Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Còn Chứng Kì Thị Đồng Tính Thì Sao?

Chương 53

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ứng Ly mím môi, cứng nhắc nói ra một chữ: "Ồ."

Nói xong liền nhường đường.

Ôn Nặc nhìn cậu với vẻ kỳ lạ, đi ra ngoài, khi kéo cửa ra mới nhớ hôm nay còn chưa làm gì để "bạo lực nóng", bước chân dừng lại.

Thấy Ôn Nặc quay đầu lại, Ứng Ly lại hỏi: "Là nhớ ra quên mang gì à?"

Ôn Nặc sải bước quay lại, dừng trước mặt Ứng Ly, duỗi ngón trỏ chọc chọc vào ngực trần của đối phương. Ngón tay thon dài trắng nõn của cậu thiếu gia chọc vào l*иg ngực săn chắc của chàng trai, đầu ngón tay lún xuống một chút.

Ôn Nặc đỏ mặt, nhưng vẫn cố ép mình không quay đầu đi, nhìn thẳng vào mắt Ứng Ly, nghiến răng nghiến lợi trách móc: "Là quên... quên dạy dỗ cậu!"

Ứng Ly bị cậu chọc vào ngực đến ngứa ran, liền đưa tay nắm lấy tay Ôn Nặc, nhướng mày, khó hiểu: "Dạy dỗ tôi? Tôi đã làm gì sai sao?"

"Cậu còn không biết mình sai chỗ nào?" Giọng Ôn Nặc hơi cao lên, trong mắt mang theo vẻ giận dỗi.

"Nhìn cậu xem, sáng sớm cởi tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đứng ở ban công khoe cơ bắp, là có ý gì? Coi tôi không tồn tại à?"

Đôi mắt hạnh xinh đẹp của cậu thiếu gia nhìn chằm chằm vào cậu, vẻ mặt tức giận như sắp khóc, đôi má trắng nõn ửng hồng, dáng vẻ mím môi trách móc cậu... so với hung dữ, càng giống như đang làm nũng hơn.

Ứng Ly nhất thời không nói nên lời, không ngờ lại bị cậu ấy trách móc từ góc độ này, ngẩn người một lúc mới giải thích: "Tôi không có ý đó."

Không có ý đó thì cậu cởi tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ làm gì? Đối diện là ký túc xá nam, toàn là sinh viên nam độc thân, đừng có ỷ vào dáng người đẹp mà ăn mặc hở hang quyến rũ người khác... Cậu... hiện tại cậu là người có bạn trai rồi đấy, phải giữ nam đức, biết không?

Ứng Ly thực sự không có ý định quyến rũ người khác, cũng không có ý định thu hút sự chú ý, cậu tập thể dục trên ban công chỉ đơn giản là vì ban công thoáng mát, không khí trong lành, đổ mồ hôi cũng sẽ không làm bẩn sàn nhà trong phòng.

Ôn Nặc tức giận nói ra một tràng lời lẽ mang đậm chủ nghĩa đại nam tử và tính chiếm hữu, hai má đỏ bừng, vì cố gắng nói hết câu mà quên mất tay mình vẫn đang bị Ứng Ly nắm chặt.

Nói xong một tràng, Ôn Nặc xấu hổ đến mức sắp ngất xỉu, ngón tay không ngừng run rẩy.

A a a những lời cậu vừa nói, nếu bị đăng lên Weibo, sẽ bị mắng chửi đến trăm tầng mất! Haiz, nhưng không dùng thuốc mạnh thì không được, cậu nhất định phải khiến bạn cùng phòng cảm thấy áp lực rất lớn mới được.

Ứng Ly cảm nhận được ngón tay Ôn Nặc đang run rẩy trong lòng bàn tay mình, rõ ràng người bị mắng là cậu, nhưng người mắng lại có vẻ như sắp khóc. Hình như cậu ấy rất để ý việc cơ thể cậu bị người khác nhìn thấy, lại sợ nói ra những lời này cậu sẽ không thích cậu ấy.

Giống như chú mèo con ngửi thấy mùi lạ trên người chủ nhân, cảm thấy lãnh thổ bị đe dọa nên xù lông gầm gừ. Gầm gừ xong lại sợ chủ nhân không vui, cuộn mình thành một cục nếp, móng vuốt đều đang run rẩy.

Vừa đáng thương vừa đáng yêu.

Là một Ôn Nặc mà người khác chưa từng thấy.

Ứng Ly không hề tức giận, nhẹ nhàng siết tay bạn trai nhỏ, trầm giọng đáp: "Biết rồi, phải giữ nam đức."

Ôn Nặc: "..."

Thôi rồi, bạn cùng phòng là người nhẫn nhịn.

Sợ bạn trai nhỏ thiếu cảm giác an toàn, Ứng Ly nghĩ nghĩ, lại nghiêm túc bổ sung: "Không cho người khác xem, chỉ cho cậu xem."

Ôn Nặc: "."

Cảm ơn nhé, cậu cũng không muốn xem.

如鲠在喉 (rú gěng zài hóu): Nghĩa đen là như có cái xương cá mắc ở cổ họng, nghĩa bóng là cảm thấy khó chịu, bức bối, không nói ra được.

仗着身材好就抛头露面的勾引人: Ỷ vào dáng người đẹp mà ăn mặc hở hang quyến rũ người khác.

Ôn Nặc nghẹn lời.

Không thể nào, vậy mà cậu ấy vẫn nhịn được... Lẽ ra phải là tượng Phật Lạc Sơn mới đúng chứ.

Chợt nghĩ đến một ý, mắt Ôn Nặc đảo một vòng tinh nghịch, liếʍ môi, cố ý làm nũng, vừa đanh đá vừa khıêυ khí©h:
« Chương TrướcChương Tiếp »