Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Còn Chứng Kì Thị Đồng Tính Thì Sao?

Chương 84

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thấy bạn cùng phòng im lặng chịu đựng, Ôn Nặc được nước lấn tới, từ từ nằm xuống.

Chăn ga gối đệm của Ứng Ly có mùi hương giống như một loại gỗ tên là bách tùng, giải thích chi tiết hơn một chút, chính là mùi bạc hà hòa quyện với mùi thơm nhẹ của gỗ thông, thanh mát mà trầm tĩnh, rất dễ ngửi.

Vừa nằm xuống, Ôn Nặc đã cảm thấy rất thoải mái, có chút uể oải.

Phát hiện bạn trai nhỏ lén lút nằm xuống mà không nói tiếng nào, Ứng Ly: "......"

Không nghe lời.

Gân xanh trên trán giật giật, cuối cùng Ứng Ly vẫn giả vờ như không thấy, im lặng như người chồng đang ngủ say trong phim hành động.

Ôn Nặc lại bắt đầu làm loạn, lăn một vòng ngồi dậy, giọng nói mềm mại như đang làm nũng: "Ứng Ly, tớ hơi đói."

Ứng Ly không nhịn được nữa, đứng dậy đi tới ngồi xuống mép giường, đột nhiên đưa tay sờ lên bụng nhỏ của thiếu niên.

Động tác rất nhanh, Ôn Nặc còn chưa kịp phản ứng, bụng đã bị người ta ấn một cái, vẻ mặt ngơ ngác.

Ứng Ly rút tay về, khẳng định: "Cậu không đói."

Bạn trai nhỏ rất gầy, da rất mềm, bụng rất mỏng, chỉ có đường nét cơ bụng thon gọn, đẹp mắt, không phải kiểu cơ bắp cuồn cuộn như cậu, cho nên mỗi khi ăn no, bụng nhỏ sẽ hơi phồng lên, sờ vào mềm mềm, đàn hồi.

Ứng Ly vừa sờ đã biết mèo con lại giở trò, căn bản không đói.

Là đang giận dỗi sao, vì mình không chơi với cậu?

Ôn Nặc chậm chạp cảm thấy má nóng lên, lại vì thân phận bạn trai hình như không thể trách cứ Ứng Ly điều gì, bèn phụng phịu nói: "Tớ không đói, nhưng mà tớ thèm ăn vặt thôi, không được sao?"

Ứng Ly sững người, nói: "Được chứ, vậy cậu ăn đi, có đồ ăn không?"

Ôn Nặc cười híp mắt gật đầu, nói: "Trong phòng tớ có."

Nói xong, thiếu niên cong mông đứng dậy, ba chân bốn cẳng chạy về phòng lấy một hộp bánh quy Pocky vị rượu vang đỏ chocolate, lại ngang nhiên khıêυ khí©h lần nữa lên giường Ứng Ly, xé vỏ bánh định ăn ngay trên giường của cậu.

Ôn Nặc lấy một cái ngậm trong miệng, nằm chơi điện thoại của Ứng Ly.

Ứng Ly: "..."

Gân xanh trên trán người đàn ông giật giật mấy cái, cuối cùng không nhịn được nữa, đưa tay ôm ngang eo cậu lên.

Ôn Nặc cuối cùng cũng bắt được lỗi của bạn cùng phòng, bèn làm nũng không vui vẻ nói: "Làm gì vậy? Tớ đang nằm thoải mái mà! Nằm một chút trên giường cũng không được sao, keo kiệt, tớ có còn là bạn trai của cậu nữa không..."

Giọng nói của Ôn Nặc kết thúc khi mông cậu chạm vào giường.

Ôn Nặc ngẩn người, cúi đầu nhìn xuống.

"Muốn ăn thì ngồi dậy ăn, nằm ăn dễ bị sặc." Ứng Ly trầm giọng nói, dường như có chút bất lực.

Ôn Nặc: "..."

Không phải chứ anh bạn, thế này mà cậu cũng không tức giận.

Giống như bị người ta vuốt lông từ đầu đến đuôi, Ôn Nặc ngượng ngùng không còn giận dỗi nữa, nói: "Được rồi."

Ứng Ly ngồi xuống lại.

Ôn Nặc buồn bực ngậm que chocolate, vừa nhai rôm rốp như chuột hamster, vừa lướt Douyin trên điện thoại của Ứng Ly.

Không sao, không tức giận thì không tức giận, cậu còn có kế hoạch B.

Kết quả Ôn Nặc hào hứng lướt mấy phút, trang chủ toàn là:

【Uống thuốc diệt cỏ Paraquat, đây là những thay đổi xảy ra trong cơ thể người đàn ông này】

【Nổ! Thành tựu khoa học mới nhất của nước X, cho biết nội tạng nhân tạo đã được đưa vào giai đoạn thử nghiệm!】

【Cuộc đời bi thảm của cừu Dolly, bạn có biết hết không?】

【Người đàn ông chết trước khi chết bảy lỗ chảy máu, báo cáo khám nghiệm tử thi viết rõ...】

Ôn Nặc: "..."

Đừng nói là nam hay nữ, ngay cả người sống cũng không lướt thấy.

Ôn Nặc tuyệt vọng quá, thậm chí có chút nghi ngờ Ứng Ly có phải bất lực rồi không.

Dù sao đàn ông ở độ tuổi này, sao có thể không có chút suy nghĩ đen tối nào chứ... Nhưng bạn cùng phòng lại lớn như vậy, chẳng lẽ là nhìn thì được mà dùng thì không được?

Ôn Nặc kinh hãi trong lòng.

Nhưng dù sao điện thoại cũng đã cầm trong tay, Ôn Nặc cũng không muốn tay trắng ra về, thế là tự mình tìm kiếm 【Trai đẹp trong giới gay】, muốn tự mình lướt ra vài người rồi đổ tội cho bạn cùng phòng nói cậu ấy xem trai.
« Chương TrướcChương Tiếp »