Chương 39

Editor: Owntown

Đát Kỷ vừa nói xong, đạo diễn Vương Khắc ở bên kia liền trầm mặc, Tô Cẩn Châu người này ông dĩ nhiên cũng biết. Tuy rằng mới chỉ ra mắt mấy năm nhưng đã gây ra không ít chuyện lớn nhỏ, bất quá mỗi người có cách sống riêng, ông cũng không tiện nói nhiều. Điều đạo diễn ông quan tâm đến chính là cảm xúc của diễn viên, Tô Cẩn Châu trước đó có tham gia vài bộ phim, tuy chỉ là vai phụ, cũng nhìn ra được trọng tâm của anh không đặt vào diễn xuất.

"Cháu hi vọng ngài có thể suy nghĩ kĩ một chút, ngoài anh trai ra, cháu thật không nghĩ ai thích hợp hơn với nhân vật này."

Vương Khắc liền suy nghĩ kĩ càng, nghĩ đến Đát Kỷ đã từng nói: Tô Cẩn Châu là người anh trai mà Tô Đát Kỷ quý mến nhất, nếu như khi đóng phim cậu ta có thể rất nhanh liền nhập vào vai Lâm An Viễn, nhưng đạo diễn Vương hoài nghi... Tô Cẩn Châu có thể diễn ra vẻ trung hậu, không tranh đấu kia hay không?

Nhưng thật ra ngoại trừ Tô Cẩn Châu ra, ông cũng có chút do dự. Vì vậy, Vương Khắc liền mơ mơ hồ hồ đáp:" Được, tôi sẽ suy nghĩ thật kĩ."

Nghe thế, khóe môi Đát Kỷ cong lên: " Cảm ơn ngài, đạo diễn."

Hai người hỏi han nhau thêm vài câu rồi cúp điện thoại, mà chuyện này Đát Kỷ không có ý định nói với Tô Cẩn Châu.

Lúc xế chiều, La Xuyên lần thứ hai gọi điện đến, đầu bên kia giọng của La Xuyên thả lỏng không ít thông báo rằng, "Bên đầu tư đã thuyết phục được."

Tô Cẩn Châu tạm thời buông lỏng, nhưng anh vẫn còn tò mò, trước đó rõ ràng đối phương vô cùng kiên định, thế nào thoắt cái đã thay đổi?

La Xuyên lại nói tiếp:" Bên đầu tư tiết lộ là có người giúp cậu nói chuyện với bên kia, nhưng về phần là ai người ta không chịu nói thêm. Nhưng mặc kệ thế nào thì chuyện này cũng đã giải quyết xong."

" Làm phiền anh rồi, anh La." Chuyện gần đây của anh đang rất hot, La Xuyên chắc hẳn cũng phải lao lực quá độ. Trước đó, tuy rằng bị người đại diện hãm hại, nhưng hiện tại Tô Cẩn Châu đối với La Xuyên là một lòng cảm kích. Ở phía bên kia, La Xuyên nở nụ cười, lúc này mới cúp máy.

Tô Cẩn Châu ngây người nhìn điện thoại, anh thắc mắc không hiểu ai là người giúp mình, không thể nào là anh cả, nếu anh ấy là người làm chuyện này nhất định sẽ nói ra. Mà những người khác lại càng không, scandal của Tô Cẩn Châu đếm không xuể, làm sao có thể tự tìm phiền toái, bạn tốt cũng không có khả năng, nếu như bọn họ làm vậy trước đó sẽ nói cho anh biết, nhưng nếu vậy thì rốt cuộc là ai?

Ai rảnh rỗi không có chuyện gì lại đi giúp anh?

Tô Cẩn Châu thế nào cũng nghĩ không ra, anh là một người tùy ý, nên nghĩ không ra liền không muốn nghĩ tới nữa. Dư luận trên mạng anh cũng chẳng buồn xem, anh muốn bản thân và Đát Kỷ tham gia tiết mục lần này xong thì ở nhà chăm sóc Đát Kỷ thật tốt, ý nghĩ làm quân tử quay đầu cũng đã phai nhạt.

Ở nhà Tống Quân Du đợi hai ngày, bọn họ liền đến địa điểm tiếp theo của chương trình【Huynh đệ tỷ muội】 - sân chơi trên biển.

