Chương 37: ĐI RA NGOÀI CHO TÔI

Sau khi Trần Lạc Thần trở về, tâm trạng yên tĩnh xem câu hỏi của môn học cả một đêm.

Đến sáng ngày hôm sau, lúc đầu Trần Lạc Thần dự định đến địa điểm môn học thứ hai để nhìn xem.

Kết quả nhận được tin nhắn của chị gái gửi đến.

“Lạc Thần, không đến ba ngày nữa là đến cuối tháng rồi, chị đã tra rồi, sáu chục tỷ trong thẻ đen chỉ mới tiêu có một tỷ một trăm triệu đồng, nếu như đến cuối tháng này mà em còn chưa tiêu hết, vậy thì sáu mươi tỷ kia sẽ hết tác dụng và không còn giá trị nữa đó…”

Trần Lạc Thần giật mình, mới phản ứng được là sắp đến cuối tháng rồi, thẻ đen sáu mươi tỷ của mình ngoại trừ mua cái túi xách một tỷ một trăm triệu kia, hình như là mình cũng chưa động đến.

Nếu như không đυ.ng vào, dựa theo lời của bà chị già đã nói, sáu mươi tỷ này sẽ bay mất mà không được sử dụng.

Không được, trước tiên phải tiêu xài sáu mươi tỷ này mới được.

sáu mươi tỷ này lận đó, nếu như mà quá thời hạn rồi thì Trần Lạc Thần có thể đau lòng đến chết đi được.

Mà muốn mua đồ thì Trần Lạc Thần đương nhiên phải suy nghĩ kỹ, chắc chắn phải mua chiếc xe mà anh thích nhất!

Cho nên Trần Lạc Thần thức dậy từ sớm đi đến thành phố xe hơi ở Kim Lăng.

Đi dạo hơn cả nửa ngày.

Không khỏi có chút hụt hẫng, những chiếc xe hơi sang trọng đều có mức giá thấp hơn ba mươi tỷ, chủ yếu là do có rất nhiều cửa hàng xe sang trọng không có hàng có sẵn.

“Chiếc xe đắt nhất trong cửa hàng của các người là bao nhiêu tiền? Tốt nhất là có thể có xe vào cuối tháng này, thủ tục đều phải hoàn thành hết.”

Cửa hàng mà Trần Lạc Thần đang vào là một cửa hàng xe BMW.

Nhưng cũng đáng tiếc, chính là hiện tại trong cửa hàng xe BMW này cũng chỉ có một chiếc xe BMW thế hệ thứ 7 là đắt nhất, có thể giao trong cuối tháng này, tiếc là nó cũng chỉ có sáu tỷ tới chín tỷ mà thôi. Thật sự là quá rẻ rồi, ít nhất cũng phải mua bảy tám chiếc mới được.

Nhưng mà mình mua xe nhiều như vậy để làm gì chứ?

Trần Lạc Thần sốt ruột đến nỗi vò đầu.

“Chào anh, đây là chiếc xe đắt nhất ở trong cửa hàng của chúng tôi, nhưng mà tôi có ý kiến mời anh xem xe BMW thế hệ thứ ba hàng nội địa, giá cả thấp nhất của dòng xe này cũng chỉ có sáu trăm triệu mà thôi.”

Nhân viên bán hàng của cửa hàng 4S đã không thèm che giấu sự khinh bỉ trong mắt.

Chỉ là không hề biểu hiện ở trong lời nói mà thôi.

Nhìn xem cậu bận quần áo như thế nào, còn đòi mua xe đắt nhất, sáng sớm mà lại gặp một người thần kinh như vậy.

Nhân viên bán hàng cực kỳ khó chịu, cho dù là đề cử chiếc xe có giá rẻ nhất cho cậu, cậu cũng có thể mua được hả?

“Chậc, chỉ có sáu trăm triệu, như vậy thì quá rẻ rồi. Thôi bỏ đi, tôi đi nơi khác xem một chút…” Trần Lạc Thần thở dài, chán nản rời đi.

“Con mẹ nó chứ, bệnh tâm thần.”

