“Tôi vừa nhận được điện thoại, bên phía tiết mục của Trình Duệ xảy ra chút vấn đề, công ty nói tôi qua đó giải quyết một chút.” Dương Lỗi không nhịn được mà nhíu mày, bên này đoàn phim vừa mới cử hành nghi thức khai máy, Hứa Thanh Miểu còn chưa đến phần diễn, chỉ có Hứa Thanh Miểu và hai trợ lý ở lại đây, anh ta có chút không yên tâm.
Dương Lỗi dẫn dắt hai người mới, một người đã chuyển đến tay người đại diễn khác, còn một người là Trình Dục mặc nhiên là để anh ta dẫn dắt, chị gái nói với anh ta, nếu như Hứa Thanh Miểu có thể dựa vào bộ phim này mà nổi tiếng một phen, đến lúc đó công ty xem trọng, sẽ chuyển Trình Duệ cho người khác dẫn dắt, để anh ta chuyên tâm dẫn dắt Hứa Thanh Miểu là được, nhưng hiện tại tạm thời còn chưa đến lúc phân đi, công ty nói anh ta đi xử lý, anh ta cũng không thể không đi.
Hứa Thanh Miểu cầm thời gian biểu mà nhân viên công tác đoàn phim đưa tới lên xem, cảnh quay đầu tiên của cậu, đại khái là 3 ngày sau mới quay.
“Anh đi đi, vào trước khi tôi quay cảnh của mình, tôi sẽ nói với chị Cầm, để chị ấy lại cho hai trợ lý qua đây.”
“Vậy tôi đợi trợ lý tới, tôi dặn dò những gì cần dặn dò rồi lại đi, dù sao tôi đã hỏi qua rồi, cũng không phải là chuyện gì lớn, kéo dài hai ngày rồi qua đó cũng không sao.” Dương Lỗi nghĩ nghĩ nói, “Nếu như có trợ lý mới tới, Tiểu Lưu kia tôi sẽ dẫn đi.”
“Không cần.” Hứa Thanh Miểu nói, “Để cậu ta ở lại.”
Hôm qua lúc cử hành nghi lễ khai máy, đã có không ít truyền thông tới, Hứa Thanh Miểu nếu như đã tiếp nhân phỏng vấn, chắc chắn sẽ không tránh khỏi bị hỏi đến chuyện trước đó giàng vai diễn với Tạ Khải Dương, cho nên lẫn vào đám người bái thần, sau khi dâng hương xong, chuẩn bị lén lén rời khỏi phim trường.
Vốn dĩ ở hiện trường đã có vài vị diễn viên đang nổi tiếng, phóng viên đang vây quanh bọn họ, Hứa Thanh Miểu thoát thân rất dễ dàng, trợ lý Tiểu Lưu của cậu lại vào lúc cậu rời đi mà đem phóng viên dẫn tới, hại cậu bị một đám phóng viên vây lại hỏi.
Nếu như chỉ là như vậy thì thôi đi, cậu ta thế mà còn đẩy đám phóng viên đó, vẫn may Hứa Thanh Miểu kịp thời ra hiệu cho Dương Lỗi kéo cậu ta đi, lại có Lưu Trạm đi tới giải vây cho cậu, mới không náo lớn chuyện này, nếu không cậu còn không biết sẽ bị đám truyền thông viết thành cái dạng gì.
Mặc dù lúc đó Tiểu Lưu biểu hiện chỉ là hàng động vô ý mới dẫn đến sự chú ý của phóng viên, sau đó lại là dáng vẻ trung tâʍ ɦộ chủ, Hứa Thanh Miểu lại không cho rằng cậu ta thật sự là vô ý, cậu ta cũng không phải là lần đầu tiên làm trợ lý, sẽ không biết trợ lý nghệ sĩ có hành vi không thỏa đáng, đề sẽ bị khuếch đại tính lên đầu nghệ sĩ.
Chồng Dương Cầm là giám đốc công ty bảo tiêu, Hứa Thanh Miểu gọi điện thoại cho Dương Cầm, nói Dương Cầm lựa chọn vài bảo tiêu của công ty phái qua đây, lựa chọn người không giống bảo tiêu, phải nhanh, tiền phí cậu sẽ tự trả, không cần báo giá với công ty, có điều đừng để cho bất cứ ai trong công ty biết những người này là người của công ty bảo tiêu, cứ nói là trợ lý bình thường.
Bên phía Trình Duệ không ngừng gọi điện thoại đến giục, nhưng Dương Lỗi vẫn là đợi trợ lý mới được mời đến, dặn dò xong những chuyện cần dặn mới rời đi.
