“Bên trong căn nhà này còn rất mới, không giống là phòng cũ nhỉ...”
Úc An: "Hay không.”
Thật ra lúc mới vừa chuẩn bị mua căn nhà này, Hứa Nhất Đồng là người phản đối mạnh mẽ nhất.
"Cậu đúng thật là không sợ chết, nhà có ma mà cũng dám mua nữa sao?"
“Có gì mà không dám, trên thế giới này làm gì có ma.”
“Cho dù không có ma quỷ thì ở trong nhà có ma cũng rất đáng sợ á!”
“Đáng sợ chỗ nào?" Úc An không rõ.
“Cậu bị ngu rồi à?” Hứa Nhất Đồng cố ý nhỏ giọng: "Chẳng lẽ cậu không nghe nói sao? Rất nhiều tội phạm gϊếŧ người đều thích quay về nơi mà mình đã chết, nếu ngày nào đó cậu ở nhà vừa hay bắt gặp anh ta..."
Úc An cũng thường xuyên thấy cách nói này ở trên mạng, cho nên cô hoàn toàn có thể hiểu được sự lo lắng của Hứa Nhất Đồng.
Nhưng có một điều cô phải sửa lại.
“Chủ nhà mới về đây thì bị bệnh chết, vốn không có kẻ gϊếŧ người nào hết.”
“Có phải người môi giới nói cái gì là cậu tin cái đó không hả?” Hứa Nhất Đồng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: "Bọn họ vì có thể bán được căn nhà này thì có lời gì mà không thể nói đâu chứ? Tin lời của bọn họ, thà rằng tin Lưu Châu Vũ cao 1m8.”
Lưu Châu Vũ là bạn trai của cô ấy, vẫn tuyên bố với bên ngoài là mình cao 1m8, nhưng các cô đều rất rõ ràng, chiều cao thật sự của anh ấy thật ra chỉ có 1m77.
Úc An: "Nếu vậy thì người môi giới có vẻ đáng tin hơn đó.”
“Ai bảo cậu so sánh thật hả?” Hứa Nhất Đồng điên cuồng vỗ đùi: "Đừng có phân tích với tớ những cái kia cái nào hơn cái nào, cậu ngẫm lại đi, nếu quả thật gặp phải tội phạm gϊếŧ người thì cậu phải làm sao bây giờ đây?"
“Gặp được đã đi rồi tính, có phải là chưa từng gặp tội phạm gϊếŧ người đâu." Úc Du hời hợt nói.
Một câu này của cô làm cho Hứa Nhất Đồng á khẩu không trả lời được.
Có gì nói đó, thời đại học của các cô đúng thật đã gặp được tội phạm gϊếŧ người.
Đó là một đêm tối gió lớn, tên tội phạm gϊếŧ người kia đang vứt xác bên bờ sông, vừa hay bị các cô đi hát kara về bắt gặp. Lúc ấy hai bên đều có chút bất ngờ không kịp đề phòng, chỉ có Úc An vô cùng bình tĩnh, nhặt viên gạch trên mặt đất lên rồi lập tức vọt tới, trực tiếp đập cho tên tội phạm gϊếŧ người đang đứng tại chỗ nổ não.
Sau đó, khi cảnh sát tới, bọn họ đã từng nghi ngờ, rốt cuộc ai mới là tội phạm gϊếŧ người thật sự.
Ngoài ra, cô còn từng đánh nhau với du côn lưu manh ngoài trường, tên biếи ŧɦái trên tàu điện ngầm, một gia đình gấu con trong trung tâm thương mại...
Dù sao từ nhỏ Úc An đã vô cùng hiểu chuyện đánh nhau, lớn tới như vậy rồi, tuy rằng thành tích học tập bình thường, nhưng nếu nói đến chuyện ra tay đánh nhau thì cô cũng chưa từng thua bao giờ.
“Được rồi... Nếu cậu thật sự muốn mua thì tớ cũng không ngăn được cậu." Hứa Nhất Đồng im lặng hai giây, bất đắc dĩ nói: "Dù sao thì cậu cũng phải cẩn thận một chút, đừng để người môi giới lừa, có vấn đề gì nhất định phải thương lượng lại với tớ.”
Úc An: "Biết rồi.”
Cứ như vậy, Úc An dùng 300 ngàn mà mình vất vả tích góp được trong bốn năm làm việc, thuận lợi lấy được căn nhà có ma này.
Hai người đi vào phòng khách, Hứa Nhất Đồng đánh giá khắp nơi, sau đó tỏ ra bí ẩn hỏi Úc An: "Lúc trước nói chủ nhà cũ chết ở phòng khách là ở vị trí nào thế?"
Úc An đã quên từ lâu, tiện tay chỉ xuống chân Hứa Nhất Đồng: "Ở đây thì phải.”
“Đù má!” Hứa Nhất Đồng sợ tới mức nhảy dựng về phía sau.
Đúng lúc này, chuông cửa vang lên.
Hứa Nhất Đồng sợ tới mức run bắn lên, Úc An không khách sáo mà cười rộ lên, vỗ vỗ bả vai cô ấy rồi xoay người đi mở cửa.
Người tới không phải là ai khác mà chính là bạn trai của Hứa Nhất Đồng, Lưu Châu Vũ.
“Nhà này của em không tệ nhỉ!" Lưu Châu Vũ xách theo một đống đồ ăn, cửa vừa mở thì lập tức thò đầu vào trong nhìn.