Kỳ thực sân chơi trên biển là một con thuyền có trọng tải hơn 1.300.000 tấn, trên du thuyền được thiết kế các loại công trình giải trí, bao gồm vòng xoay ngựa gỗ, nhà ma; đây chính là du thuyền hạng nhất nước A là loại hình du thuyền xa hoa "" Công viên trên biển"".

Đó là lý do ở một nơi như vậy, tổ chương trình không cần phải lo lắng bị săn ảnh.

Thời điểm Tô Cẩn Châu xuất hiện cùng Đát Kỷ năm đội người khác có biểu cảm không đồng nhất, mà Tô Cẩn Châu cố ý liếc nhìn ánh mắt và vẻ mặt của Lý Sâm, bất quá đối phương từ cuối đến cuối cũng không thèm liếc qua anh.

"Em gái Đát Kỷ, cái này cho em." Mộ Hiên Nhiên đặc biệt xấu hổ cầm một con búp bê tự khắc đưa tới, Đát Kỷ nhận lấy rồi nhẹ nhàng nói câu cảm ơn, sau đó liền đem đồ chơi tinh xảo cất đi.

Mộ Hiên Nhiên vò đầu cười cười, ánh mắt mang theo chút bối rối. Sau này thời điểm được phát sóng, nụ cười này của Mộ Hiên Nhiên khiến một đám cô gái mất máu.

"Cậu có thấy Hiên Nhiên nhà chúng tôi cùng bé ngoan nhà cậu có một loại cảm giác thanh mai trúc mã hay không." Mộ Trầm Giác vuốt cằm, ánh mắt ý vị thâm trường.

Tô Cẩn Châu nghe xong liền bùng nổ, "Cút xéo! Ai thanh mai trúc mã với nhà các người! Hiên Nhiên nhà anh thật vụng về, làm sao có thể xứng với em gái tôi!"

Mộ Trầm Giác lười phản ứng Tô Cẩn Châu, mặc dù em trai nhà bọn họ rất thông minh, thế nhưng đối với chuyện tình cảm lại dốt đặc cán mai, chờ sau này cùng một chỗ với Đát Kỷ đúng là tốt vô cùng. Tuy nhiên Mộ Trầm Giác không yên tâm chính là Mộ Hiên Nhiên có thể khống chế Đát Kỷ không? Bất quá đây không phải là vấn đề, Mộ Trầm Giác rất nhanh suy nghĩ lại, đến lúc đó để Đát Kỷ không chế em trai anh cũng không phải là không thể.

"Cậu nói đến lúc đó ... tên đứa nhỏ mà Hiên Nhiên và Đát Kỷ sinh ra nên đặt là gì?""

Càng nói lời lẽ càng hùng hồn, sắc mặt Tô Cẩn Châu trầm xuống, không nói hai lời liền một cước đạp tới, "Nhà chúng tôi đều nói Đát Kỷ không đến 40 tuổi thì sẽ không kết hôn!""

Và tất nhiên, cảnh tranh đấu đáng yêu của anh trai này đã được ghi hình lại.

Mấy người ồn ào náo loạn xong liền bắt đầu nhiệm vụ tiếp theo. Nhiệm vụ lần này rất kỳ quái, các anh trai chỉ cần ngồi trên ghế nhì em trai em gái nhà mình thể hiện là được.

Tô Cẩn Châu bày tỏ thật dễ dàng, Mộ Trầm Giác bày tỏ có chuyện bất bình thường, Bunier biểu thị rằng không ra trận, lòng không vui; chị em Lăng gia không có ý kiến

gì, về phần anh em Lý Sâm ... đối với những chuyện này vẫn luôn im lặng.

Người chủ trì cho biết nhiệm vụ lần này rất đơn giản, trên du thuyền có 60 cái rương khác nhau, trong đó chỉ có năm rương đặt con dấu có bảng tên, mà người tìm thấy bảng tên của người kia có thể cầm con dấu đóng ở phía trên liền đồng nghĩa với việc đội đó bị loại. Đồng thời, anh trai hoặc chị gái bên ngoài sẽ bị trừng phạt, và đội trụ lại cuối cùng là đội chiến thắng.

