Lusena ăn xong cơm chiều liền cùng William về New York, Lusena không hy vọng Ellie quá mức mệt nhọc, bởi vậy làm cho bà ở lại Fox.
Vừa thấy ba mình, Andrew|Andre Khải Phổ Lao Đặc, Lusena lập tức nói:“Ba ba, con rất nhớ ba!”
Phần lớn dáng vẻ Lusena di truyền từ mẹ cô, chỉ có đôi mắt màu lam bụi giống Andrew|Andre. Nhưng khác là khi Lusena nhìn chằm chằm thì đối phương sẽ cảm thấy ấm áp, mà ở Andrew|Andre nhìn chăm chú, đối phương chỉ cảm thấy rét lạnh. Nhưng mà, lúc này Andrew|Andre, khi nhìn đến Lusena, ánh mắt lập tức ôn nhu, hắn dang hai tay, đem Lusena nhét vào cái ôm chính mình:“Bảo bối, ba ba cũng nhớ ngươi.” Nói xong, Andrew|Andre hôn đỉnh đầu Lusena.
Lusena ngẩng đầu, lẳng lặng quan sát Andrew|Andre trong chốc lát, có chút lo lắng nói:“Ba ba, ba xem già đi rất nhiều, cũng gầy yếu rất nhiều, chẳng lẽ ba gần đây có chuyện gì phiền toái sao?”
“Không có,con gái yêu của ta, con không cần suy nghĩ nhiều, này chính là bởi vì ba ba rất nhớ ngươi.” Andrew|Andre đối Lusena ôn nhu cười.
Lusena biết ba ba cũng không nói nói thật, nhưng không có nhiều lời, chính là ôm Andrew|Andre thêm chặt.
“Tốt lắm, tiểu Sena, ngươi còn ôm ba ba như vậy, ta sẽ ghen tị!” Đứng một bên nhìn cảnh cha con hài hòa, Dana giận nói.
Lusena hướng Dana thè lưỡi, nhưng vẫn ly khai Andrew|Andre.
“Sena, hôm nay ngươi cần phải ở nhà bồi ba ba, biết ngươi hôm nay về đến, hắn tối hôm qua nhưng hưng phấn mà ngủ không được đâu.” Dana chế nhạo nhìn
Andrew|Andre.
Andrew|Andre bị Dana nhìn chằm chằm như vậy, không có chút ngượng ngùng, mà là thản nhiên nói:“Hai tháng không gặp con gái bảo bối chúng ta, ta đương nhiên sẽ kích động đêm trước khi con bé về.”
“Tốt, mẹ, con sẽ cùng ba ba.” Lusena nắm tay Andrew|Andre,“Ba ba, tuy rằng con biết ba nhất định từ mẹ biết được rất nhiều chuyện, nhưng con còn muốn đem mọi chuyện trong hai tháng tự mình nói với ba một lần, chúng ta trước ngồi trên sô pha đi.”
Cả ngày, Lusena đều vui vẻ cùng Andrew|Andre chia xẻ mọi chuyện, mà Dana ngồi bên cạnh lẳng lặng nhìn.
Buổi tối, Lusena nằm trên giường, cảm giác có chút ngủ không được. phòng nhỏ ở Fox cùng New York bố trí giống nhau, theo lý mà nói Lusena nên cảm thấy quen, Nhưng cô vẫn thật lâu không thể đi vào giấc ngủ.
Lại nằm trong chốc lát, nghĩ đến ban ngày cha mẹ hai người khác lạ, Lusena quyết định đi xem bọn họ có hay không ngủ.
Lúc này đã là rạng sáng, Lusena lén lút mở cửa phòng, vươn đầu hướng ra ngoài nhìn, phát hiện thư phòng đóng cửa, mà phòng ngủ cha mẹ truyền đến từng trận tiếng cười. Lusena lén lút đi đến trước cửa, lỗ tai dán tại trên cửa nghe –“Xem này, tiểu Sena thật đáng yêu, ta nhớ rõ lúc ấy……”
Lusena không hiểu cha mẹ vì cái gì khuya như vậy còn lật xem ảnh chính mình, trong lòng cô có chút bất an, nhưng cũng không có mở cửa đi vào, mà là lẳng lặng về phòng mình.
Sáng ngày hôm sau, Dana có thái độ khác thường, không đi ra ngoài tập thể dục.
Lusena có chút chịu không nổi không khí nặng nề của bữa sáng, cô ra vẻ thoải mái nói:“Mẹ, hôm nay chúng ta làm gì? Con cùng mẹ làm điểm tâm ngọt thế nào?”
Dana có sở thích là làm điểm tâm ngọt, nhưng bà lần này không có phụ họa Lusena. Lusena trong lòng bất an càng thêm mãnh liệt.
