Chương 1-2: Từ hôm nay trở đi, anh sẽ là bạn trai của tôi

Người bình tĩnh như hắn cũng không tránh khỏi luống cuống tay chân.

Hắn bị..... Liệt rồi sao? Hay trở thành người thực vật? Sao hắn lại có cảm giác nhưng lại không cử động được a a a!

Trong lòng Giang Triệt điên cuồng gào thét nhưng lại không thể nào phát ra tiếng.

Trong lúc hắn vô cùng tuyệt vọng lại cảm thấy một đợt chấn động như.... đang di chuyển.

Chấn động khiến hắn mờ mịt không hiểu rõ nhưng không qua bao lâu hắn cảm giác được bản thân như được đặt xuống dưới đất.

Vậy rốt cục hắn đang ở đâu? Sao lại như đang trong một cái hộp kín vậy? Giang Triệt nghi hoặc nghĩ

Trước mắt đột nhiên xuất hiện tia sáng, tiếp đó là tiếng cắt xé.

Đệt đệt đệt! Hắn bị tên nào thất đức bán đi rồi sao? Hắn thật sự đang ở trong hộp a! Giang Triệt sắp điên rồi, đủ loại cảnh tượng buôn người trong phim xuất hiện trong đầu hắn, hắn tự giác tưởng tượng ra đủ loại kết cục thê thảm cho bản thân.

Không cần hoảng. Giang Triệt, cậu phải bình tĩnh. Hắn tự trấn an bản thân: Cho dù là chỗ buôn người thì mục đích duy nhất cũng chỉ là tiền thôi, trước hết phải xem đối phương muốn làm gì rồi hãy quyết định. Bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh!

Hắn chờ đợi sự xuất hiện của người mua hắn.

"Xoẹt ——" Một tiếng, trước mắt Giang Triệt sáng ngời.

Thật may là mắt của hắn vẫn còn xài được, chưa có mù. Giang Triệt tìm niềm vui trong đau khổ, sau đó hắn lại ngạc nhiên mở bừng hai mắt.

Cư nhiên lại là cậu ấy!

Lọt vào trong mắt hắn là gương mặt tươi cười lúc sáng của Cố Cảnh.

"Oa, thật giống hình mẫu! Thủy Miểu Studio thật tài giỏi, thật đáng tin cậy."

Nghe thấy lời khen ngợi của cậu, Giang Triệt từ trong khϊếp sợ lấy lại tinh thần.

Thủy Miểu Studio không phải là chỗ làm việc của hắn sao?

Còn nữa, sao hắn vẫn không thể cử động được?

Không đợi hắn suy nghĩ cẩn thận thì đã bị hành động kế tiếp của Cố Cảnh đánh gãy suy nghĩ —— đối phương thế mà lại có thể bế bổng hắn lên!

Cố Cảnh thoạt nhìn yếu đuối lại có sức mạnh lớn như vậy sao? Hắn dù sao cũng là một nam nhân cao 1m85 nặng 70kg mà cậu lại có thể ôm nhẹ nhàng đến vậy!

Giang Triệt chìm trong khϊếp sợ bị Cố Cảnh mang vào phòng, hơn nữa còn được nằm lên giường cậu.

"Ừm, nên mặc quần áo cho đại bảo bối rồi!" Cố Cảnh xoa thắt lưng đứng cạnh giường thở thở phì phò: "Cơ thể chế tạo cũng giống nhưng nặng quá." Nghỉ ngơi một lát cậu liền xoay người mở tủ quần áo.

Ôm lên giường, Thủy Miểu Studio,....

Hắn hiện tại không phải là....

Trong lòng Giang Triệt như có một vạn con ngựa chạy qua.

- - - - - - -

Cố Cảnh ôm đống hàng online còn cao hơn người cậu đến, gian nan rời khỏi thang máy, cậu có tật giật mình mà quan sát xung quanh. Thầm cảm thấy may mắn lại xen lẫn một chút tiếc nuối.

Không ngờ lại lấy hàng lâu đến vậy, tới giwof tan tầm của Giang Triệt rồi, may là không gặp hắn....

Nhưng mà hôm nay anh ấy có chuyện gì sao? Bình thường đều sẽ về trong giờ này a.

Cố Cảnh có chút rối rắm nhưng lo lắng đều bị niềm vui khi nhận hàng che lấp, cậu lấy chìa khóa ra mở cửa đưa đống háng vào trong.

Mở hộp hàng to nhất ra, cậu liền nhìn thấy một con búp bê có gương mặt giống Giang Triệt đến bảy tám phần.

"Oa, thật giống hình mẫu! Thủy Miểu Studio thật tài giỏi, thật đáng tin cậy." Cố Cảnh không khỏi tán thưởng thành tiếng.

Đây là con búp bê nhân tạo cậu đặt làm, cậu tự vẽ mẫu mất một quản thời gian dài mới có thể tạo được một bản vẽ hợp ý gửi cho bên phòng làm việc chuyên chế tác đồ chơi tìиɧ ɖu͙©.

Tạo một búp bê Giang Triệt nhân tạo, ảo tưởng bản thân được chung sống với hắn.

Cậu biết bản thân không thể nào có thể ở cùng một chỗ với hắn, vừa lúc lại được bạn giới thiệu đến phòng làm việc này nên cậu đã động tâm thử chế tạo một "Giang Triệt" có thể ở bên cạnh cậu cả đời.

Vì con búp bê này, cậu phải tiết kiệm hơn nửa năm, điên cuồng cần kiệm chi tiêu mới có đủ tiền để chế tạo búp bê nhân tạo. Thanh toán xong, mỗi ngày cậu đều sống trong mong đợi có thể nhìn thấy. Lại qua thêm một tháng cậu mới nhận được thông báo sản phẩm đã đến, vừa mở ra cậu vô cùng hài lòng.

Cậu đem "Giang Triệt" vào phòng ngủ của bản thân, chỉ cần nhìn thấy mặt hắn, cả người không gì che chắn, cậu liền đỏ mặt nhìn xuống bên dưới.

Thật sự..... Rất lớn.

Cậu lắc lắc đầu như muốn hất suy nghĩ lung tung trong đầu ra. Vì muốn dời lực chú ý đi mà cậu đem quần áo đã chuẩn bị tốt trong tủ đến mặc lên cho hắn.

Nhìn thấy búp bê Giang Triệt đã mặc xong quần áo thường ngày, Cố Cảnh vừa lòng nở nụ cười. Cậu vươn tay chạm chạm môi của búp bê, nở một nụ cười thỏa mãn.

"Anh tên là A Triệt đi."

"Từ hôm nay trở đi, anh sẽ là bạn trai của tôi."