Chương 50

Nhưng mà hôm nay anh chị phải bày rõ thái độ, chắc chắn không thể ép con bé đến nhà người ta. Không cần biết lấy chồng hay là làm con gái, đều không thể ép con bé. Bây giờ là Trung Quốc mới, không thể có tập tục xấu của xã hội cũ.”

“Theo chị nói, dù sao cũng là con của chúng tôi, sao có thể không thương chứ, chủ nhiệm Chu cứ yên tâm đi. Lý Tĩnh mập mờ trả lời hai câu. Trải qua chuyện lần này, cô ta quyết tâm ủng hộ bà cụ gả con ra ngoài, tránh sau này gây chuyện nữa. Dù sao chờ về nông thôn, chủ nhiệm Chu cũng không thể về quê tìm con bé, qua một khoảng thời gian thì còn ai nhớ chuyện này.

“Mẹ, mẹ vẫn chưa trả lời chủ nhiệm Chu, sau này không thể ép con đến nhà người ta. Hứa Nam Nam mở miệng nói.

Lý Tĩnh lập tức trừng cô, vừa trừng thì bị Chu Lệ Bình bắt được. Chu Lệ Bình lắc đầu, dứt khoát không nói với cô ta nữa, nhìn Hứa Kiến Sinh khó xử bên kia: “Chủ nhiệm Hứa, anh mới là người đứng đầu trong nhà, lại là cha ruột của Hứa Nam Nam, anh luôn có thể làm chủ chuyện này. Nếu không được, tôi cũng chỉ đành báo lại với lãnh đạo"

Hứa Kiến Sinh vốn đã hơi dao động vì lời nói trước đó của Hứa Nam Nam, bây giờ nghe thấy lời nói kiên quyết của Chu Lệ Bình, trong lòng càng dao động, lập tức tỏ thái độ: “Tôi cũng không có suy nghĩ gả con gái, chỉ là trong nhà có thể hơi khó khăn. Nhưng mà tôi hứa với cô, sau này tôi thà rằng bản thân khổ cực, cũng sẽ không để con bé đến nhà người khác.

Cũng chỉ là chuyện thêm một đôi đũa mà thôi, Hứa Kiến Sinh cảm thấy mình vẫn nuôi nổi.

Thấy Hứa Kiến Sinh lại đồng ý, Lý Tĩnh sốt ruột đá chân hắn ta dưới gầm bạn, đáng tiếc bị Hứa Kiến Sinh thờ ơ. Cô ta tức tối chỉ có thể hít mạnh mấy hơi, ánh mắt nhìn Hứa Nam Nam càng chán ghét.

Chu Lệ Bình thấy rõ thái độ của Lý Tĩnh, nhưng mà Hứa Kiến Sinh đã bày tỏ thái độ thì Lý Tĩnh không đáng để ý nữa.

Chu Lệ Bình đứng lên nói: “Vậy được, tôi sẽ về nói một tiếng trước, chuyện cũng chưa xảy ra, chắc lãnh đạo trong mỏ cũng sẽ không hỏi nữa.

Hứa Nam Nam thấy cô ấy muốn đi, lập tức kéo tay áo của cô ấy, đỏ mắt nói: “Dì ơi, cháu sợ sau khi về sẽ bị bà đánh. Lần này cháu lén chạy ra ngoài, cháu sợ sau khi về thì họ sẽ lén lút gả cháu đi, đến lúc đó chú dì sẽ không biết.

Chu Lệ Bình thật sự không nghĩ tới vụ này, nghe thấy Hứa Nam Nam nói như vậy thì cũng hơi lo, cô ấy nhìn vợ chồng Hứa Kiến Sinh.

Hứa Kiến Sinh nói: “Không đâu, tôi sẽ đích thân về nhà nói chuyện. Chuyện đã ồn ào tới mức này, không thể tiếp tục nữa.

Lý Tĩnh thì cắn môi, cô ta đã có suy nghĩ này, không ngờ bị con nhỏ chết tiệt này nói ra, đứa này trời sinh đã khắc cô ta rồi.

Mặc dù Hứa Kiến Sinh đã nói không, nhưng Hứa Nam Nam vẫn nắm tay của Chu Lệ Bình, rất đáng thương. Chu Lệ Bình cũng cảm thấy như vậy không an toàn lắm, dù sao Hứa Kiến Sinh có tiền án.

“Thế này đi, sau này mỗi tháng cháu tới thành phố một chuyến, đến chỗ dì báo cáo. Nếu tháng nào không đến, dì sẽ đi tìm cháu ngay. Mặc dù có hơi phiền phức, nhưng đây cũng là cách duy nhất vào lúc này.

Hứa Nam Nam nghe thấy sau này mỗi tháng có cơ hội vào thành phố một lần, lập tức hài lòng. Chuyện ầm ĩ tới mức này, đã là kết quả trong dự tính của cô. Bây giờ còn có thể mỗi tháng vào thành phố một lần, đúng là được lời.

“Dì, dì thật sự là ân nhân của cháu, nhất định sau này cháu nhớ ân tình của dì. Chờ cháu trưởng thành, cháu sẽ báo đáp dì.

Lời cảm ơn vô cùng chân thành.

Mặc dù Chu Lệ Bình cảm thấy chuyện này không thực tế, nhưng vẫn có hơi xúc động, cảm thấy chuyến này mình đi không uổng công, đứa bé này vẫn có tình có nghĩa.

Tất nhiên lúc này cô ấy không biết, sau này cô ấy sẽ có được vô số lợi ích vì chuyện hôm nay.