Chương 6: Bắt Ong Mật

Cuộc sống bình lặng cứ đều đều diễn ra ngày qua ngày chăm sóc vườn thuốc, đàn gà, bò lợn thì cách vài hôm Vân lại theo bố mẹ lên rừng hái thuốc. Trừ mùa vụ ra thì từ tháng năm đến tháng tám là mùa bắt sâu ban miêu, phần lớn thời gian còn lại là đi rừng hái thuốc. Ngoài thuốc được hái từ rừng thì trong vườn nhà cũng được trồng mấy loại dễ trồng. Vườn thuốc được phân chia từng khu rất quy củ, kim ngân hoa được làm thành dàn ba mặt. Phía bờ ao cạnh mương thủy lợi được trồng một dãy cây ăn quả. Phần đất chạy dọc bờ ao trồng các loại rau. Phần còn lại chia làm bốn, một góc trồng cây cối xay, một góc trồng cây mặt quỷ, một góc trồng cây kinh giới. Một góc còn lại trồng thêm một ít các vị thuốc như địa liền, đinh lăng..

Lúc này gia đình cũng đã có một khoản tiết kiệm, cuộc sống bớt đi phần nào khó khăn. Vân hỏi bố Sự trưởng thành và hiểu biết của Vân sớm như vậy cũng có lúc khiến bố mẹ phải suy nghĩ. Bố mẹ có gặng hỏi Vân nhiều thì cô nhóc chỉ nói con nghe đài thấy học làm được thì không có lý do gì nhà mình không làm được. Còn khi làm theo lời Vân học được trong đài thì đều cho kết quả ngoài mong đợi, nên bố mẹ Vân càng tin tưởng Vân hơn vì nghĩ rằng nhà mình đang được lộc tổ tiên cho. Biết được suy nghĩ của bố mẹ Vân càng yên tâm phát huy kiến thức từ kiếp trước. Vậy là Vân trở lại đây đã được bốn năm, kinh tế gia đình đã vững đã có tích lũy.

Theo bố mẹ đi rừng lấy thuốc, cô nhóc thì tìm đồ ăn mùa nào thứ đó, hôm thì mộc nhĩ, nấm hương, măng; hôm thì quả dại như sim, táo, rồi hạt dẻ. Mộc nhĩ và nấm hương tìm được Vân đem xuống suối rửa sạch sẽ rồi dùng dây mây rừng xâu lại từng xâu về nhà treo đầu hè cho khô, có nhưng hôm đào được nhiều măng Vân nhớ lại cách xử lý trước khi phơi để khỏi bị mốc. Hạt dẻ thì có thể làm bánh, loại bánh này ăn rất bùi và thơm. Trái cây dại thì ngâm đường để mùa hè lấy nước uống, cũng có thể ngâm rượu. Cô nhóc còn nghĩ đến việc làm thật nhiều để dùng dần và gửi một chút làm quà cho hiệu thuốc thay lời cảm ơn thậm chí còn nghĩ đến bán.

Hôm nay cũng như mọi khi đang hái mộc nhĩ thì Vân phát hiện ra tổ ong mật rất to, nhìn sơ sơ thì cái tổ ong này phải to bằng cái nia. Bình thường tổ ong sẽ làm ở vị trí hiểm trở khó lấy, mà vị trí của tổ ong này cực kỳ dễ lấy như vậy thì quá hời cho nhà mình. Tổ ong rất lớn, tự nhiên cô nhóc nảy ra ý định thuần ong để nuôi. Tuy có sự chuẩn bị để lấy mật ong nhưng chưa sẵn sàng cho việc bắt đàn ong. Hôm nay trời cũng về chiều rồi, Vân nói với bố ngày mai quay lại, còn về chuẩn bị chỗ nhốt và hỏi ông ngoại cách bắt và thuần đàn ong. Trước đây ông từng đi rừng lấy mật ong và thuần ong để nuôi, ông từng nói ong tự nhiên thường sẽ hung dữ hơn, một khi không có phương pháp cụ thể để áp chế đàn ong sẽ chọc giận chúng; cả một đàn ong lớn như vậy nổi giận sẽ rất nguy hiểm. Ngày đi rừng hôm nay cả nhà phải thu dọn về sớm chuẩn bị cho việc bắt ong ngày mai.

