- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Con Dâu Nhà... Quý Tộc!
- Chương 11: Hai thành viên còn lại của gia tộc họ Đỗ ! [ Phần cuối ] + Ngày hẹn hò....thú vị ! [ Phần cuối ! ]
Con Dâu Nhà... Quý Tộc!
Chương 11: Hai thành viên còn lại của gia tộc họ Đỗ ! [ Phần cuối ] + Ngày hẹn hò....thú vị ! [ Phần cuối ! ]
Mẫn bước ra ngoài, đứng ngay bãi cỏ sau trường. Trường của Mẫn vốn có 1 sân cỏ khá rộng, có thể cho 1 chiếc máy bay " dừng chân " tại đây. Mẫn hết ngước lên nhìn trời như con điên rồi lại nhìn vào chiếc đồng hồ mà rủa
_Chuyện quái gì xảy ra với chị ấy rồi hả trời ? hẹn 10 phút, mà giờ gần nữa tiếng, đứng đến mõi cặp giò mình, muốn chảy mỡ luôn ! Chị ấy biến đi đâu rồi cơ chứ ?_Mẫn bực bội, nhăn mặt mình mà rủa xả "ai đó "
Đang tính " bức cỏ " thì cô nghe thấy tiếng ù của máy bay, trên đầu cô có 1 làn gió khá mạnh. Những cộng cỏ đang im lìm thì bị quấy tung lên, mọi thứ giống như bị quấn theo cơn gió mạnh đó ! Mẫn ngước lên thì thấy chiếc thực thăng cỡ bự của Ý. Và có người ngồi trên đó để lái. Không ai khác, người đó chính là chị cả của cô, Đỗ Nghi Dung !
Dung thả xuống 1 sợi dây thừng khá chắc, rồi từ trên hét xuống
_Mẫn ! chị biết em có thể làm được ! mau đu dây lên đây đi !
Mẫn nghe xong nhìn chị mình bằng ánh mắt như muốn hỏi " Chị có bị gì không thế ? "
_Chị bị chạm dây thần kinh số 7 đấy à ? đây không phải phim hành động của Mỹ, đây cũng chẳng phải rừng rú gì. Em cũng chẳng phải khỉ hay " Tắc giăng ". Làm quái nào em bu được lên đó bằng chiếc dây này chứ ? sao chị không hạ cánh xuống đây ?_Mẫn bực mình hét lên đến đau cả họng
_Chị không thích thế ! Hạ cánh xuống rồi mắc công nổ máy bay lên, mắc thời gian lắm ! Chúng ta không còn thời gian đâu ! chị biết, không có chuyện gì mà em không làm được cả ! em xuống biển bắt cá mập còn được chứ huống gì ! Những chuyện nhỏ nhặt như thế này thì làm khó gì được em chứ ! _ Dung biết tính em gái mình, cô nịch nọt Mẫn đủ thứ.
Nhưng Mẫn đây cũng không ngu dốt gì ! cô thừa biết chị mình nịch cô vì cô CÓ BAO GIỜ ĐI XUỐNG BIỂN BẮT CÁ MẬP ĐÂU CHỨ !? Không biết Dung lôi từ đâu ra cái chuyện kì quái đó ! nhưng đúng là không còn thời gian thật. Dung đã " đưa rượu đến tận miệng " Mẫn, nếu cô mà không " uống " thì sức chịu đựng của Dung xem như bay. Mà sức chịu đựng của Dung không còn, thì Mẫn cũng chẳng sống thêm được bao lâu ở cái thế giới này !
Mẫn đu nhanh lên dây thừng, nhưng vì gió khá mạnh, nó cứ lắc tới rồi lắc lui, khiến cô không thể vững người mà đi lên an toàn được. Phải mất gần 15 phút cô mới lên được trực thăng.
Vừa lên được trực thăng, tưởng nghe được lời khen từ Dung. Ai dè...tan mộng
_Em làm cái gì mà như rùa bò vậy ? đu từ đó lên đây mà mất gần 15 phút !_Dung liền cằn nhằn rồi lái máy bay đi
Mẫn bỗng cảm thấy sùng máu, rồi cô hét lên
_Chị hay nhỉ ? chị thử thay thế em xem ! trời đất ơi, chị chỉ ngồi trên này, ăn bánh, uống nước, rồi sai khiến em thôi ! chứ có làm cái gì đâu. Chỉ có mình em làm thôi à, mà chị cũng cằn qua với cằn lại !
Dung chỉ nhìn Mẫn thở dài. Cô không nói thêm gì nữa, cô biết Mẫn hơn ai hết, con bé này vốn có tính nóng trong người. Nó mà bực lên thì nhảy từ trực thăng xuống đất nó cũng làm !
Chiếc trực thăng bắt đầu bay lên bầu trời. Vì đói bụng Mẫn liền lục tung trực thăng lên để xem có gì ăn không ? nhưng chỉ thấy có nải chuối để trước mặt. Cô đành ngậm ngùi bức 1 trái để ăn.
Tạm thời xa 2 chị em nhà này. Trở lại với Việt Nam, công viên " The World "
Thiên và Quân cố gắng lắm mới thoát khoảng đám con gái đó. Hai người tìm đến cái ghế ở 1 góc rồi ngồi xuống thở hì hục như vừa chạy " Ma ra tông " về. Thiên nhìn sang Quân rồi lại hét lên
_Sao mà anh lắm gái bu thế hả ? nhìn anh cũng đâu có hấp dẫn gì chứ ! người thì gầy, ốm teo tông đến nổi gió thổi 1 cái là bay đi mất ! vậy mà không biết đám con gái nghĩ gì lại bám anh như điên !
