Chương 4: Con chỉ thích ngài

Hồng Văn Sơ nhíu mày, lạnh lùng nhìn đứa con dâu nhỏ áo trắng váy đen có thể xưng là mỹ nữ.

Ông lạnh giọng hỏi: "Không cần thừa nước đυ.c thả câu, con phí hết tâm tư, muốn cái gì. Ta biết rất rõ. Hôm nay, ta sẽ nói với con một cách rõ ràng, chân thành nói cho con, hãy sống thật tốt với Lâm Phàm, Hồng thị mặc dù tương lai do Lâm Minh và vợ nó cầm lái, nhưng sẽ không thiếu vợ chồng trẻ hai người các ngươi một miếng ăn. "

Phương Tiểu Nhã công miệng cười nói: " Ba ba, con không định giấu ngài. Con sẽ nói rõ ràng chân thành nói cho ngài những gì con muốn. Thật không may, ba, ba đã đoán sai."

"A? Từ ngày gả vào nhà họ Hồng không nhìn chằm chằm vào ghế của tôi sao."

“Ha ha.” Phương Tiểu Nhã bật cười: “Ba, con không phủ nhận rằng con rất quan tâm tới sự nghiệp. Nhưng con chưa bao giờ thực sự nghĩ về cái ghế của ba trong văn phòng này. Có khả năng bao nhiêu con sẽ làm việc lớn bấy nhiêu , mặc dù con tự nhận mình có vài phần năng lực, nhưng con hoàn toàn không thể ngồi vào chiếc ghế này. Con chỉ muốn được trả lương tương xứng với những gì con trả giá. Nhưng đó là ý tưởng của con trước đây, còn bây giờ, tôi không không nghĩ vậy nữa. "

"A? Đổi ý rồi? Định giải ngũ về quê sao?"

"Không, con đã tìm thấy một khung cảnh đẹp hơn trong quá trình cố gắng xung phong."

Trái tim của Hồng Văn Sơ lệch một nhịp, có chút bất an: "Cô—"

“Con chỉ thích ngài, ba ba.” Giọng của Phương Tiểu Nhã không lớn, nhưng lời nói của cô rất rõ ràng kiên định.

Để Hồng Văn Sơ

muốn giả vờ rằng mình nghe nhầm cũng không được.

Lông mày của ông hơi nhăn lại, đôi môi mỏng mím chặt, đốt ngón tay trắng bệch. Ông có vẻ không tức giận và ngạc nhiên như ông tưởng tượng.

Khoảng tháng nay thông minh như ông, trong lòng từng chút từng li từng tí hội tụ lại, ông cũng phát giác và nghi ngờ.

Tuy nhiên, ông thấy nó vừa buồn cười vừa nhục nhã.

"Đây là mỹ nhân kế dùng trên người của ba chồng cô. Ở trong mắt cô, tôi, Hồng Văn Sơ, là người thấy sắc mờ mắt, coi thường nhân luân sao? Phương Tiểu Nhã, không thể phủ nhận cô là một mỹ nữ, luôn đứng đầu trong tòa nhà văn phòng. Nhưng, cô cảm thấy cô và những người mẫu minh tinh đang hot, so sánh thế nào? Nói thật với cô, chỉ bằng một cuộc điện thoại tôi có thể gọi họ đến, mà không chỉ một người. Cô cảm thấy, tôi sẽ đối với cô, ách, với ý tưởng của cô? "

Phương Tiểu Nhã đã làm tâm lý chiến đấu được một tháng, vì bị ba chồng nghi ngờ nên phải chọc thủng cửa sổ giấy, nếu không chỉ có thể một đường đi tói với tư cách “con dâu hiếu thuận”, mối quan hệ ba chồng nàng dâu biến chất sẽ không có hi vọng gì.

Cô đã dự liệu sau khi nói toạc ra, cô sẽ nghênh đón ba chồng Hồng Văn Sơ của mình châm chọc và sỉ nhục.

Tuy nhiên, điều này chỉ có nghĩa là lời tỏ tình của cô đã để lại dấu vết trong lòng ông.

Càng phản cảm, càng tức giận, càng không có đạo đức, dấu vết sẽ càng sâu, không thể dễ dàng xóa bỏ.

Sau đó, dù cô có làm gì, ông cũng sẽ chỉ xem cô như một người phụ nữ bình thường, không coi cô là vợ của con mình, hiếu kính với ba chồng.

Cô không lo lắng rằng ông sẽ để Hồng Lâm Phàm ly hôn với cô, dù sao lý do ly hôn ông nói ra miệng như thế nào ?

Hơn nữa, cô hoàn toàn có thể thề thốt phủ nhận, ai mà dễ dàng nghĩ rằng cô trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp lại có một người chồng đẹp trai giàu có, bỗng nhiên nghĩ quẩn đi theo đuổi ông ba chồng gần năm mươi tuổi chứ!

Hơn nữa, những gì Hồng Văn Sơ

nói vào ngày hôm nay càng khẳng định suy đoán của cô, cô có kiệt sức trong công ty cũng không có cơ hội tiến lên, chưa kể cô có một người chồng nɠɵạı ŧìиɧ và không quan tâm nhiều đến cô. Một cuộc hôn nhân như vậy coi như bỏ đi, cầm một khoản phí chia tay đáng kể, tìm một công việc khác có lẽ không tệ hơn việc ở lại nhà Hồng sống dở chết dở như thế này.

