Chương 16: Không Nghe Lời (2)

Cố Trăn nói như vậy, ý đã quyết đưa theo Diệp Kiều cùng anh đến quân đội, cấp bậc hiện tại của anh đã đủ điều kiện để mang người thân vào quân khu, nếu tiếp tục để em gái ở nhà anh cũng không yên lòng.

"Nghe ý này của cậu là muốn đưa An An vào quân đội? Cũng tốt, hiện tại hai người đã là vợ chồng, tách ra trong khoảng thời gian dài cũng không hay, vẫn nên ở chung một chỗ tốt hơn, dù sao trong nhà cũng không có gì phải lo lắng. Có điều nếu cậu đã có ý định mang theo An An cùng đi, thì nên xử lý dứt điểm những chuyện kia, đừng để An An chịu tủi thân, nếu không tôi sẽ không bỏ qua cho cậu. Cậu cũng biết, thím Kiều đã cứu mạng vợ con của tôi, là ân nhân của cả nhà tôi, sau khi thím Kiều mất, nhà chúng tôi xem như trở thành nhà mẹ đẻ của An An!”

Trần Thắng quen biết Cố Trăn đã lâu, anh ta biết được một số chuyện trong quân đội của Cố Trăn, trong lời nói của anh ta có ẩn ý. Cố Trăn nghe ra được, anh cũng không giải thích nhiều, chỉ đấm một cú vào l*иg ngực Trần Thắng: "Yên tâm đi!"

Cố Trăn trở về, trên đường chỉ nghĩ tới việc làm sao để dạy dỗ em gái, đến khi làm cơm tối xong vẫn chưa thấy Diệp Kiều quay về, lúc này anh mới phát giác được có gì đó bất thường

Thấy trời sắp tối, Diệp Kiều không thể chơi đến giờ này còn chưa về, huống chi anh còn đang ở nhà, chỉ cần trước mặt anh cô gái nhỏ đều rất thành thật, như biểu hiện sáng nay cũng không tệ.

Cố Trăn không yên tâm về Diệp Kiều, anh liền qua nhà họ Hà tìm người, mới biết Diệp Kiều vốn không có đến đây, Cố Trăn vội vàng xoay người rời khỏi, dự định đi hỏi mọi người trong thôn xem có ai từng thấy Diệp Kiều không, rốt cuộc nhóc con này chạy đi đâu rồi?!

Hà Quế Hương đang bận rộn trong bếp, nghe giọng của của Cố Trăn bên ngoài, ánh mắt liền sáng lên, vội vàng chạy ra: "Anh Cố, anh đến rồi!".

Đối với những việc xảy ra trong ngày hôm nay, ấn tượng của Cố Trăn đối với Hà Quế Hương đã có chuyển biến lớn, đương nhiên sẽ không cho cô ta sắc mặt tốt, khuôn mặt lạnh lùng, chỉ đơn giản phun ra một từ: "Ừm."



Hà Quế Hương thấy sắc mặt Cố Trăn không tốt, còn nghĩ rằng Diệp Kiều lại làm ra chuyện gì ngu xuẩn, dù sao bình thường Cố Trăn đều đối xử với cô ta ôn hòa, mặc dù hiện tại anh không cười nhưng trong mắt cô ta Cố Trăn vẫn vô cùng đẹp trai, huống chi Cố Trăn còn là quân nhân, cấp bậc trong quân đội cũng không thấp, Cố Trăn hoàn toàn phù hợp với tất cả ảo tưởng trong nội tâm cô ta. Mỗi lần chỉ cần nghĩ đến Cố Trăn, cô ta đều không nhịn được nhộn nhạo một hồi, chỉ có điều người đàn ông tốt như vậy, lại bị con heo Diệp Kiều ủi mất, thật sự làm cô ta hận đến nghiến răng.

Rõ ràng đều là con gái nông thôn giống nhau, Diệp Kiều còn là thứ con hoang không có cha, vậy mà vẫn được thím Kiều yêu thương nuông chiều từ nhỏ đến lớn, sau này thím Kiều mất rồi lại đến Cố Trăn, làm trái tim cô ta không thể không ghen tị!

"Anh Cố, An An không có đến nhà em, nếu không muộn như vậy rồi em chắc chắn sẽ khuyên cậu ấy về nhà. Nhưng An An cũng thật tình, đã tối rồi còn ở ngoài chơi, con gái đã lấy chồng cũng không chịu về nhà sớm, để anh Cố phải lo lắng. Anh Cố đừng tức giận, An An là do bị thím Kiều chiều hư, có hơi không hiểu chuyện, sau này em sẽ cố gắng khuyên cậu ấy!".

Hà Quế Hương đóng tốt vai trò của một người bạn tốt, bộ dáng như lo nghĩ cho Diệp Kiều, nhưng phần lớn trong lời nói đều là châm ngòi ly gián.

Sắc mặt của Cố Trăn ngày càng lạnh lẽo, ánh mắt mang theo vài phần sắc bén nhìn Hà Quế Hương, làm Hà Quế Hương cảm thấy chột dạ và sợ hãi.

"An An là vợ của tôi, cô ấy có gì không tốt thì tôi sẽ tự dạy dỗ không đến lượt người ngoài xen vào. Làm người tốt nhất nên thành thật, mặc dù An An hơi không hiểu chuyện, nhưng vẫn rất lương thiện, tôi tuyệt đối không cho phép người khác dạy hư cô ấy."

"Anh Cố hiểu lầm rồi, em không có ý gì khác, chỉ suy nghĩ cho An An, dù sao cậu ấy cũng là bạn tốt nhất của em."