Đưa Hứa Thanh Miểu đến phụ cận tiểu khu của cậu, nhìn cậu xuống xe đi xa, Mục Phong mới nói với Lưu Trạm ăn vạ trên xe anh, “Cậu muốn nói cái gì?”
“Tôi thật sự vô cùng kinh ngạc, đường đường là Mục đại đạo diễn của chúng ta, Mục nhị thiếu gia mắt cao hơn đầu, thế mà còn đích thân nhét người vào đoàn phim của tôi, đây là lần đầu tiên trong lịch sử nhỉ? Thân là đạo diễn đoàn phim này, cậu nói tôi có nên cảm thấy vinh hạnh không?” Lưu Trạm dùng ngữ khí khoa trương nói.
“Thành ngữ không cần dùng loạn.” Mục Phong liếc mắt nhìn anh ta.
“Người khác là mắt cao hơn đầu, cậu là mắt cao hơn trời, tôi là người có học vấn như vậy, sao có thể dùng sai.” Lưu Trạm là một bộ dáng nói rất có đạo lý.
“Cậu ấy diễn xuất không tồi, chỉ là còn thiếu một chút rèn luyện, có điều cậu ấy còn trẻ, quay thêm mấy bộ phim là tốt rồi, tôi rất xem trọng cậu ấy, đợi sau khi cậu ấy tiến tổ cậu có thể dạy bao nhiêu thì dậy bấy nhiêu, có thể chăm sóc thì chăm sóc nhiều một chút, chính là giống như cậu nói, tôi là hiếm khi đích thân nhét người vào đoàn phim.”
“Ai nha.” Lưu Trạm ghé lên cửa xe, ngẩng đầu nhìn trời, “Hôm nay mặt trời có phải là từ phía bắc rơi xuống không, lại xảy ra chuyện trăm năm khó gặp như vậy, chắc chắn là trời xuất hiên dị tượng.”
“Còn không ngồi yên tôi sẽ đá cậu xuống xe.” Mục Phong uy hϊếp nói.
Lưu Trạm lập tức ngồi thẳng lại khôi phục lại bộ dáng nghiêm chỉnh, Mục Phong là người xưa nay nói được làm được, anh nói muốn đá, là thật sẽ động thủ.
“Cậu nếu như đã coi trọng cậu ta như vậy, lại còn chăm sóc như thế, sao lại không đích thân rèn luyện và dạy cho cậu ta, còn nhét người đến chỗ tôi, còn nợ tôi một nhân tình như vậy, hà tất phải vậy?” Lưu Trạm nói.
Mục Phong đột nhiên giúp anh ta sắp xếp diễn viên, làm Lưu Trạm cũng rất bất ngờ, vốn dĩ vai diễn này đã sắp xếp xong rồi, nhưng diễn viên đó đột nhiên xảy ra chuyện ngoài ý muốn, mũi bị lệch rớt rồi, Lưu Trạm còn đích thân đi thăm, phát hiện mũi hắn đã đυ.ng dao kéo, cho nên mới bởi vì chỉ đυ.ng nhẹ một chút đã bị lệch đi.
Lưu Trạm vô cùng tức giận, vẫn may là trước khi khai máy phát hiện ra, nếu như trong quá trình quay mũi cậu ta đột nhiên bị lệch rớt xuống, thì anh ta quay phim tiếp thế nào? Anh ta chỉ vào diễn viên bị lệch mũi mắng một trận, sau đó đổi cậu ta luôn, chuẩn bị tìm người mới đến diễn, dù sao cũng vẫn còn kịp.
Lưu Trạm vốn dĩ muốn từ vài người mới làm cho anh ta vừa ý chọn một người, Mục Phong lại dưới tình huống không thông báo cho anh ta, cũng không thương lượng với anh ta, đột nhiên gọi anh ta ra, muốn để cho Hứa Thanh Miểu diễn vai này.
Hứa Thanh Miểu hiện tại đang bị thị phi quấn thân, lại có một công ty quản lý kéo chân, nếu như để anh ta tự chọn, anh ta sẽ không lựa chọn một diễn viên rắc rối như vậy, anh ta có thể không hề do dự mà đồng ý, là bởi vì hiểu cách làm người của Mục Phong, có thể để làm cho Mục Phong nợ nhân tình, không phải là chuyện dễ dàng.
“Anh tôi hiện tại hận không thể trói tôi ở công ty làm trâu làm ngựa cho anh ấy, căn bản không thể cho tôi đi quay phim nữa, cậu nói tôi dạy thế nào?”
“Nói đi cũng phải nói lại, anh trai cậu có thể mặc cho cậu làm chuyện cậu thích đến 32 tuổi, đã rất không tồi rồi, những năm qua anh ấy chống đỡ một tập đoàn lớn như vậy, cũng không dễ dàng gì, cậu hiện tại giúp anh ấy cũng là nên làm.”
