Trời đã sang đông, thời tiết đã bắt đầu lành lạnh, Linh đang ngồi soạn lại mấy cái áo ấm thì Thủy cũng vừa đi làm về . Cô hớn hở chạy sà vào lòng Linh, vòng tay cuống quít ôm chặt lấy người yêu, Linh mĩm cười , Thủy lúc nào cũng như một đứa bé lên ba . Thèm được chiều chuộng, thèm được thương yêu và thèm được vòi vĩnh .
Thủy về với Linh đã gần một năm nay . Cuộc tình của hai cô thật là đơn giản, quen nhau qua mạng, chít chát với nhau khoảng sáu tháng online, ôm cái điện thoại được ba tháng thì gặp nhau, bay qua bay lại hai cái tiểu bang thêm bảy tháng thì quyết định dọn về sống chung . Thủy vừa mới ra trường cho nên cô là người dọn đến , Linh đã có công ăn việc làm vững chắn cho nên cô là cái mái nhà mới của Thủy . Tình yêu đến thật nhẹ nhàng và giản dị . Một mái nhà nhỏ, một đôi uyên ương đằm thắm .
Linh là một đứa con rất là hiếu thảo nhưng chẳng may cha mẹ cô lại mất sớm , có lẽ vì thế mà cô thật là chững chạc và chu đáo, mặc dù cả hai, Thủy và Linh đều là con út . Mẹ của Thủy cũng mất sớm cho nên ba của cô rất là cưng cô. Ông tần tão dành dụm từng đồng để nuôi Thủy ăn học thành tài, ngoài việc học ra, Thủy không cần phải làm gì hết . Linh rất mến ba của Thủy, ông không phản đối chuyện của hai người, vì có một lần Thủy dẫn bạn gái là người Mỹ về , ông đã không hiểu được ngôn ngữ của cô bạn gái Mỹ của Thủy, mà ông còn không hiểu được lối sống của họ . Gặp ông, cô ta cũng chẳng buồn chào hỏi, cùng lắm thì “ hai”. Cứ mỗi lần cô bạn gái ấy đến chơi thì Thủy lại đem mấy cái nồi mắm của ông đi đổ , xong rồi cả hai dắt nhau ra đường ăn tiệm, con gái ông còn đang đi học, tiền đâu mà suốt ngày cứ ăn hàng như thế ? Vì thương con nên ba của Thủy không muốn nói ra nhưng mỗi chủ nhật đi chùa, ông thường khấn vái những bậc tồi cao cho con ông sớm hồi tĩnh mà đi tìm cho ông một chàng rễ . Có lần ông đã tìm cách mai mối cho Thủy, tìm được một anh chàng trông không được đẹp trai lắm nhưng mà được cái con nhà đàng hoàng, chân thật . Hai đứa đi chơi cũng được vài bữa thì không thấy người bạn trai của Thủy trở lại . Hỏi ra thì mới biết anh chàng bỏ đi Cali làm nail, ông tiếc hùi hụi .
Khi Thủy dẫn Linh về nhà giới thiệu thì giấc mộng tìm rể của ông đã đi vào dĩ vãng . Biết rằng sẽ không thay đổi được Thủy, ông chỉ hy vọng bạn gái của cô sẽ là người Việt, cho nên khi gặp Linh thì ông mừng lắm . Linh không những xinh đẹp, dễ thương mà còn rất là giỏi giang . Mỗi lần cô đến chơi thì ngôi nhà - bao lâu nay không có đàn bà của ông - bỗng trở nên vô cùng sạch sẽ và ấm cúng . Cô dọn dẹp , lau chùi nhà cửa và săn sóc Thủy thật là chu đáo . Ông mừng nhất là con gái ông không còn phải ăn đồ Mỹ ở ngoài đường nữa .
