Phó Hiển trong thời gian tình yêu đang bùng cháy thì lại hơn một tháng trời không được gặp bạn gái, không những thế còn không được gọi điện, chỉ có thể nhắn tin, tin nhắn thoại cũng không thèm cho hắn:((((
Bạn nữ nào đó sau khi bị ăn vạ rất nhiều lần:
"Thi đại học là chuyện quan trọng nhất đời tớ, không thể xem nhẹ được!"
"Quan trọng nhất đời cậu không phải là lúc mặc váy trắng cùng tớ tiến vào lễ đường sao?"
Thịnh Hoan tức xì khói
"Đừng được voi đòi tiên!!!!!"
"Bạn gái đại nhân bớt nóng đi mà, chỉ là những lúc không có cậu tớ rất nhớ, rất muốn thơm cậu một cái, muốn ôm ôm cậu, muốn cùng cậu thân mật".
Cô cắn nhẹ cánh môi: "Phó Hiển".
Phía bên kia điện thoại, Phó Hiển không chút để ý mà "Ừ" một tiếng.
"Cậu trước đây quen bao nhiêu người bạn gái rồi?"
Phó Hiển: "..................". "Không quen bạn gái!"
"Tớ không tin"
"Vì cái gì?"
"Chính là không tin". Miệng cmn sao có thể ngọt như thế được!?
Hắn im lặng một hồi, đáp:
"Thật sự, tớ hy vọng đời này có thể nắm tay một người đi đến cuối con đường, một đời chỉ có một người, một người là một đời!"".
"Cậu phải tin tớ, trước kia chưa gặp cậu, đứa con gái nào tớ cũng khinh thường, sau khi gặp cậu, trong mắt chỉ có cậu."