Những đạo lý này không cần Lục Trạm nói, trong lòng Mục Phong hiểu rất rõ, huống hồ đó vốn dĩ là anh và anh trai đã ước định với nhau, đến năm 30 tuổi sẽ về công ty giúp đỡ, có thể cho anh kéo dài thêm hai năm, đã là rất không dễ dàng gì rồi.
“Cậu xem, tôi không chỉ sảng khoái đồng ý với chuyện cậu đột nhiên sắp xếp người, còn đồng ý giúp cậu chiếu cố cậu ta, nhân tình này cậu có phải nên trả cho tôi không.” Lưu Trạm mặt đầy ý cười, làm cho Mục Phong nợ nhân tình, không phải là chuyện dễ dàng.
“Hừ.” Mục Phong cười lạnh, “Chuyện còn chưa làm xong, đã gấp muốn tôi trả nhân tình rồi, cậu có thể luyện da mặt dày như vậy cũng không dễ dàng.”
“Da mặt dày tốt mà, mùa đông chống lạnh mùa hè chống nắng, có thể chiếm tiện nghi sẽ không chiếm ít.” Lưu Trạm một chút cũng không để tâm châm chọc của Mục Phong.
“Cậu muốn cái gì?”
Lưu Trạm oán giận với Mục Phong, “Bộ phim trước đó của tôi cậu biết đúng không? Mời thiết kế và chuyên viên trang điểm, làm tạo hình cho diễn viên tôi không nhìn nổi, đổi đến 3 lần, mới cuối cùng miễn cưỡng làm ra tạo hiểu tôi vừa ý.”
“Công ty có hai bộ phim đang chuẩn bị, sợ là công việc của đoàn đội trang điểm và đoàn đội trang phục đều đã sắp xếp hết rồi, không có cách nào cho bên ngoài mượn.” Mục Phong biết anh ta đánh chủ ý gì.
“Tôi nào dám mượn đoàn đội của các cậu, tôi chỉ là nghĩ cậu có thể rút ra hai người cho tôi, sau đó tiến tổ chỉ đạo một chút, tôi sẽ sắp xếp người học tập học tập.” Lưu Trạm dùng ngữ khí thương lượng nói.
Lưu Trạm đỏ mắt với công ty các đoàn đội của điện ảnh Mục Quang giá cả đắt đỏ, không phải là chuyện ngày một ngày hai, nhưng bộ phim này của anh ta mặc dù là công ty điện ảnh Mục Quang đầu tư, lại không thuộc về chế tạo Mục Quang, tức là nói bọn họ chỉ phụ trách bỏ tiền, những chuyện khác không quản, anh ta chỉ có thể nghĩ cách mượn người với Mục Phong.
Mục Phong vốn dĩ vào hai năm trước đã phải về tập đoàn giúp đỡ, kéo dài thêm hai năm, cũng chính là vì đem các đoàn đội của điện ảnh Mục Quang, đều bồi dưỡng thành các đoàn đội đỉnh cấp, cũng là một trong những nguyên nhân bọn họ bỏ vốn quay [Truyền thuyết thánh cảnh] với nước ngoài, cũng là vì sắp xếp người của mình, đi học tất cả nên học ở nước ngoài đem về.
Lưu Trạm như nguyện mượn hai người từ chỗ Mục Phong, cũng đảm bảo sẽ hoàn thành phó thác của anh, cũng sẽ xứng đáng với phần nhân tình này, trong lòng anh ta còn muốn hỏi mượn người khác từ chỗ Mục Phong, nếu như Hứa Thanh Miểu đã có thể làm Mục Phong nợ một lần, nói không chừng còn có lần thứ hai lần thứ ba, anh ta sẽ nắm chắc cơ hội này.
Hứa Thanh Miểu không hề biết thao tác này của Lưu Trạm, tím lại cậu hiện tại đã thành công tiếp nhận vai diễn Tạ Diễn trong phim [Cường giả tranh phòng], sau khi đọc kịch bản Mục Phong cho người đem đến, cậu lập tức thích vai diễn này.
Cốt truyền là câu chuyện xưa của nhân vật lịch sử cải biên thành, là tranh đấu chính trị giữa hai nam chính, võ lự xung đột, còn có tình cảm gút mắc giữa nữ chính và nữ phụ, cốt truyện lôi cuốn ngoạn mục, cậu đọc một lần đã bị hấp dẫn, cậu không nhịn được mà nghiềm ngẫm, trong lòng nghĩ khó trách bộ phim này có thể làm cho điện ảnh Mục Quang đầu tư.
Trước đó vai diễn Lưu Phi Vân kia mặc dù là vai chính, nhưng nếu hai nhân vật này đặt cùng một chỗ để cậu lựa chọn, cậu càng muốn lựa chọn vai diễn Tạ Diễn này hơn.
Dương Lỗi và công ty sắp xếp cho cậu hai trợ lý, cùng Hứa Thanh Miểu tiến tổ, ngày đầu tiên cậu tiến tổ, đã ở thang máy khách sạn đυ.ng phải Tạ Khải Dương, hai đoàn phim thế mà lại cùng ở một khách sạn.
