Lần đầu đến thế giới khác 026.1, Không đến Trên đường đến huyện thành, Tô Liên Y và lão Mã vui vẻ trò chuyện, lão Mã vừa đánh xe lừa vừa nhấm nháp màn thầu mà Liên Y đưa cho, kể cho cô nghe đủ loại chuyện thú vị từ khắp nơi, vừa khoe khoang.
Chẳng mấy chốc, họ đã đến huyện thành
"Mã thúc, thúc dừng xe lừa lại chút đã." Liên Y nói.
“Được.” lão Mã dừng xe lừa lại. "Liên Y nha đầu, có chuyện gì sao?"
Liên Y nhảy xuống, cầm lấy cái bọc nhỏ: "Mã thúc, ta không đi Lý phủ, thúc giao rượu mất bao lâu? Ta đi chợ huyện dạo một chút, lát nữa gặp thúc ở đây."
Lão Mã lúc này vui vẻ vỗ đùi nói: “Cô nương tốt, vốn phải như vậy chứ, chuyện tình duyên phải xem môn đăng hộ đối, Nhị công tử Lý gia đó không phải là người trong làng chúng ta có thể mơ tới, thậm dù có cưới cũng không có cuộc sống tốt đẹp gì. Dù Đại Hổ ít nói nhưng rất khỏe mạnh, biết trồng trọt hai người cứ sống tốt, cuộc sống sẽ dần dần ổn hơn.”
"..." Liên Y cười khổ, "Ừ, ừ, đúng, Mã thúc nói đúng, không phải bây giờ ta đã hiểu ra rồi sao? Ta ở huyện trấn mua một ít đồ, rồi cùng thúc trở về thôn.” Thật là một sự oan ức lớn.
Hai người hẹn nhau thời gian, rồi tách ra đi riêng, Liên Y phấn khởi đi dạo chợ, trong khi Lão Mã đánh xe lừa đến Lý gia.
Tại cổng trước Lý phủ, Thuý Nhi dẫn một đám người canh ở sau cửa, xa xa nhìn thấy xe lừa của nhà họ Tô chở rượu tiến vào sân sau, toàn thân căng thẳng. Hôm nay cô nhất định sẽ gϊếŧ chết tên mập đó!
Lão Mã dẫn xe lừa vào trong, quản gia nhỏ tiếp đón, một vài tiểu đồng tiến lên khiêng ba thùng rượu lớn xuống.
Vì sao Lý gia lớn như vậy lại nhất quyết uống rượu của xưởng rượu Tô gia? Đương nhiên phải có lý do.
Có một ngọn núi lớn cạnh Tô gia thôn, người dân trong thôn gọi là Tiên Thuỷ Sơn, vì ở đỉnh có suối chảy xuống, tụ lại thành ao ở giữa sườn núi, không một giọt nào chảy xuống chân núi. Nước ở đây trong vắt, ngọt ngào, dùng để pha trà thì thơm ngon, dùng để sản xuất rượu thì hương vị đậm đà. Đã có người muốn dẫn nước suối xuống dưới, nhưng thử nghiệm vô số lần, nước đến ao thì tự dưng thấm vào đất, không chịu chảy xuống núi.
Đành phải bỏ cuộc.
Xưởng rượu của Tô gia là một xưởng rượu tổ truyền, sử dụng công thức cổ, nguồn nước đều lấy từ suối Tiên Thủy Sơn, do người dân Tô gia thôn gánh từng thùng nước xuống bằng sức người.
Gia chủ Lý Gia, Lý Phúc An, cách đây hơn mười năm tình cờ đã nếm thử rượu của Tô gia, kể từ đó, ông chỉ uống rượu của Tô gia.
ý Phúc An là một thương nhân rất nhạy bén. Ông đã từng nghĩ đến việc mua đứt xưởng rượu của Tô gia hoặc mở một xưởng rượu khác ở chân núi Tiên Thuỷ Sơn. Vì vậy, ông đã nhân dịp mời một vài khách hàng lớn đến ăn uống và cho họ nếm thử rượu của Tô gia, nhưng họ tỏ ra không hào hứng, cộng thêm việc lấy nước từ Tiên Thuỷ Sơn rất khó, nên ông đành từ bỏ.
Thế là, Lý gia trở thành khách hàng lớn nhất của xưởng rượu Tô gia.
"Ấy, tại sao tên mập ghê tởm đó không đến?" Nha hoàn bên cạnh Thuý Nhi tò mò hỏi, nhưng người này đều di Thuý Nhi đưa đến để tiếp tục “xử lý” Tô Liên Y.
Thuý Nhi nhìn trái nhìn phải, ngoại trừ lão đầu đưa rượu ra, nàng thật sự không nhìn thấy Tô Liên Y. "Đi tìm cách hỏi thử xem, khéo một chút.” cô ra lệnh cho một tiểu nha hoàn thông minh.
"Vâng, Thuý Nhi tỷ." Nha hoàn đáp và nhanh chóng bước đi.
Tại cửa sau, quản sự nhận rượu và viết biên nhận cho lão Mã, lúc này, nha hoàn nhanh nhẹn đi tới, “Thúc đến giao rượu à, sao không thấy Liên Y đâu?”
Lão Mã thấy là một nha hoàn xa lạ, thắc mắc Liên Y kết bạn với nha hoàn ở Lý phủ từ khi nào. “Hôm nay Liên Y đi chợ mua đồ, không đến Lý phủ.”
"A?" Không chỉ tiểu nha hoàn, ngay cả quản gia cùng các tiểu đồng cũng đều kinh ngạc, Tô Liên Y không có tới Lý phủ, thật là kỳ lạ!