4.
Tôi bị nhốt trong căn phòng, ý nghĩ đầu tiên là mở cửa sổ bỏ chạy.
Không ngờ vừa nảy ra ý tưởng này, tôi liền nghe thấy tiếng lạch cạch bên ngoài.
Bố tôi lại có thể đóng đinh mấy tấn ván gỗ chặn cửa sổ phòng!
"Bố! Con lạy bố! Con là con gái ruột của bố mà!" Tôi liều mạng đập cửa sổ, quỳ gối cầu xin ông ta: "Chúng ta có thể tìm cách khác, nếu con có thể thi vào đại học A, trường học sẽ thưởng cho con rất nhiều. Con sẽ có rất nhiều tiền. Tiền đưa hết cho Gia Đống, con sẽ cầu xin người ta thả Gia Đống ra mà!"
Bố tôi đóng xong chiếc đinh cuối cuồi, nhìn qua khe hở thở dài:"Tiểu Điềm, bố không có ý để mày học ĐH, học bốn năm ĐH vừa tốn thời gian vừa hao tổn tiền bạc. Gia Đống đã 14 tuổi rồi, trong nhà phải tích luỹ tiền cho nó mua nhà cưới vợ nữa. Mày là con gái, học ĐH cũng vô dụng, tương lai cũng lấy chồng sinh con".
"Bà già họ Hoắc** đã hứa với bố, chỉ cầy mày mang thai, bà ta sẽ không truy cứu chuyện của Gia Đống nữa, còn cho thêm nhà chúng ta mười vạn tệ (~390tr).
Vừa nghe thấy điều này, tôi biết, tôi van xin ông ta cũng vô ích, vì tương lai của Gia Đống có thêm mười vạn, tôi sẽ không là cái thá gì cả.
Tôi quỳ đến tê dại, nhìn bầu trời đen sâu hun hút mà lòng chìm xuống.
Hoá ra ông ấy chưa từng muốn tôi học ĐH, nếu cấp 3 không được miễn học phí và phụ phí trong ba năm, có lẽ ông ấy sẽ không cho tôi được học cấp 3.
Mẹ tôi nhét hai cái bánh bao chay qua khe cửa sổ, thậm chí không dám nhìn tôi.
Tôi chết lặng gặm hai cái bánh bao, không thể để đói được, có cơ hội trốn đi cũng chẳng có sức.
Chết? Tôi không muốn chết. Với thành tích của tôi, hiển nhiên tôi có thể được nhận vào một trường ĐH loại tốt, có được tương lai của chính mình, tôi tìm chết làm gì cơ chứ?
Ăn xong tôi nằm ra ngủ mê man.
Mãi cho đến lúc nghe thấy tiếng động bên ngoài, tôi lồm cồm bò dậy.
Giọng nói một người đàn ông xa lạ vọng vào cửa sổ, tôi sửng sốt một lúc, rồi bắt đầu cảnh giác.
Là tên đàn ông đó!
Làm sao bây giờ, làm sao đây, hơi thở của tôi gấp gáp, vừa nghĩ tới bản thân sắp sửa đối mặt với chuyện gì, tôi kinh hãi dựng tóc gáy.
- -------
**Lúc đầu tác giả ghi là họ Tiêu 萧, sau lại đổi thành họ Hoắc 霍, Cá sửa theo tác giả là họ Hoắc luôn. Chắc bà chuỵ tác giả sáng tác nhiều quá đâm ra bị lẫn lộn á.