Tạ Khải Dương cũng không ngờ vào lúc này sẽ gặp được Hứa Thanh Miểu ở đây, sửng sốt một chút xong, trừng mắt nhìn cậu.
Hứa Thanh Miểu không để ý đến hắn, hai bên cũng không có bất cứ ai chào hỏi lẫn nhau, trong thang máy vô cùng yên tĩnh, rõ ràng là cùng một công ty, lại giống như không quen biết.
Sau khi Tạ Khải Dương ra khỏi thang máy, Dương Lỗi mới mở miệng nói, “Thật sự là oan gia ngõ hẹp, ngày đầu tiên đã gặp phải rồi.”
Hứa Thanh Miểu không quan tâm cười cười.
Dương Miểu để hai trợ lý về phòng trước, anh ta đến phòng Hứa Thanh Miểu giúp cậu sắp xếp hành lý.
“Tạ Khải Dương nhìn thấy cậu, hiện tại chắc chắn còn không biết sẽ tức giận đến thế nào, tốt nhất là tức chết hắn đi, bớt cho đi hại người khác.” Dương Lỗi chỉ cần nhắc đến Tạ Khải Dương lại tức giận mà không làm được gì, chỉ là cảm thấy vô cùng tức giận.
“Hắn ta có tức giận hay không, không liên quan đến tôi, nhưng hắn nếu còn dám đến chọc đến tôi, tôi cũng sẽ làm cho hắn hối hận lúc đầu đã chẳng làm như vậy.”
“Cậu đây gọi là trong cái rủi có cái may, đầu tư và đội hình của hai đoàn phim, căn bản không thể đánh đồng, cho dù cậu chỉ là diễn vai nam 3, cũng mạnh hơn nhiều cái vai chính của hắn.”
Dương Lỗi khi biết Lưu Trạm đích thân đến công ty tìm Hứa Thanh Miểu quay phim, là vừa kinh ngạc vừa bất ngờ, đồng thời cũng vì cậu cảm thấy vui vẻ, đây là cơ hội tốt để xoay người.
Lâm Đào cúp điện thoại, nói với Tạ Khải Dương sắc mặt âm trầm ngồi trên sô pha, “Bên phía công ty nói là đạo diễn Lưu Trạm đích thân đến đòi người, lấy địa vị của đạo diễn Lưu trong giới, công ty cũng không thể không cho anh ta mặt mũi này, hơn nữa núi dựa của anh ta còn là tập đoàn Mục thị.”
“Hứa Thanh Miểu cậu ta dựa vào cái gì?” Tạ Khải Dường cầm ly trà trên bàn ném lên tường, mảnh vỡ bay tứ tung, nước cũng văng khắp nơi, “Cậu ta từ lúc nào mà kéo được quan hệ với Lục Trạm.”
“Cái này tôi không rõ, theo như tôi biết, cậu ta trừ Dương Cầm và Dương Lỗi ra, hình như cũng không tiếp xúc với người nào khác.” Lâm Đào cũng rất nghi hoặc.
Tạ Khải Dương nghiến răng nghiến lợi kìm nén lửa giận trong lòng, trước đó hắn thiếu chút nữa bị Hứa Thanh Miểu cướp đi vai diễn, hắn dùng hết tâm tư mới đem vai diễn đó đến tay, lại thành công chèn ép Hứa Thanh Miểu, nhưng không ngờ, mới không bao lâu, cậu ta lại nhẹ nhàng tiến vào đoàn phim của Lưu Trạm, còn là một vai diễn quan trọng như vậy.
Tạ Khải Dương dừng sức hít một hơi, đợi cảm xúc trong lòng hơi bình phục một chút, hắn hỏi Lâm Đào, “Bên cạnh Hứa Thanh Miểu có hai trợ lý, trong đó có một người có phải là tên là Tiểu Lưu gì đó.”
“Phải.” Lâm Đào nói, “Tiểu Lưu trước đó từng làm trợ lý cho cậu một khoảng thời gian.”
“Tìm cơ hội lén liên lạc với Tiểu Lưu.” Tạ Khải Dương tàn nhẫn nói, “Chỉ cần tôi còn ở công ty này, Hứa Thanh Miểu đừng nghĩ nhóc đầu dậy, tôi không tin không diệt trừ được cậu ta.”
“Tôi sẽ tận lực nghĩ cách.” Lâm Đào cũng không muốn Hứa Thanh Miểu nổi tiếng trở lại, trước đây lúc Dương Cầm dẫn dắt Hứa Thanh Miểu, là lúc cậu nổi tiếng nhất, đến lúc hắn dẫn dắt, đột nhiên lại một đường đi xuống, hiện tại Dương Lỗi dẫn dắt, Hứa Thanh Miểu lại đột nhiên nổi tiếng, vậy hắn sẽ thành cái gì? Hắn hiện tại đi theo Tạ Khải Dương, có thể nói vinh thì cùng vinh, tổn thất thì cùng tổn thất, nếu như Tạ Khải Dương bị so sánh với Hứa Thanh Miểu, thì hắn đế chỗ đứng trong công ty cũng không có.