Chương 2: Kẹo bông gòn thành tinh

Phùng Dao Cầm ăn diện xinh đẹp nghe xong thì vui vẻ ra mặt, nhân lúc không ai chú ý bèn ngoắc đầu ngón tay anh ta một cái, cười nói:

"Cảm ơn anh Lý, hôm nào em mời anh ăn cơm, nếu Tuế Tuế nhà em vào đoàn làm phim, anh cũng phải chiếu cố chút nha."

Lần này để giúp con gái giành được vai diễn điện ảnh này, chị đã tốn khá nhiều công sức cho người đàn ông này, đương nhiên vật phải dùng đúng chỗ.

Lý Phú Quý bị cái ngoắc tay mờ ám của chị làm cho tim ngứa ngáy, hớn hở nói:

"Đâu có đâu có, ở phim trường chắc chắn tôi sẽ chăm sóc Tuế Tuế như cháu gái ruột nhà mình."

Trong đoàn làm phim nhiều người, Lý Phú Quý không nói chuyện nhiều với Phùng Dao Cầm ở đây, chỉ nói ngắn gọi hai câu rồi bỏ đi.

"Tuế Tuế, biểu hiện của con hôm nay không tệ." Thấy vai diễn đã được định cho con gái mình, tâm trạng Phùng Dao Cầm rất tốt, đưa tay vuốt ve mái tóc mềm mại của cô bé.

Cố Tuế Tuế lần đầu làm con người, thấy cái gì xung quanh cũng mới mẻ, ai bảo bản thể cô bé là một cái kẹo bông chứ?

Bởi vì cô bé vừa biến hình không lâu, yêu lực vẫn còn thấp, cho nên bình thường không thể dính nước, cũng không thể phơi nắng, chỉ sợ bất cẩn là mình sẽ tan chảy.

Chỉ có điều bây giờ cô bé đã trở thành con người thứ thiết.

Mặc dù không có yêu lực, nhưng sau này cô bé có thể tự do tự tại chơi đùa khắp nơi rồi.

...

Người phụ nữ này chính là mẹ sau này của cô bé sao?

Cố Tuế Tuế còn chưa tiêu hóa được toàn bộ ký ức đột nhiên nảy ra trong đầu, sợ mình nói nhầm, thân phận tiểu yêu tinh của mình sẽ bị nhân loại này nhìn ra, cho nên chỉ mỉm cười ngọt ngào với người phụ nữ bên cạnh, sau đó cúi đầu, không nói thêm gì.

Phùng Dao Cầm thấy con gái hôm nay ngoan ngoãn, biết điều đột xuất như vậy, trong lòng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Gần đây vì cô bé nhà hàng xóm mua được một chiếc váy công chúa rất đẹp, Tuế Tuế cũng muốn có, bèn năn nỉ mẹ mua cho mình.

Nhưng Phùng Dao Cầm chê giá váy quá đắt tiền không đồng ý, cô bé liền giận dỗi không thèm để ý đến mẹ, đã mấy ngày rồi không nghe lời.

Phùng Dao Cầm chỉ có một đứa con gái thế này, chị đương nhiên là muốn cô bé nổi bật hơn bất cứ ai, cuộc sống cũng phải tốt đẹp hơn những người bạn cùng trang lứa.

Đáng tiếc năng lực của người làm mẹ như chị hữu hạn, không thể cho con gái một cuộc sống tốt hơn.

Hôm nay giành được vai diễn trong phim điện ảnh có khá nhiều lời thoại, tiền thù lao không thấp, Phùng Dao Cầm nhìn hợp đồng viết hai mươi nghìn tệ sau thuế, vừa mừng vừa sợ.

Là hai mươi nghìn đó!