Nhìn ngoài cửa sổ, chỉ cần nhớ tới những chuyện hối hận trong cuộc đời, chính là hoa mai rơi đầy Nam Sơn.
Năm ấy, khi Cố Thanh Ca rời đi, tuyết rơi đầy Nam Sơn, một giây kia, hắn thật sự rất hối hận. Nhiều năm sau, Cố Thanh Ca trở về, Cố Nam Sơn cảm thấy cô vẫn giống như là cô bé gái nhỏ của hắn năm xưa, lại giống như đã thay đổi. Cô trở nên quyến rũ động lòng người, còn học được cách trêu chọc hắn mọi lúc mọi nơi.
Cố Nam Sơn cảm thấy, Cố Thanh Ca là hoa Hồng rải lên vùng đất hoang vu cằn cỗi trong lòng hắn. Cô là tất cả của hắn, là sinh mệnh của hắn, là kiếp nạn mà hắn không thể trốn thoát.