Chương 3-1

Khi tên Công An còng tay bịt mắt tôi bắt tôi ngồi chính giữa, chở 3 trên chiếc Honda của hắn... xe tôi một tên khác chạy theo... tôi có cãm giác dân trong hẽm chạy theo coi rất đông và đâu đó có tiếng người nói... "chắc lại là phản động rồi"... Nghe tiếng "phản động" tôi hơi rùng mình, nhưng tự nghĩ không làm gì bậy cũng bớt sợ... Tôi chợt nghĩ đến Dì Lan và Thi... hay là họ... vì đến khi bọn Công An chở tôi đi, nhà của Dì vẫn im lìm, chứng tỏ Dì và Thi không có trong nhà...

... Những sự việc xảy ra quá đột ngột đã làm tôi hoàn toàn thụ động không có phản ứng gì cả... nhưng khi bọn chúng chở tôi đi được một khoảng thì tôi bình tỉnh lại...

- Mấy anh chở tôi đi đâu... tôi có tội gì chứ...

và tôi nhướng người lên để thở...

- Câm miệng ngồi im đi mầy... chút nữa tha hồ cho mầy nói...

Tên ngồi phía sau ấn vai tôi xuống... Tôi thở ra chịu trận và nghĩ số mình thật xui xẻo... Phải chi đừng đi lên nhà Dì Lan thì đâu có chuyện... và khi tôi nhớ lại cái xe tôi tự nhiên xẹp bánh, máy không nổ... với bóng của Hoàng A. chạy ngược chiều thoáng qua tôi... không phải là Hoàng A. muốn ngăn không cho mình đi hay sao... rồi những dòng chữ viết vội bão đừng lên nhà của Thi... Chắc là Dì Lan và Thi làm gì đó, sợ tôi bị liên lụy khi đến nhà Dì nên báo tin cho tôi... nhưng... đúng hay không... đã quá muộn...

Tên Công An mở còng và tháo băng mắt cho tôi... tôi thấy mình đang đứng trong một căn phòng nhỏ... trên một chiếc bàn có hai cái ghế hai bên là một ngọn đèn có chụp chỉ vưà đủ sáng để đọc chữ...

- Ngồi xuống đó...

hắn chỉ vào chiếc ghế... rồi kéo hộc bàn lấy ra một xấp giấy trắng và một cây viết để trước mặt tôi...

- Mầy biết đây là đâu rồi chứ... khôn hồn thì khai hết tổ chức của mầy ra... chút nữa tụi nó vô... không khai cũng phải khai thôi...

Tôi chưa kịp nói gì thì hắn đã bỏ ra ngoài sau khi kéo cánh cửa đóng sầm lại... Theo thói quen tôi cúi xuống nhìn đồng hồ tay... nhưng tôi chợt nhớ mọi thứ trên người tôi cũng như giấy tờ đều đã bị bọn chúng tịch thu khi vừa xuống xe... Thật lòng mà nói, khi mới bị chúng bắt tôi rất lo, nhưng không phải lo cho bản thân tôi, mà lo là Mẹ tôi sẽ thêm buồn chồng chất và nhất thời Cậu Ba tôi sẽ khó khăn để sấp xếp sinh hoạt của hảng kem... nhưng trong cái lo tôi lại cãm thấy có một kí©h thí©ɧ mà tôi cũng không sao giải thích được vì tôi nhớ Dì Lan có nói là tôi sẽ gặp nạn và Hoàng A. sẽ giúp tôi... và chính Hoàng A. cũng có nói khi kết bạn với tôi trong giấc mơ... cùng lắm là thí mạng cùi thôi... tôi chép miệng...

Cánh cửa phòng bật mở... tên Công An lúc nảy đã trở lại cùng với hai tên nữa... một tên trong bọn có vẻ lớn tuổi mặc áo sơ mi cụt tay không gài nút khoe nguyên cái bụng bự chắc tại chứa đầy của hối lộ từ những người buôn gánh bán bưng... hắn cầm trên tay một tập hồ sơ, ngồi ngay xuống chiếc ghế trước mặt tôi, giở ra... Tôi thấy trong đó có giấy CMND của tôi...

- Anh tên P.H.Toàn...

- Dạ đúng..

- Anh gia nhập tổ chức Z.30 tự bao giờ...

- Tôi... tôi...

thực tình tôi cũng chả hiểu hắn nói tổ chức gì, nhưng câu trả lời của tôi cũng chưa dứt, thì tên CA đứng bên trái tôi vung tay đấm liền vào mặt tôi một quả... Quá bất ngờ nên tôi lảnh đủ đau điếng...

- Tôi có làm gì đâu các anh đánh tôi chứ... tôi la lên...