Vì vậy tại thời điểm này những người khác nhận ra rằng chiếc ghế bọn họ đang ngồi chính chiếc ghế dành riêng cho việc trừng phạt. Chiếc ghế này có thể bật lên thật cao, sau đó ném họ vào bể bơi phía sau.

Vậy nên đối với một người không biết bơi như Mộ Trầm Giác cả người liền không thoải mái, trái lại Bunier hưng phấn kêu to, "Trò này thực sự rất thú vị!"

Thế giới của người ngoại quốc bọn họ hoàn toàn không hiểu! !

"Bé ngoan, đừng lo lắng, anh hai sẽ ở đây cổ vũ cho em." Tô Cẩn Châu sợ làm tăng thêm sự lo lắng của Đát Kỷ, vì vậy miễn cưỡng mỉm cười nhìn cô. Kết quả em gái chỉ cho anh một cái nhìn đặc biệt lạnh lùng, trái tim Tô Cẩn Châu nháy mắt tan nát thành những mảnh vụn.

Giới hạn thời gian là ba giờ, mấy người chỉnh lại micro liền tiến vào trong du thuyền, mà những người bên ngoài bất cứ lúc nào đều có thể thông qua màn hình nhìn động thái của những người bên trong.

Bọn họ tiến vào từ năm hướng, du thuyền lúc trước xa hoa nhộn nhịp lúc này trở nên trống rỗng.

Đát Kỷ tất nhiên sẽ không thể nào đi tìm một cách mù quáng, đầu tiên cô phân tích một chút vị trí địa lý, cái rương nho nhỏ dĩ nhiên sẽ đặt ở nơi không dễ thấy; hoặc là dùng một vài thứ gì đó che giấu.

Đát Kỷ dễ dàng tìm thấy chiếc rương đầu tiên, nhưng tiếc là bên trong trống rỗng. Cô bĩu môi và cảm thấy có chút nhàm chán.

Đát Kỷ lại dạo quanh một vòng tầng cuối cùng, bên trong cùng là nhà bếp, đúng lúc cô có hơi đói bụng, vì vậy Đát Kỷ ở trong nhà bếp thưởng thức bánh ngọt một cách nhàn nhã, cuối cùng cô còn cầm lấy một miếng bánh rồi đưa cho quay phim, "" Chú có ăn không? "

" Cảm ơn, tôi không ăn. "Nhân viên quay phim cười cười, nghĩ rằng cô bé này có chút đáng yêu.

Đát Kỷ lầm bầm một tiếng, đem toàn bộ miếng bánh bỏ vào miệng, tiếp đó cô nhìn thấy chiếc rương bạc nhỏ được giấu sau tủ lạnh, Đát Kỷ liền cầm lấy cái rương sau đó mở nó ra.

Bên trong viết: Phòng bi-a lầu ba có thứ bạn muốn.

Vận khí thật tốt ...

Đát Kỷ nhìn vào tờ giấy, nghĩ thầm.

Những người khác cũng cảm thấy vận khí của Đát Kỷ đúng là tốt, Tô Cẩn Châu vẻ mặt đắc ý nhìn màn hình, không hổ là em gái của mình!

Đát Kỷ theo chỉ dẫn đi đến phòng bi-a lầu ba, phòng bi-a vô cùng lớn, Đát Kỷ chuyên chú tìm kiếm ở những góc khuất và những nơi thật cao, cuối cùng, ở trong ngăn tủ cũng lấy ra một chiếc rương. Kết quả là bên trong rương cũng không phải bảng tên, mà là --

"Xin hãy nêu một chút cảm nghĩ của bạn về anh trai mình?"

Đát Kỷ chớp mắt, mi tâm nhăn lại.

Tô Cẩn Châu có chút khẩn trương, bởi vì anh không chắc chắn Đát Kỷ sẽ không nói ra những lời như người anh trai cô ghét nhất, dù sao, đối với cô đôi khi anh thực sự rất phiền phức.

"Nói về anh cả của tôi hay anh hai của tôi? Anh cả thì tốt vô cùng; còn anh hai ..." Đát Kỷ cố ý hoặc vô tình im lặng một chút, sau đó mới mở miệng, "" Anh hai có đôi khi rất đáng ghét, ba giờ đêm còn chạy đến phòng tôi giục tôi uống sữa tươi, đúng là có bệnh mà. "

Câu trả lời này vừa xuất hiện, một đám người bên ngoài liền ôm bụng bật cười, sau cùng, Bunier với ánh mắt xanh cũng ghé vào bên tai Tô Cẩn Châu nói," Em gái của cậu thật thú vị, nếu là em trai tôi nhất định sẽ nói "Anh trai ở trong lòng em chính là Transformer". "

Tôi không thể làm Transformers của bé ngoan thật đúng là xin lỗi!