Nhân viên bán hàng im lặng đưa đến cửa, nhìn bóng lưng của Trần Lạc Thần đã đi xa, nụ cười nghề nghiệp ở trên mặt cũng dần dần mất đi, sau đó trực tiếp không thèm dòm trước ngó sau mà mắng Trần Lạc Thần một câu.

Trần Lạc Thần không ngờ tới là mình lại bị người khác xem như bệnh tâm thần, bởi vì cả ngày hôm nay tâm tư của anh muốn tìm một chiếc xe sang trọng, sau đó sẽ xài hết đống tiền này.

Cũng may là thời gian không phụ người có lòng, cuối cùng Trần Lạc Thần cũng đã tìm được một chiếc xe phù hợp với giá tiền của mình trong cửa hàng 4S, xe Lamborghini.

Lamborghini tuyệt đối có thể xem là nhãn hiệu đứng đầu trong dòng xe thể thao.

Giá cả của xe thể thao rẻ nhất cũng phải bắt đầu từ tiền tỷ.

Ngẫm lại trước kia mình chỉ có thể nhìn thấy chiếc xe này trên tạp chí, bây giờ thì thế nào đây chứ, mình đã có thể mua được rồi.

Trần Lạc Thần cảm thấy loại cảm giác này giống như là mơ mộng.

Có một chiếc xe thể thao siêu sang trọng của dòng Lamborghini, có tên là Reventon, giá tiền cao nhất là năm mươi bốn tỷ, và quan trọng nhất chính là nó đang có hàng và có thể giao dịch trực tiếp.

Trần Lạc Thần cũng không thèm để ý đến ánh mắt xem thường của nhân viên nữ, ngồi vào trong xe để thể ngiệm cảm giác một chút.

“Anh yêu, đó chính là chiếc Reventon, một chiếc xe tuyệt vời. Chúng ta có thể ngồi vào đó để cảm nhận một chút không?”

Lúc này, có một đôi vợ chồng trẻ tuổi nắm tay nhau đi tới.

Quần áo của hai người bọn họ trông sang trọng, vừa nhìn liền biết có tiền không ít.

“Không phải là nói muốn đến đây xem Gallardo hả, chiếc Reventon này đắt quá, giá của nó ít nhất cũng là bốn mươi lăm tỷ rồi, chắc là anh không mua nổi đâu, một chiếc Gallardo hơn chín tỷthì còn có khả năng.”

Người đàn ông trẻ tuổi nâng đồng hồ ở trong tay lên, bất đắc dĩ cười khổ.

“Không mua thì không mua thôi, người ta muốn cảm nhận Reventon một chút thôi mà… Đây chính là dòng xe quý nhất của Lamborghini đó.”

Người phụ nữ làm nũng nói.

Mà nhân viên tiếp thị nữ đang chuẩn bị muốn đuổi Trần Lạc Thần đi, giờ phút này đã sớm ném ánh mắt lên người của đôi tình nhân này.

Chỉ cần nhìn quần áo mặc trên người, giá trị của mỗi người bọn họ cũng không dưới sáu mươi triệu đồng, chắc chắn là tỷ phú.

Hơn nữa là người ta muốn đến đây mua Gallardo, cái này tuyệt đối có thực lực.

Nào giống cái tên nghèo khổ ở trong chiếc xe này, có chút kiến thức hiểu biết, da mặt cũng quá dày.

“Anh đẹp trai, chị đẹp gái, ánh mắt của hai người thật là tốt. Tôi tên là Ngụy Lệ, xin hỏi tôi có thể giúp gì được cho hai người không?”

Ngụy Lệ cung kính nói.

“Ha ha, lúc đầu bọn tôi muốn lái thử chiếc Lamborghini Gallardo, đang chuẩn bị bắt đầu, kết quả là bạn gái của tôi lại muốn thử nhìn chiếc Reventon. Ha ha, không có sao đâu, chúng tôi có thể giao tiền đặt cọc ra trước…”

Người đàn ông cười nói.

“Đương nhiên là có thể thử một chút rồi, về khoản tiền đặt cọc lái thử thì không cần đâu, cứ coi như là ưu đãi cho anh một lần vậy…”

Đây mới thật sự giống đến đây để mua xe, cô ta chỉ cần liếc mắt là nhìn ra được đồng hồ trên cổ tay của người đàn ông này cũng đáng giá ba trăm triệu rồi.