Và từ ngày có Linh thì Thủy cũng trở thành một con người khác . Mỗi ngày cô không còn phải đi làm rồi lủi thủi đi về một mình , ăn cơm với cái máy vi tính, ngủ với cái điện thoại và hay gắt gỏng với ông . Hạnh phúc làm cho cô trở thành một người vô cùng vui vẽ và tự tin .
Linh rất là thương ba của Thủy, cô cảm thấy rất là khó xử khi Thủy quyết định dọn về với cô, môt nơi là miền bắc lạnh lẽo nhưng có ba và anh chị của Thủy , còn một nơi là miền nam ấm cúng nhưng chỉ có một mình cô . Nhưng mà đã bao nhiêu lần cô cố gắng xin việc ở nơi Thủy đang ở, nhưng họ chỉ trả lương bằng nửa số lương cô đang làm, trong khi công việc của Thủy ở chỗ cô ở thì cũng được trả gấp đôi . Đáng lẽ ra, Thủy sau khi ra trường cô phải ở nhà để phụng dưỡng cha già , đền đáp công ơn sinh thành và nuôi dưỡng cô , nhưng mà, tre già măng mọc, làm sao Thủy có thể đánh mất hạnh phúc của mình khi cô đã tìm được ý chung nhân . Nếu Thủy phải đi lấy chồng xa, chắc chắn là ba của cô sẽ rất là sung sướиɠ và mãn nguyện mặc dù ông phải sống xa Thủy . Nhưng mà vì Linh không phải là môt người “ chồng “ cho nên dù cô có hết lòng yêu thương Thủy, có một dạ hiếu kính với ba của Thủy bao nhiêu đi nữa thì cô cũng chỉ là một ….người bạn của Thủy mà thôi . Và vì thế mà ông và các anh chị của Thủy rất là bất mãn khi cô quyết định dọn về ở với Linh .
Và như thế, đôi bạn chung sống với nhau đã được gần một năm . Nếu ở thế giới này hiện hữu một thiên đường thì thiên đường ấy chính là ngôi nhà nhỏ của Thủy và Linh . Không cầu kỳ, không xa hoa nhưng rất là vững chắc . Tính cả những ngày mà hai người mới quen nhau , đến giờ thì cũng đã được ba năm . Dù đã ba năm nhưng đôi bạn vẫn yêu thương nhau sâu đậm và thắm thiết như ngày đầu . Cuối tuần, Linh lúc nào cũng nhắc nhỡ Thủy gọi điện về cho ba cô hoặc là cô cũng gọi điện về thăm hỏi ông . Thỉnh thoảng có món ngon , vật lạ , Linh thế nào cũng dành dụm gửi về cho ba của Thủy . Thủy thì tính tình rất ham chơi, không để ý gì đến mọi chuyện chung quanh và thường là như vậy, con ruột không đối xử tốt với cha mẹ bằng con dâu hoặc là con rể, nếu những đứa con dâu và con rể ấy thật lòng yêu thương con của mình . Vì Linh thương Thủy rất nhiều nên cô một lòng hiếu đễ với ba của Thủy . Nhiều lần Thủy lười không gửi tiền về biếu ba của cô, Linh phải tự mình đi gửi cho ông và nói là Thủy gửi .
Thấm thoát mà đã gần đến Tết Nguyên Đán, Linh xin nghỉ phép một tuần để cùng Thủy về thăm nhà . Thủy không muốn đi, cô chỉ muốn nằm dài trên giường coi truyền hình mà thôi vì công việc của cô ở bệnh viện rất là căng thẳng , được nghĩ một tuần, cô chỉ muốn ở bên cạnh Linh và không làm gì hết, nhất là có khi hai người làm khác ca, chỉ gặp nhau được vài tiếng ngoài những giờ đi ngủ . Ngoài ra, tính cô không thích đi máy bay, đường thì xa , người thì đông đúc , Linh phải nói mãi cô mới chịu đi . Linh muốn đưa Thủy về thăm nhà nhưng cô cũng không thích cái lạnh cắt da cắt thịt ở miền bắc, nhưng cô nghĩ thương ba của Thủy, chắc là ông nhớ Thủy nhiều lắm nên Linh cố gắng năn nỉ Thủy về ăn Tết với ba của cô . Cô sốt sắng đi chợ mua quà cho gia đình Thủy , sửa soạn hành lý cho cả hai , nhờ hàng xóm trông chừng mấy con cá và con thỏ của hai cô trong lúc vắng nhà . Cô lo lắng thu xếp mọi việc trong nhà để cả hai cùng yên tâm đi về thăm gia đình của Thủy .