Đó là lý do tại sao cô không quan tâm gì hết, ngày hôm nay đối mặt với ba chồng của mình là Hồng Văn Sơ.

"Ba ba không cần đưa ra những ví dụ này. Tất nhiên, con biết chỉ cần ba làm động một cái thì vô số hoa lá bướm bay ngược nhào tới. Con thực sự chẳng là gì cả. Chưa nói đến còn là vợ của con trai ba. Nhưng ba ạ, có rất nhiều hoa và bướm như vậy, đã bao giờ có một con dừng lại bên cạnh ba chưa? Con chỉ thích ba ở điểm này, không được sao? Ba có biết không? Con trai nhỏ của ba, Hồng Lâm Phàm, trước khi kết hôn là một kẻ ăn chơi trác táng. Vốn con con tưởng sau khi kết hôn hắn sẽ tu tâm dưỡng tính, nỗ lực tiến lên, nhưng mà hắn nɠɵạı ŧìиɧ, phản bội con, phản bội cuộc hôn nhân của mình ”.

"Thật tốt khi con là một người phụ nữ có định hướng sự nghiệp, nhưng con cũng là một người phụ nữ luôn khao khát có một người chân tình. Kể từ khi con biết ba đến nay, sự ưu tú của ba, sự quyến rũ của ba và sự giữ mình trong sạch của ba từng giây từng phút con luôn đặt trong mắt, đi vào trái tim con, con thích ngài, có gì lạ sao? Ngài có muốn nói con không biết xấu hổ sao? Chúng ta có quan hệ huyết thống với nhau không? Con trai ba bị ham muốn thể xác chi phối chiêu ba nạp bốn, xuất phát từ nội tâm, con thích một người đàn ông không có quan hệ huyết thống gì với mình, thì có lỗi gì? "

"Ba ba, ngài có thể không chấp nhận con. Con cũng không mong ba sẽ chấp nhận. Thậm chí, ba có thể nghi ngờ rằng con tâm thần làm loạn. Nhưng ba không thể kiểm soát được trái tim con, con sẽ tiếp tục thích ba, tiếp tục đối xử tốt với ba. Ba ba, ngài biết không? Ngài làm con rất đau lòng. Mọi người, bao gồm cả hai con trai của ba, nghĩ rằng ba là người giàu có sung sướиɠ nhất, không thiếu cái gì, không cần gì hết. Thực tế, mỗi lần con nhìn thấy lưng ngài , luôn cảm thấy ngài thật cô đơn, có bao nhiêu muốn tiến lên ôm ngài một cái, muốn nói chuyện với ngài đến nhường nào, ngài có biết không? "

"Khi uống trà, thích uống Long Tỉnh thủ công từ thời nhà Minh, thích uống canh trước khi ăn, thích đọc báo kinh tế ngoại ngữ thuần túy, thích mặc quần áo màu tối, ngài không thích nuôi cá vàng, ngài không thích ngồi trên chiếc ghế mà người khác đã ngồi. Thực tế là ngài không thích món quà sinh nhật mình nhận được mỗi lần. Kỳ thục ngài không thích canh sườn mà Chu Mã thường nấu cho ngài. Mọi người đều thích tặng ngài thuốc lá nổi tiếng, nhưng con biết ngài thích ăn kẹo. ”

Hồng Văn Sơ ngây ngẩn cả người, đây là con dâu của ông sao? Cô mới gả vào nhà họ Hồng được một năm, cô không phải là con dâu tiếp xúc nhiều với ông sao?

Tại sao, so với bất kỳ ai cô đều hiểu ông hơn cả?

Đây cũng là thành quả quan sát của quá trình bỏ công bỏ sức rất của cô sao?

Cho dù lòng cô không trong sáng, không có bất kỳ ai để bụng tới ông như thế.

Ông lại cảm nhận được hơi ấm được bao bọc bởi sự ấm áp và dịu dàng.

Ông là ai, ông là người sáng lập tập đoàn Hồng thị, ông là đối tượng mà vô số người muốn nịnh bợ hâm mộ.

Tuy nhiên, cô lại nói ông cô độc, bóng lưng của ông trông khá cô đơn.

Chưa từng có ai nhìn ông như vậy, chỉ ra cho ông.

Câu nói này khiến ông kinh ngạc hơn cả khăn quàng cổ, đi thẳng đến tinh thần của ông.

Đúng vậy, trong công ty còn rất nhiều việc xoay quanh, mỗi ngày sau khi tan sở, trải qua náo nhiệt giả tưởng ngắn ngủi trên bang ăn, khi trở về phòng ngủ, ông sẽ nâng ly mời bóng trăng cô đơn thành một đôi.

Hồng Văn Sơ cười cười, đi vòng qua bàn làm việc, đi tới trước mặt con dâu, dùng ngón tay thon dài hơi lạnh nắm lấy cằm cô, giọng nói mang theo tia thê lương: "Chọc ta muốn bứt ra, có thể hông dễ dàng như vậy."