Lúc sắp đến nửa đêm, Lâm Đào nghe thấy tiếng mở cửa, lập tức đi tới mở cửa, nghiêng người cho người bên ngoài đi vào, sau đó thò đầu ra nhìn xem bên ngoài có người nhìn thấy một màn này không.
“Ngày mai là cảnh quay đầu tiên của Hứa Thanh Miểu, muốn làm thế nào cậu đã nghĩ kỹ chưa?” Lâm Đào hỏi.
Tiểu Lưu do dự nói, “Tôi cảm tháy, nếu không thỉ bỏ đi, hoặc là, anh tìm người khác đến làm, tôi.....”
“Bỏ đi?” Lâm Đào trừng mắt nhìn cậu ta nói, “Tại sao lại thôi đi, cậu không cần tiền nữa?”
“Lỡ như bị phát hiện thì phải làm sao? Tôi cảm thấy cậu ta hình như có chút nghi ngờ tôi rồi.” Từ lễ khai máy hai ngày trước, cậu ta muốn nháo loạn một trận không thành, mấy ngày nay gặp Hứa Thanh Miểu không nhịn được mà chột dạ.
“Cậu một tên đàn ông, làm chuyện gì cũng dừng có sợ này sợ kia, cả đời này cũng không có tiền đồ nổi.” Lâm Đào dùng ngữ khí giáo huấn nói, “Mẹ cậu bị bệnh cần tiền, em gái cậu đi học cần tiền, số tiền này cậu đi đâu kiếm được? Hiện tại cho cậu cơ hội kiếm một số tiền lớn cậu không làm, muốn kiếm tiền, lại không dám mạo hiểm, trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy?”
“Nhưng Dương Lỗi mặc dù đi rồi, lại đến hai trợ lý mới, tôi tìm không được cơ hội ra tay.” Tiểu Lưu nhíu chặt mày, cậu ta không muốn làm, nhưng cậu ta thật sự rất cần tiền, cậu ta không ngừng trấn an chính mình, cậu ta làm như vậy chỉ là bất đắc dĩ, cậu ta là có nỗi khổ tâm, nếu không cậu ta tuyệt đối sẽ không làm như vậy.
“Cậu không phải nói, cảnh quay đầu tiên là từ trên ngựa rơi xuống nước sao?” Lâm Đào lấy ra một bình thủy tinh nhỏ, bên trong là một dịch thể trong suốt, “Cậu vào lúc trước khi bắt đầu quay, đem cái này đổ vào trong nước, để cho cậu ta uống.”
“Đây là cái gì?” Tiểu Lưu nhìn lọ thủy tinh nhỏ, có chút không dám đưa tay ra nhận.
“Yên tâm, đây không phải là thuốc gì trí mạng, chúng ta cũng không phải là muốn làm ra mạng người.” Lâm Đào trợn mắt nhìn hắn, rất không nhìn được dáng vẻ không có tiền đồ của cậu ta, “Thứ này chỉ làm cho cậu ta chân tay đột nhiên tê dại, cả người mất đi sức lực, cho dù bị đưa đến bệnh viện, cũng tuyệt đối không kiểm tra ra cái gì.”
Tiểu Lưu nuốt nước miếng, đưa tay nhận lấy.
Lâm Đào nghiêm tức dặn dò nói, “Nhất định phải nắm chắc thời gian, xác định cậu ta sắp quay phim mới cho cậu ta uống, phát tác quá sớm và phát tác quá muộn, đều không có tác dụng gì.”
“Quay cảnh cưỡi ngựa, nhất là ngã ngựa trong lúc diễn, chính là chuyện ngoài ý muốn dễ xảy ra nhất, nếu như Hứa Thanh Miểu bị thương, không có cách nào tiếp tục quay phim, nhiệm vụ của cậu coi như hoàn thành, nếu như bị thương càng thêm nghiêm trọng, sau này cũng không có cách nào quay phim nữa, thì càng tốt hơn.”
Tiểu Lưu lúc về đến phòng, cẩn thận không làm ra bất cứ động tĩnh nào, nhìn người đang ngủ say trên giường bên cạnh, dường như cũng không có hiện tượng bị ồn tỉnh, cậu ta lấy lọ thủy tinh trong túi ra giấu đi, trợn mắt nằm trên giường rất lâu, mới từ từ rơi vào ngủ say.
Trời còn chưa sáng, Hứa Thanh Miểu đã dậy, đến gian phòng trang điểm mà đoàn làm phim sắp xếp, sau khi hóa trang thay y phục xong, ngồi lên xe đến phim trường quay phim.
Cảnh quay này tiến hành ở bên cạnh con sông nhỏ trong núi, nhân viên công tác đang chuẩn bị công việc, Hứa Thanh Miêu cũng ngồi ở trong lều của đoàn phim ở xa xa chờ đợi.