Máy bay chở hai cô đáp xuống vào lúc bốn giờ chiều, cả phi trường được bao phủ bởi một lớp tuyết thật dày vì mấy hôm nay miền bắc có bão .Linh rùng mình vì lạnh khi bước chân ra khỏi máy bay . Thời tiết ở đây sao mà khắc nghiệt thế này ? Cô thầm nghĩ, phải bảo Thủy mời ba vềở chung với hai người cho bằng được, Linh đã nhiều lần nhắc Thủy hỏi ba , nhưng Thủy cứ gạt phắt đi, những người già ở đâu quen đó, ba có ngôi chùa và mất ông bạn già của ba, lại còn gia đình của các anh chị và các cháu .
Chị Hiền dẫn mấy đứa nhỏ ra phi trường đón Thủy và Linh, mới có một năm thôi mà đứa nào đứa nấy lớn hẳn lên . Cả bọn nhào lại ôm Thủy, tụi nó chắc là nhớ Thủy nhiều lắm vì dì Út thường hay dẫn tụi nó đi chơi và thường chơi chung với tụi nó . Bố mẹ tụi nó đi làm tối ngày, được ngày nghỉ rảnh rỗi là tụ tập bạn bè ăn nhậu , cho nên chẳng có ai dẫn tụi nó đi chơi . Linh buồn cười khi thấy Thủy dùng giọng nói của con nít để nói chuyện với các cháu, cô nhắc Thủy mang bánh ra cho mỗi đứa một cái . Cả bọn tròn xoe mắt ra nhìn Linh , ai vậy dì Út ? ô, đây là cô Linh , bạn của dì Út . Chỉ là một người bạn. Thế là cả bọn tíu tít đi chung quanh Thủy và chị Hiền, Linh đi đằng sau, lôi theo hai vái va li, cô sung sướиɠ vì cả nhà ai cũng thương Thủy .
Ba thì không có gì thay đổi, ông vẫn vậy, nụ cười hiền lành và gương mặt thật là phúc hậu, Thủy không giống ba, cô giống mẹ như đúc . Linh vừa dọn dẹp, lau chùi bàn thờ vừa nhìn bức ảnh của mẹ Thủy, nụ cười và gương mặt của Thủy đâu đó trong bức ảnh của mẹ . Còn ba ngày nữa là mùng một Tết, Linh sửa soạn bàn thờ để cho ba cúng giao thừa, ông lăng xăng chạy ra chạy vào mang bánh mang trái ra xếp, ba của Thủy thật là vui vì Thủy trở về ăn Tết với ông mặc dù Thủy không làm gì hết, chỉ thích nằm coi tv . Con gái không làm, không sao hết . Con dâu không làm, trời mới đầy sao. Mỗi lần muốn nhờ Thủy làm việc gì, bao giờ ông cũng dùng chữ “ các con “ , các con ở đây có nghĩa là chỉ có Linh vì Thủy thì không muốn thì không làm gì cả, ba biết thừa đi chuyện ấy . Các con hôm nay dọn bàn thờ nhé, có nghĩa là Linh đi dọn bàn thờ nhé, các con nhớ đi chợ mua cho ba con vịt về ăn cuối năm xả xui, có nghĩa là Linh đi chợ mua cho bác con vịt về ăn cuối năm xả xui . Các con, có nghĩa là Linh, đơn giản như vậy đó .