịu ko nổi.....a....anh...ân...thật sướиɠ...aaa
- Aaaaaaaaa.
Anh đổ ập lên người cô. Hai người nhắm mắt thở hổn hển sau cơn sóng tình. Cự vật giật giật vẫn còn chôn sâu bên trong cơ thể của cô. Anh lưu luyến chiều chuộng kéo chăn lên đắp lại cho cả hai rồi hôn lên mắt môi nữ nhân trong lòng.
Còn chưa kịp hoàn hồn một bóng người đã vụt tới tốc chăn ra
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Còn Nhớ Tên Nhau
- Chương 53: "Bao nuôi"(21+)