Chương 90

Ứng Ly nhắm mắt lại, vẻ mặt có chút luống cuống ngồi lên giường.

Hít hà mùi hương thanh ngọt thoang thoảng, cam chịu thò tay vào trong quần.

Không lâu sau, đột nhiên nhớ ra điều gì đó, Ứng Ly liền lấy điện thoại, lên mạng tìm vài video liên quan đến đồng tính nam để xem.

Dù sao nếu anh muốn tiếp tục diễn tròn vai bạn trai của Ôn Nặc, chắc chắn sau này sẽ không thể tránh khỏi một số hành động thân mật.

Hôn môi, hiện tại anh tạm thời có thể chấp nhận, tuy vẫn còn hơi ngại ngùng.

Còn những thứ sau đó nữa, Ứng Ly không chắc lắm.

Dù Ôn Nặc vừa xinh đẹp lại đáng yêu, nhưng dù sao cũng là con trai, là nam giới có cấu tạo sinh lý hoàn toàn giống anh, Ứng Ly không dám chắc mình có thể chấp nhận được, nên phải tiêm phòng trước cho bản thân.

Anh đeo tai nghe, vẻ mặt tập trung như đang tham gia hội nghị học thuật vậy.

Đó là một video của Âu Mỹ, hai nam chính làm khá mạnh bạo, vừa vào đã oh yeah oh yeah, Ứng Ly cau mày xem, mặt lạnh tanh kéo thanh tiến độ, trực tiếp tua qua đoạn dạo đầu.

Anh bật tốc độ gấp ba, nhíu mày xem vài phút, du͙© vọиɠ cũng lắng xuống.

Ứng Ly: "..."

Khóe môi người đàn ông mím chặt, trái tim vừa nãy còn bồn chồn bất an giờ lại chìm xuống, chìm xuống hồ băng.

Phải làm sao đây, hình như anh thật sự không thể chấp nhận đàn ông.

Tuy xem video ngắn đó khiến Ứng Ly mềm nhũn ra, nhưng gần đây tần suất cương cứng của anh thật sự có hơi bất thường, để phòng ngừa lần sau lại xuất hiện tình trạng cương cứng không đúng lúc, Ứng Ly tắt video, đặt điện thoại sang một bên, vẫn quyết định tự xử lý một lần.

Người đàn ông nằm nghiêng trên giường, ga trải giường bị anh làm cho hơi nhăn nhúm, hàng lông mày đen rậm khẽ cau lại.

Trên giường vẫn còn vương vấn mùi sữa tắm dưa chuột thoang thoảng, và một mùi hương...khó diễn tả...hòa quyện với nhiệt độ cơ thể của thiếu niên rồi tỏa ra, mùi hương ngọt ngào ấm áp, dễ chịu và thấm vào ruột gan.

Ban đầu anh tưởng cơ thể vừa mới trở lại trạng thái bình tĩnh sẽ khó kích hoạt, nhưng không ngờ được bao bọc bởi mùi hương này, thứ trong tay lại nhanh chóng ngẩng đầu.

Hơi thở có chút gấp gáp, Ứng Ly mơ màng nghĩ đến "bạn trai nhỏ" của mình vừa nằm trên chiếc giường này, còn bây giờ anh lại đang làm chuyện này trên cùng một chiếc giường.

"Bạn trai nhỏ" luôn không hề đề phòng anh, rõ ràng mới quen nhau chưa được bao lâu, nhưng dường như đã rất tin tưởng anh. Vô tư vắt chéo chân, áo cũng bị kéo lên một đoạn, bản thân cậu ta còn không biết đã để lộ ra một mảng bụng nhỏ trắng nõn.

Thị lực anh rất tốt, dường như còn lờ mờ nhìn thấy rốn của Ôn Nặc, nhỏ nhắn tròn trịa, tạo thành một đường thẳng đứng xinh đẹp. Ứng Ly vô tình nhìn thấy, sau khi nhìn thấy thì vội vàng dời mắt đi chỗ khác.

Ứng Ly khẽ rên lên một tiếng, đầu óc trống rỗng trong giây lát.

Vì không kịp che lại, ga trải giường và chăn đều bị lem bẩn.

Ứng Ly ngây người ngồi khoảng hai phút, rồi mới chậm chạp đứng dậy dọn dẹp tàn cuộc.

Đầu tiên anh lấy vài tờ khăn giấy lau sạch tay và người, sau đó tháo ga trải giường và chăn ra, chất thành một đống rồi ôm vào phòng tắm để giặt. Giặt tay qua chỗ bị bẩn trước, sau đó cho vào máy giặt, cuối cùng ôm ra ban công phơi.

Sáng hôm sau, vừa ra khỏi phòng Ôn Nặc đã nhìn thấy ga trải giường màu xám sương mù đang bay phấp phới trên ban công.

Ôn Nặc: "..."

Mắt Ôn Nặc mở to.

Cái gì vậy, hóa ra bạn cùng phòng không phải là không chê cậu, lúc đó chỉ là nể mặt cậu là bạn trai của anh ấy nên mới nhịn không nói ra thôi.

Ôn Nặc mím môi, cảm thấy hơi khó chịu.

Có lẽ bạn cùng phòng quá hiền lành, đối với Ôn Nặc gần như có thể nói là muốn gì được nấy, đột nhiên làm vậy một cái, Ôn Nặc thấy khá buồn.

Làm gì mà khách sáo thế...Nếu không vui thì cứ nói thẳng với cậu ấy chứ. Ban đầu cậu làm mấy chuyện đáng ghét này cũng là muốn chọc Ứng Ly tức giận, sao lại âm thầm chê bai cậu chứ.