“Lusena, ta nghĩ có một số việc hẳn là nên nói cho ngươi.” Andrew|Andre bỗng nhiên trầm trọng nói.
Lusena quay đầu nhìn về phía Andrew|Andre, biểu tình muốn khóc.
“Là tranh cãi ở công ty, hội cổ đông muốn tài sản của ta, bọn họ bắt đầu hành động. Ta nghĩ, bọn họ trước hết tính tiếp cận người thừa kế, là người. Nhưng ngươi căn bản không cho bọn họ cơ hội tiếp cận ngươi. Bất quá, sự tình cũng không có chấm dứt. Để bảo đảm, ta còn cho ngươi đến Fox. Yên tâm, không ai có thể tra được ngươi là đi Fox.”
Nhìn ra Lusena còn không có ý thức được sự tình nghiêm trọng, Dana bổ sung một chút:“Sena, ba ba ngươi hắn, mấy ngày hôm trước bị ám sát.”
Lusena nghe xong, hít sâu một hơi, cô lập tức chạy đến bên Andrew|Andre, khẩn trương kiểm tra có miệng vết thương hay không.
“Đừng tìm, bảo bối của ta, ba ba không có việc gì, ta chỉ là lo lắng bọn họ liền thừa dịp ngươi trở về đem ngươi gϊếŧ.” Andrew|Andre ôm chặt Lusena, sau đó trầm giọng nói,“Tốt lắm, Lusena, ngươi đi rồi, thừa dịp ba ba còn có thể bảo vệ ngươi, đi trước Fox, không bao giờ nữa về đến.”
“Đúng vậy, Sena, mụ mụ cảm thấy mọi người ở Fox thực không sai, nhất là đứa trẻ nhà Cullen, bọn họ đáp ứng ta, giúp đỡ ngươi.”
Vô luận Andrew|Andre cùng Dana khuyên Lusena thế nào, cô đều không chịu ở lúc nguy hiểm mà rời đi cha mẹ của chính mình, thẳng đến khi một cơn buồn ngủ không ngăn cản được đánh úp lại. Trước một giây trước khi Lusena mê man, cô tinh tường nghe được cha mẹ nói “Tha thứ chúng ta, Lusena”.
Lúc Lusena tỉnh lại phát hiện chính mình đang nằm trên giường, cô nhanh chóng nhảy xuống giường, vọt tới ngoài cửa, la lớn:“William!”
“Tiểu thư, người có cái gì phân phó?” William nhanh chóng xuất hiện trước Lusena.
“William, van cầu ông, mang ta đi tìm ba mẹ được không? Van cầu ông.” Lusena lôi kéo ống tay áo William khẩn cầu nói.
“Thực xin lỗi, tiểu thư, tiên sinh nhắc nhở ta, nhất định không thể cho ngươi trở lại New York.” William nói.
“Vậy ông nói cho ta biết ba mẹ ta hiện thế nào được không? Ta lo lắng, ta thật sự rất lo lắng!” Lusena gấp đến độ đều khóc ra.
“Tiểu thư!” William không trả lời, chính là dùng ánh mắt đau kịch liệt nhìn Lusena.
Lusena cảm giác thế giới tựa hồ đều sụp đổ, cô quỳ rạp xuống đất mà khóc, không ngừng kêu “Ba ba”“Mẹ mẹ”.
Ellie không biết khi nào thì đến bên Lusena, bà ngồi xổm xuống ôm lấy Lusena:“Tiểu thư, khóc đi, khóc đi.”
Thẳng đến khi Lusena khóc mệt nên ghé vào Ellie mà ngủ, William mới ôm lấy Lusena, đem cô thả lại trên giường.
Lúc Lusena tỉnh lại đã là sáng ngày hôm sau. Cô không có lập tức xuống giường, mà là ngơ ngác nhìn chằm chằm trần nhà. Nghĩ đến ba mẹ đã mất, Lusena cảm thấy một trận sợ hãi, cô bỗng nhiên bắt đầu sợ hãi một người còn sống.
Lúc dùng xong bữa sáng, Ellie lo lắng nhìn Lusena:“Tiểu thư, nếu không hôm nay đừng đi trường học đi? Hảo hảo ở nhà nghỉ ngơi một ngày.”
“Nhà? Ta đã không có nhà.”
“Tiểu thư?” Ellie cảm thấy trạng thái Lusena hiện tại thật không tốt.
“Ta không sao, Ellie, ta chỉ là muốn đi đến chỗ náo nhiệt.” Lusena bình tĩnh nói, sau đó nhìn William đang đứng một bên,“William, chúng ta xuất phát đi.”