Ngụy Lệ lập tức vội vàng cười nói.

“À, nhưng mà tôi nhìn thấy hình như ở trong xe đang có khách hàng mà…” Người đàn ông cười khổ.

“À, thật sự xin lỗi vị khách hàng cao quý này, cậu ta không phải là khách hàng đâu, bây giờ tôi lập tức kêu cậu ta xuống xe ngay.”

Bên nào nặng bên nào nhẹ, vừa nhìn là biết ngay!

Chỉ cần phục vụ tốt hai vị khách này, không cần nói có thể bán cho bọn họ một chiếc Gallardo chín tỷ, chỉ cần bán một chiếc Lamborghini bình thường cũng tốt rồi.

Dù sao thì vẫn tốt hơn phải lãng phí thời gian với cái tên nghèo nàn này.

“Chào anh, nếu như anh không mua thì lập tức xuống xe đi ạ.”

Giọng điệu của Ngụy Lệ có chút lạnh lùng, mở cửa xe ra nói với Trần Lạc Thần đang nghiên cứu thiết kế ở trong xe.

Đã ra lệnh đuổi khách rồi.

“Tôi đâu có nói là tôi không mua đâu, chị gái? Tôi chỉ đang xem thử…” Trần Lạc Thần thật sự thích chiếc xe này, quả thật yêu thích không buông tay, lập tức nói.

Cậu có mua hay không thì ăn nhằm gì tới tôi?

Nhìn cách ăn mặc của Trần Lạc Thần, cả người mặc đồ giống như mua ở trên vỉa hè, Ngụy Lệ thật sự không nghĩ ra được rốt cuộc là lòng hư vinh lớn đến cỡ nào mà lại dám đến cửa hàng Lamborghini để xem xe.

Cho dù là cậu có lòng hư vinh, đại khái cậu có thể đi dạo trong cửa hàng xe BMW mà.

Nhưng mà Trần Lạc Thần là người đến trước, dựa theo quy định thì Ngụy Lệ cũng không thể quá cay nghiệt.

“Ôi chao má ơi! Tại sao trong chiếc Lamborghini lại có loại người này, trong nháy mắt cảm thấy đẳng cấp của chiếc xe sang trọng này thật là thấp.”

Người phụ nữ ở trong ngực của người đàn ông che miệng kinh ngạc nói.

Lúc nãy giọng điệu của hai người bọn họ vẫn còn rất tốt, đó là bởi vì người có thể bước vào cửa hàng Lamborghini thì đều là nhân vật có mặt mũi ở Kim Lăng, giống như là bọn họ.

Cho dù không biết cũng có thể gặp nhau một lần, kết bè kết bạn.

Nhưng mà sau khi Ngụy Lệ mở cửa xe ra, lại nhìn thấy người này ngồi ở trong xe.

Khiến cho hai người bọn họ lập tức thấy thất vọng.

Đặc biệt là người phụ nữ, nét xem thường ở trên gương mặt không thèm che giấu tí nào.

“Đúng vậy đó cô Ngụy Lệ, cửa hàng 4S của các người cũng thật là hài hước, loại người này mà cũng có thể bước vào được, còn để cho cậu ta ngồi trong xe Reventon sang trọng nữa chứ.”

Người đàn ông cũng rất bất ngờ.

Anh ta thậm chí còn chẳng thèm nhìn Trần Lạc Thần một cái, bởi vì căn bản không phải là người cùng đẳng cấp.

Thậm chí anh ta có chút tức giận, cảm giác người như thế này ngồi trong xe giống như là khiến anh ta mất mặt ở trước bạn gái của mình.

Bạn cứ suy nghĩ một chút thử đi, mình dẫn bạn gái đến địa điểm xe hơi sang trọng mà?

Mà nghe đến đó, sao Ngụy Lệ có thể không lo lắng được.

Thấy Trần Lạc Thần vẫn còn muốn chạm vào bảng điều khiển thông minh.

“Đi ra ngoài cho tôi.”

Ngụy Lệ hét lên, trực tiếp vươn tay nắm lấy cổ áo Trần Lạc Thần, cố gắng kéo Trần Lạc Thần ra khỏi đó..