- ĐM không làm hả...

tên bên phải vừa chửi thề vừa vung tay định đấm vào ngực tôi... hai tên CA nầy nếu cho chơi thoải mái cũng chưa chắc tôi ngán chúng, nhưng ở đây mà lạng quạng chỉ no đòn thôi... nên tôi hơi nghiêng xuống đưa vai cho hắn đấm, rồi mông rồi tay, tôi lảnh thêm vài đấm nừa té lăn ra sàn nhà...

- Đủ rồi... tên bụng bự hô lên... và đi đến ngồi chồm hổm trước mặt tôi...

- Mầy chịu khai chưa... hay chờ tụi nó dợt thêm mầy mới nói...

Thực tình cũng đau lắm, dù chưa đến nỗi nào, nhưng tôi cũng làm ra vẻ hổn hển...

- Tôi có biết tổ chức gì đâu... tôi chở kem bỏ cho rạp hát mà...

- ĐM... vậy sao mầy biết con mẹ Lan đó chứ...

- Dì Lan... tôi mới quen vài ngày thôi hà...

- Dì con mẹ mầy... mới quen vài ngày... mầy cho là tao ngu lắm hả...

hắn hét lên và xáng cho tôi một bạt tay nháng lửa... Tay vò má tôi rủa thầm... mầy đúng là ngu như heo chứ gì nữa... nhưng ngoài miệng tôi lại la to lên:

- Bớ người ta cứu tôi... bớ...

- Kêu hả mậy...

hai tên kia lại nhảy vào thoi tôi thêm mấy thoi nữa... tôi gập mình lại rên hừ hừ...

- Thôi đi... tên bụng bự ngăn hai đàn em...đem nó nhốt vào chuồng cọp coi nó có khai không...

- Phải à anh Hai... hai tên đàn em phụ họa... mầy vô đó một đêm thôi là vải đái ra quần con ạ...

Bọn chúng cười hềnh hệch với nhau ra chiều đắc chí lắm... Hai tên đàn em xốc tôi dậy kéo đi... trong lúc tên bụng bự nói theo:

- Tao coi mầy chịu được mấy đêm...

Hai tên CA kéo tôi đi vòng vo không biết bao nhiêu hành lang và cuối cùng tống tôi vào trong một căn phòng nhỏ xíu đóng cửa khoá lại bên ngoài...

.. Sau khi hai tên CA bỏ đi, hai tay tôi sờ soạng dưới nền xi măng ẩm ướt... căn phòng gọi là chuồng cọp của tụi nó trống trơn... nhưng khi mắt tôi quen lần với bóng tối, tôi thấy trong góc phòng có để 1 cái bô bằng nhựa với mùi xú uế thật là khó chịu... và tôi biết ngay cái bô nầy để làm gì rồi... bổng trong vách tường phía trên chiếc cửa độc nhất mà bọn chúng vừa khóa lại, một ngọn đèn nhỏ âm trong tường che bên ngoài bằng kính thật dầy bật lên toả chút ánh sáng lù mù bên trong phòng, và tôi thấy trên cánh cửa lớn có một ô vuông bằng bàn tay vừa hé ra rồi đóng lại ngay... hình như để chúng kiểm soát người bên trong... Căn phòng vuông vức chừng vài thước mỗi cạnh bên trên được lợp bằng tôn nên thật là nóng bức khó chịu... Tôi bắt đầu thấy hơi rêm nhức khắp mình trong lúc mồ hôi cũng bắt đầu ứa ra... bầy muổi đói đánh mùi mồ hôi đã ùn ùn kéo lại... trong lúc tôi cũng cảm thấy cồn cào trong bụng... Tôi nằm dài dưới mặt nền xi măng tìm chút hơi mát trong cái oi bức gần như muốn ngạt thở và nhắm mắt cố ngủ để tránh cái bao tử đang hoành hành... nhưng chính là tôi muốn gặp Hoàng A....

Không biết tôi đã ngủ được bao nhiêu lâu... khi tôi cãm giác được bàn chân mình hơi lành lạnh, tôi giật mình tỉnh giấc nhìn xuống chân mình... hét lên một tiếng thất thanh, hai tay ôm lấy ngực, người run lên bần bật... dù đã từng gặp ma... tôi gần như muốn xỉu...

Dưới ánh đèn lù mù từ vách tường tỏa ra...

... tôi thấy một bóng ma ở trần, bên dưới chỉ mặc quần đùi, tóc tai bù xù, mình mẩy đầy máu me, một sợi dây bằng vải áo xé ra thắt ngang cổ, khiến mặt hắn sưng to gấp ba bốn lần bình thường, tím ngắt... đôi mắt hắn nhắm híp nhưng chiếc lưởi thì le ra thật dài liếʍ vào chân tôi, miệng không ngớt rêи ɾỉ...

- Trả...... mạng....... cho...... ta.....