Nghe thấy tổ ong mật lớn, ông ngoại cực kỳ hưng phấn và muốn tự tay bắt tổ ong khủng này. Từ thuở đi bắt ong đến giờ ông chưa gặp tổ ong nào lớn như tổ ong Vân thấy. Theo kinh nghiệm của ông thì tổ ong này sắp đến thời kỳ chia đàn nên ông đã chuẩn bị ba thùng nhốt ong cho nhà vân. Mỗi thùng được đặt ở vị trí cách xa nhau, bên ngoài được làm nhà lưới nhỏ để nhốt ong trong khoảng không gian đấy.

Sáng sớm hôm sau cả nhà Vân cùng ông đã có mặt ở cạnh tổ ong, tận mắt thấy tổ ong khủng ông còn hưng phấn hơn hôm qua rất nhiều. Ông dùng túi lưới bọc kín tổ ong lại, sau đó lấy keo sáp bịt kín tất cả các cửa ra vào của tổ ong. Xong xuôi ông thu túi lại hứng sẵn túi ở một cửa tổ, ông tiếp tục thổi băng phiến vào chừng hai mươi phút thì ông mở cửa tổ ra. Đàn ong ào ào lao ra giống như kiểu vỡ trận, đen kịt cả túi lưới. Ông cắt hết bánh tổ phần mật ra quay mật luôn được đầy bốn can, mỗi can hai lít. Nói thì nhanh nhưng quy bắt rất tỉ mỉ.



Về đến nhà, ông ngoại chia bánh tổ phần con ra làm ba phần rồi buộc vào khung thép trong thùng gỗ đã để sẵn thức ăn, hướng dẫn kỹ cách quan sát ong không đủ thức ăn. Tiếp theo ông lựa thả phần ong vào thùng rồi đóng kín thùng gỗ lại. Một nhà lưới nhỏ bao quanh thùng gỗ, ba thùng gỗ đặt ở ba nơi cách xa nhau. Ông dặn sau ba ngày mở ra kiểm tra nếu bánh tổ được gắn vào khung thép thì có thể mở cửa cho ong đi ra rồi tháo dây buộc bánh tổ vào khung.

Ông không ở lại ăn cơm mà về luôn, Vân huých mẹ chuẩn bị đồ biếu ông bà. Đời trước vì hoàn cảnh khó khăn nên đến lúc ông bà về với tổ tiên bố mẹ vẫn chưa báo hiếu được ông bà. Giờ thì khác rồi, bắt đầu có chút gọi là có của ăn của để rồi không báo hiếu ngay thì đến lúc muốn báo hiếu thì người cũng không còn nữa. Đi theo mẹ ngó đồ chỉ thấy có một can mật ong đầy và ít trứng gà, Vân chỉ cho mẹ con gà đã luộc chín ra hiệu cho mẹ gật gật. Mẹ phì cười chỉ tay về phía xe ông và nói:

"Con nhìn xem!"

Trên xe thấy một cái bao trắng được buộc lại ở rổ xe có hai cái đầu gà thò ra, cô nhóc tủm tỉm cười.

Sau ba ngày ông Nghị vào kiểm tra từng thùng thấy bánh tổ được gắn vào khung thép, vậy là thuần ong đã thành công. Ông thu nhà lưới lại thả hết ong ra ngoài. Bây giờ là tháng mười hoa cũng ít hơn, quanh vườn nhà chỉ có một loại hoa duy nhất là hoa kim ngân. Xung quanh tường nhà Vân là dàn kim ngân hoa được trồng bốn năm đã phủ kín, kim ngân ra hoa quanh năm cũng chỉ miễn cưỡng đủ thức ăn cho ba đàn ong nhỏ qua hết mùa đông năm nay. Mùa tới chắc chỉ để lại nuôi một tổ còn lại đưa ông ngoại mang đi nuôi trong rừng.