Sáng sớm nhiệt độ trong núi còn rất thấp, trên người Hứa Thanh Miểu khoác áo khoác, thỉnh thoảng còn cầm lấy bình giữ nhiệt ở bên cạnh lên, uống nước ấm bên trong.
Nhân viên công tác đã chuẩn bị ổn thỏa, nhóm diễn viên võ phụ quần chúng xung quanh cũng đã chuẩn bị xong đứng một bên đợi lệnh, Hứa Thanh Miểu phải quay một đoạn cưỡi ngựa chạy trốn, bị người truy đuổi, trời vừa mới sáng, đạo diễn điều hành đi qua gọi cậu tới.
Cảnh này rất đơn giản, chỉ là cảnh cưỡi ngựa chạy, dưới màn ảnh đặc tả, biểu hiện thần sắc hoảng loạn là được, có điều biểu hiện hoảng loạn cũng phải chú trọng, lúc thần sắc biểu hiện ra, nhất định phải phù hợp với thân phận và tính cách vai diễn.
Cả hai đời đây là lần đầu tiên cậu cưỡi ngựa, lúc đầu khống chế có chút không tốt, lúc thầy chỉ đạo cưỡi ngựa chỉ dạy rất mấy lần, cuối cùng cũng hoàn thành, đặc tả dưới màn hình lại thuận lợi vượt qua.
Hứa Thanh Miểu về lều nghỉ ngơi, đợi nhân viên công tác một lần nữa bố trị lại phim trường, cảnh sau cần quay cậu lúc cưỡi ngựa chạy trốn đến giữa sống, sẽ bị một mũi tên bắn trúng, ngã ngựa rơi xuống nước.
Lúc cậu vừa mới đi về phía lều, đã nhìn thấy diễn vai chính bộ phim này là Triệu Chấn Viên đi tới, đi vào lều khác chờ đợi.
Mặc trời đã xuất hiện, Hứa Thanh Miểu vừa mới quay xong một cảnh, trên người còn hơi đổ mồ hôi, để cho trợ lý cầm áo khoác đi, ngồi xuống ghế đọc kịch bản, mô phỏng tiến hành cảnh quay tiếp theo trong đầu.
Mấy trợ lý của Hứa Thanh Miểu cũng ngồi trên ghế ở bên cạnh nghỉ ngơi, một tay Tiểu Lưu vãn luôn đặt ở trong túi, nắm cặt lọ dịch thể Lâm Đào đưa cho cậu ta, thỉnh thoảng dùng ánh mắt liếc trộm Hứa Thanh Miểu, cậu ta vừa lo lắng không tìm thấy cơ hội, vừa lo lắng bị phát hiện, bởi vì trong lòng quá căng thẳng, mà rõ ràng là gương mặt có chút cứng đờ.
Nghe nhân viên bên ngoài báo đã chuẩn bị xong, Tiểu Lưu cắn răng đứng lên, đi sang một bên có một cái hộp nhựa, cái hộp này là Hứa Thanh Miểu chuyên dùng, bên trong đặt các đồ dùng có thể dùng đến khi quay phim, là do một trợ lý khác chuẩn bị đồ ở khách sạn đặt vào, sau đó đem tới phim trường.
Tiểu Lưu dường như vô ý nhìn xung quanh một chút, từ bên trong hộp nhựa lấy ra bình giữ nhiệt, cầm bình nước nóng bên cạnh lên, đổ chút nước nóng vào, sau đó dùng cơ thể che chắn ánh mắt của mọi người, nhanh chóng đổ dịch thể trong lọ thủy tinh vào bên trong nước trà, bởi vì hai tai cậu ta không nhịn được mà run rẩy, thiết chút nữa đã đổ dịch thể ra ngoài.
“Uống chút nước đi.” Tiểu Lưu đem bình giữ nhiệt trong tay đưa cho Hứa Thanh Miểu, cầm bình giữ nhiệt đặt dưới đất cầm lên, đặt vào trong hộp.
Hứa Thanh Miểu vẫn luôn cầm bình giữ nhiệt trong tay, nghiêm túc đọc kịch bản, không hề có tính toán muốn uống một ngụm, Tiểu Lưu mặc dù nóng nảy, nhưng cũng không thể nhìn chằm chằm cậu, chỉ có thể cách một lúc lại nhìn lén cậu một cái.
Trước khi chuyên viên trang điểm đi vào sửa sang lại lớp trang điểm và trang phục cho Hứa Thanh Miểu, Tiểu Lưu cuối cùng cũng nhìn thấy Hứa Thanh Miểu mở bình giữ nhiệt, cũng uống một ngụm lớn, tâm đang treo lên của hắn, cuối cùng cũng đặt xuống một nửa.