Tô Cẩn Châu bày tỏ anh vô cùng khổ tâm.

Sau khi tập phim này được phát sóng liền được mọi người xem đi xem lại nhiều lần, ngắm nhìn biểu cảm cay đắng của Tô Cẩn Châu cùng vẻ mặt ngạo kiều nghiêm túc trả lời của Đát Kỷ. Những người khác nhìn rồi lại nhìn, nghĩ thế nào cũng không giống như bên ngoài nói là giả bộ, dù sao kiểu anh em tán gẫu trò chuyện như này khó thể nào giả bộ được.

Đát Kỷ cảm thấy những thứ trên du thuyền rất mới lạ, vì vậy cô ở một bên vừa chơi đùa vừa tìm kiếm nó, trái ngược với những người khác đang sứt đầu mẻ trán, trạng thái của Đát Kỷ ung dung thoải mái. Sau một lúc lâu cuối cùng cô cũng tìm thấy một cái, bên trong có viết tên của Lý Sâm, Đát Kỷ vừa định ấn con dấu xuống, một người vừa từ phía sau cánh cửa bước ra.

Người vừa đột ngột bước ra làm Đát Kỷ và quay phim có chút bị hoảng sợ.

Đó là Lý Kỳ Lân, cậu ta cầm lấy bảng tên của Tô Cẩn Châu, vẻ mặt không thay đổi nhìn Đát Kỷ, "Tôi dùng cái này ... đổi với anh trai tôi."

Đát Kỷ nhìn bảng tên trên tay, không nói gì.

"Hoặc là cùng nhau bỏ cuộc hoặc cùng nhau giành chiến thắng." Lý Kỳ Lân nhún vai. "Cô cảm thấy thế nào?"

Cô cảm thấy?

Cô chắc chắn không muốn rút khỏi cuộc chơi, bởi đó không phải là phong cách của Đát Kỷ, vì vậy Đát Kỷ gật đầu đồng ý.

Hai người trao đổi bảng tên, nhưng Đát Kỷ rõ ràng cảm thấy rằng ngoại trừ bảng tên bên ngoài, Lý Kỳ Lân còn nhét một tờ giấy nhỏ vào, mà ánh mắt cuối cùng kia cực kỳ ý tứ hàm xúc.

Đát Kỷ cảm thấy cô không nên nhìn tờ giấy đó vào thời điểm này, vì vậy cô ấy thận trọng nhét nó vào túi của mình rồi làm như chưa từng có chuyện gì tiếp tục tìm kiếm chiếc rương.

Kết quả người thứ nhất out không ngờ lại là Lý Sâm, nguyên nhân là vì bảng tên của anh ta bị Cyril dễ dàng cướp lấy. Khi Lý Sâm bị bắn xuống nước, anh ta cúi đầu mắng một câu, mà ngồi cạnh anh ta, Tô Cẩn Châu biểu thị tâm trạng rất vui sướиɠ.

Người tiếp theo bị loại lại là Tô Cẩn Châu, con dấu bị Mộ Hiên Nhiên đặt xuống, cậu quay sang màn ảnh cười ngại ngung nhưng xán lạn,"Những gì anh Cẩn Châu nói trước đó em đều nghe rõ đó, chính là câu thật vụng về! "

F*ck!

Quả nhiên mười người cười thì chín người cặn bã, còn lại một người thì chính là phúc hắc!

Thời điểm bị ném xuống nước Tô Cẩn Châu liền nghĩ như vậy.

Sau khi bị loại, Đát Kỷ yên lặng đi ra du thuyền một mình, đọan đường này cô mở tờ giấy nhỏ kia ra, bên trong viết một dòng chữ nguệch ngoạc -- Tôi biết ai đang đối phó với anh hai của cô.

Ngón tay của Đát Kỷ dừng lại, cô xé tờ giấy rồi nhét nó vào túi, như không có chuyện gì bước đến căn phòng nhỏ.