Quân có chút ngạc nhiên nhìn Thiên, rồi anh nghiên đầu sang 1 bên rồi hỏi Thiên
_Cho tớ hỏi nhé ! cái này là cậu ghen hay là cậu ghen tị với tớ thế ?
Tự dưng Thiên chợt tĩnh vì mình đã làm 1 việc không đúng lắm ! đúng là cô có hơi bực vì đám con gái đó cứ bám đuôi Quân .... Nhưng cái này là gì cô cảm thấy ồn với lại trời đã nóng nảy, mà đám đó cứ bu bu lại 1 bầy như kiến. Khiến cô không thể thở được. Nói chung, lý do cô mắng Quân là vì đám đó khiến cô bực chứ không phải ghen hay ghen tị. Thiên định nói như thế, nhưng vừa nhìn thấy khuôn mặt " thiên thần " của Quân. Cô lại thôi !
_Chính cậu cũng biết câu trả lời mà !_Thiên chỉ quay mặt đi, đáp lại 1 câu ngắn gọn
Quân hiểu ý, anh cười mĩm rồi cũng không nói gì thêm. Không khí yên lặng của hai người bắt đầu ào đến. Chằng ai chịu nói gì ! Chẳng lẽ 2 người này giận nhau sao ? vợ chồng chưa cưới, ai lại đi giận nhau như thế !
_Xin lỗi vì lúc nãy làm thế với cậu !_Quân mở lời
_Chuyện gì ?
_Lúc nãy tớ hôn vào má cậu mà chưa xin phép. Tớ xin lỗi, lúc đó vì muốn thoát khỏi các bạn nữ đấy ! mình mới liều làm như thế ! nhưng mà nói thật nhá, cậu đánh kem gì mà má của cậu thơm dễ sợ luôn ! tớ định hôn thêm 1 cái nữa mà sợ cậu nổi giận !_Quân trề môi tiếc nuối nói
Thiên nghe xong, lòng cảm thấy hơi vui. Vì vốn dĩ, cô cũng đã thích Quân, nhưng không nói. Vì Thiên từ nhỏ đã vậy, ít khi để lộ điểm yếu của mình.
_May cho cậu đấy ! cậu mà hôn tớ lần nữa thì xem như cậu chết chắc rồi !_Thiên đưa nấm đấm đe dọa
Quân chỉ cười, rồi Thiên cũng cười. Cả hai cùng cười như điên ngay giữa ghế công viên. Hai vợ chồng, điên ngang nhau giữa trời nắng gắt !
_Thôi, đi chơi tiếp đi. Nếu không, mai cậu làm dâu nhà tớ, sẽ bị mẹ tớ bắt ở nhà. Không cho đi chơi thoải mái như vậy nữa đâu !_Quân nói rồi đứng dậy
Thiên cũng gật đầu rồi đứng dậy. Quân liền xòe tay ra lần thứ 2 rồi hỏi
_Cậu không quên đấy chứ ?
Tất nhiên, thường thường cái gì đã làm 1 lần, thì lần thứ 2 quá quen thuộc hoặc không ngại ngùng. Và việc nắm tay nhau đi dạo như thế này cũng không ngoại lệ. Thiên liền nắm tay Quân rồi bước đi.
Chỉ trong 1 ngày, tính tình thân thiện của " chồng " mình đã khiến Thiên có tình cảm với cậu. Hai người có vẻ đã trở thành vợ chồng. Chỉ chờ đến ngày, cô nàng " bướng bỉnh " Thiên này nói lời thích Quân thôi !
****
***
**
*
Sau gần 13 tiếng đồng hồ bay trên không trung. Chiếc trực thăng của Dung và Mẫn " yên nghĩ " tại sân bay riêng của nhà họ Đỗ tại Việt Nam. Chỉ mới có 13 tiếng, mà Mẫn đã gần như sắp chết khi ngồi trên trực thăng, may là trực thăng riêng, nên tốc độ bay nhanh hơn. Chứ còn mà trực thăng tập thể, bình thường, thì ít nhất cũng mất gần 24 tiếng. Mà 24 tiếng ngồi trên máy bay, xem như Mẫn tiêu đời. Cô nhóc vốn không mấy quen đi lại những phương tiện này.
Vừa đáp xuống sân bay, hàng ngàn người của gia tộc họ Đỗ ra đón Dung và Mẫn, trông 2 người họ rất ngầu khi bước xuống sân bay. Đúng là giàu thật sướиɠ !
Quản gia lâu đời của nhà họ Đỗ. Ông Lý, ra đón Dung và Mẫn
_Mời 2 cô chủ lên xe !
_Wow ! ông Lý, lâu quá không gặp, ông khỏe chứ ?_Mẫn vui mừng vì gặp lại ông Lý
Ông cười hiền đáp lại
_Cảm ơn cô chủ đã quan tâm. Nhờ phúc của nhà họ Đỗ, tôi vẫn ổn !
Rồi cả 2 cùng bước lên xe, chiếc xe nổ máy ngay lập tức, rồi rời khỏi sân bay, tiến bước đến căn biệt thự bạc tỉ của nhà họ Đỗ !
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Con Dâu Nhà... Quý Tộc!
- Chương 11: Hai thành viên còn lại của gia tộc họ Đỗ ! [ Phần cuối ] + Ngày hẹn hò....thú vị ! [ Phần cuối ! ]