Chương 46

Thương Thấm ngạc nhiên giải thích với mẫu thân, không hiểu Hàm Âm luôn luôn chính trực thanh cao sao lại xuất hiện ở chỗ như Vũ các được, hơn nữa còn ra giá, Thương Thấm không hiểu được, nhìn chằm chằm hai cô gái xinh đẹp dưới lầu cũng đầy mặt ngạc nhiên giống mình, mặt mũi quen thuộc chợt Thương Thấm nghĩ đến một khả năng!

“Bọn họ chắc có lẽ là đôi muội muội song sinh mà Hàm Âm hay nhắc đến!!!” Thương Thấm lo lắng, càng nghĩ càng hiểu rõ, thật thông minh mới động não đã hiểu được bảy tám phần câu chuyện “Hàm Âm tỷ mới lấy chồng đầu năm, không có khả năng về kinh sớm như vậy, nếu không phải em gái xảy ra chuyện, người luôn luôn thanh cao như cô ấy sao có thể ở những nơi như vậy!”

“A, con muốn biết sao không hỏi Bản cung?”

“Mẫu thân...... Biết?” Hoài nghi, dù sao mẫu thân lòng mang quốc sự, sao có thể lúc nào cũng để ý mấy chuyện nhỏ nhặt này.

“Lâm Hàm Âm ta đúng là không biết, nhưng mà chuyện gia đình gần đây của Ngự sử bản cung có biết một chút......” Thừa nước đυ.c thả câu, thừa dịp này yêu cầu bé con hôn mình, nhón chân lên khóe miệng của Mẫu thân, bé con có chuyện gạt mình, cũng không giận, tâm tình tốt giải thích.

Quan Ngự Sử là quan nhất phẩm, giám thị hành vi của quan lại trong triều đình, cho dù trong triều có chức vị thế nào nếu không hoàn thành tốt nhiệm vụ sẽ bị quan Ngự Sử đôn đốc, nhất là tiên hoàng luôn xem trọng danh tiếng, càng xem trọng chức Ngự Sử này.

Mà Lâm Ngự sử cũng là vị quan cứng nhắc thanh cao, bởi vì quản lý việc ghi chép sử sách, xem hết hầu hết sách cổ khó tránh khỏi trở thành người có học thức cứng nhắc, nghiêm khắc, trong triều Lâm Ngự sử không để ý làm thân với ai trong quan văn, chỉ có bạn tốt là Nghiêm lão, hai người vào triều cùng lúc ra sức cống hiến cho đất nước, một người là thầy giáo của Thái tử bồi dưỡng một Hoàng Đế vĩ đại, một người chưởng quản giám sát lịch sử chấn chỉnh quan lại, danh tiếng của hai người bây giờ cũng xem như là hai nhân vật lớn trong giới quan văn trong triều.

Chính vì hai người là bạn tốt, con cái cũng thường xuyên qua lại, Trưởng nữ của Nghiêm lão Thương Thấm là bạn rất thân với Trưởng nữ của Ngự sử Lâm Hàm Âm.

Hai cô con gái hai nhà lại rất thân với nhau, con gái nhà Nghiêm lão cũng thường tham gia các buổi hội ngắm hoa họp mặt cùng nhau, mà Lâm Ngự Sử ngoại trừ con gái lớn là Hàm Âm những người khác ít khi đi ra ngoài phủ tham gia yến tiệc, từ nhỏ Thương Thấm đã nghe Hàm Âm nói rằng hai em gái sinh đôi của mình đẹp như thế nào, cũng rất ít gặp mặt, bây giờ nhìn tình hình hiện tại cô kinh ngạc thật lâu mới lấy lại bình tĩnh.

Trưởng công chúa không biết Lâm Hàm Âm, chuyện ‘xấu’ tháng rồi khiến Ngự sử xém chút từ quan về quê, em trai vì muốn bảo vệ danh dự cho Lâm Ngự sử nên đã ra lệnh phong tỏa tin tức, nhưng bên trong triều đình hầu như không ai không biết!

“Ba tháng trước trong triều nghe đồn Lâm Ngự sử phát hiện Nhị phu nhân cưới vào phủ mười mấy năm trước bí mật hẹn hò với một người đàn ông, bị người tố cáo sau đó còn bị bắt giang tại giường, mới lật ra chuyện xấu của mười mấy năm trước, trước kia Lâm Ngự đi tra án ở phương Nam, trên đường cứu được một vũ nữ đang chạy trốn khỏi phú hộ, vũ nữ cùng thư sinh chạy trốn cùng nhau cầu xin cứu viện, hai người lòng sinh tình cảm sau khi say rượu gạo nấu thành cơm, sau này cô gái kia mang thai, sau khi vào phủ chưa được chín tháng đã sinh ra đôi chị em song sinh, sau tra ra vũ nữ kia đúng là đang mang bầu với thư sinh đó, sau này còn nuôi người đàn ông đó ở bên ngoài, sau đó hai người bị phát hiện lêu lổng cùng nhau trên giường!”

Thương thấm trừng lớn mắt, không dám tin “Chuyện này chắc không phải do Lâm Ngự sử làm đâu!”

Trưởng công chúa cười “Con nói xem!”