Đan ngoảnh lại nhìn anh bằng đôi mắt đỏ hoe, cô nhếch môi chua chát:
- Em đang chịu đựng đây.
Sững người trước vẻ mệt mỏi đau đớn trong mắt và trong giọng nói của vợ, Lập với tay định ôm lấy cô. Thấy vậy, Đan vội vã lùi ra, nói như hụt hơi:
- Đừng động vào em!
Lập bước lên bậc thang gỗ cọt kẹt của bar Suối Mơ. Chẳng có gì đón anh ngoài ánh đèn sáng ấm áp và những bộ bàn ghế trống trơn. Anh đã cho đóng cửa cả khu vực suối Mơ từ hôm qua, không còn một người khách nào lai vãng quanh chỗ này. Những nhân viên biết tính và sợ anh một phép, tất cả đều âm thầm làm công việc dọn dẹp hàng ngày xong rồi cũng kín đáo rút ra ngoài, dù vậy, anh biết chỉ cần anh cất tiếng gọi là sẽ có người xuất hiện
Nhìn tủ rượu cao ngất, Lập phân vân nhớ lại xem mình đã từng uống loại rượu nào. ANh không phải là người sành rượu. Bốn năm năm học và buôn bán vặt ở Kiev rồi bảy năm đi lang bạt kiếm tiền khắp các thành phố lớn trên đất Nga, anh chỉ quen với thứ Vodka Gzhelka bình dân hoặc khá hơn là Smirnoff, những thứ luôn cào xé cổ họng và ruột gan. Sau này được bạn bè làm ăn hay nhân viên tặng biếu các loại rượu đắt tiền quý hiếm từ khắp các nước, Mao Đài Trung Quốc hay Sake Nhật, anh nhận rồi uống cho biết chứ cũng chẳng thích thú. Tặc lưỡi đến bên tủ lấy chai Vodka Stolishaya, anh ngồi xuống chiếc bàn quen thuộc. Ngoài trừ lần này và lần đầu gặp Đan, anh chưa bao giờ phải ngồi một mình tại đây
Rót rượu ra chiếc ly nhỏ, ngắm thứ chất lỏng trong vắt ẩn chứa lửa đỏ thiêu đốt, ngẫm nghĩ một lát rồi dốc tuột vào bụng, Lập cúi xuống nhìn đồng hồ. Đã sắp đến nửa đêm, một đêm lẽ ra sẽ rất hạnh phúc nếu như không có chiếc đĩa cùng mẩu đối thoại gϊếŧ người đó!
Minh Ánh đã chơi anh một bàn quá đẹp! Làm sao một kẻ dày dạn như anh lại có thể thua trí một ả đàn bà chẳng ra gì như cô ta nhỉ? Làm sao mà anh lại có thể yên tâm với việc đập nát chiếc máy ghi âm băng từ to như chiếc điện thoại di động đời cũ cô ta nhét khơi khơi ở túi quần sau mà không chịu động não rằng một chiếc máy ghi âm số thời buổi ngày nay có thể nhét gọn vào chiếc túi nhỏ phía trước quần jeans. Lập cười khan, rót thêm một ly nữa. Anh đã quá coi thường Minh Ánh mà quên rằng người đàn bà đã kè kè bênh anh cả năm trời đó đang cặp với con cáo thành tinh trong giới đầu tư. Hẳn kinh nghiệm của cô ta về tính khí của anh và mưu mô của lão già đã kết hợp thật hoàn hảo. Kết quả của nó là giờ đây anh đang ngồi một mình để nuốt trọn ly rượu nồng gắt trong cái thời điểm lẽ ra phải dành cho yêu đương dịu ngọt.
Ngẩng lên nhấc chai rượu định rót tiếp một ly, suýt chút nữa thì Lập buông rơi nó vì thấy Đan đã ngồi đối diện mình từ lúc nào. Cô đẩy một chiếc ly nữa ra trước mặt anh. Lập lặng lẽ rót rượu cả vào hay, nhìn cô dò hỏi
Đan nâng ly rượu lên, nhìn anh qua thành cốc trong vắt, khẽ chớp mi, cô nói:
- Em muốn say
Ngửa cổ uống cạn ly rượu cùng lúc với Đan, Lập nghe lòng nặng trĩu. Anh hiểu những lời của cô. Chính anh cũng muốn mình say để không phải đối diện và cảm thấy ngạt thở vì nhớ tới sự thật rằng cô đang ghê sợ anh. Dáng vẻ mềm mại, những đường cong và vùng da thịt mịn màng ẩn hiện sau làn áo váy trang nhã làm cô có một vẻ quyến rũ đặc biệt. Anh khao khát cô cháy bỏng, đến độ muốn bất chấp tất cả để được cuốn cô vào vòng tay say đắm yêu thương của mình. Nhưng gương mặt xa vắng và đôi mắt trống rỗng của cô khiến anh chẳng biết làm gì hơn là giữ khoảng cách và ngắm nhìn. Anh biết nếu cố tình lại gần cô, mọi việc sẽ tồi tệ đi rất nhiều
Hai người đối ẩm trong im lặng. Được thêm hai lần "nâng chén ngang mày" mời Lập, thấy anh định với tay lấy chai rượu để rót tiếp, Đan phác cử chỉ ngăn lại. Cô cầm chai rượu trong tay anh đi về phía quầy bar. Lập lặng lẽ nhìn theo dáng đi uyển chuyển của cô. Có lẽ cô sẽ pha một thứ cocktail gì đó để qua được cái đêm quá dài này.đang thủ thỉ:
A love like ours could never die
As long as I have you near me.
Anh lẩm nhẩm hát theo, bất giác muốn dừng xe và đặt lên đôi môi màu hồng nhạt của vợ một nụ hôn. Anh và Đan vừa mới chính thức trở thành vợ chồng trước pháp luật và... thiên hạ. Một buổi trưa của những thủ tục lễ lạc tiệc tùng chúc tụng vừa mới xong. Giờ thì anh đang đem cô lên Núi Ba, một tuần trăng mật đơn giản nhưng đầy kỷ niệm đang chờ hai người ở đó.
Một vài tháng nữa, đợi khu nghỉ dưỡng Bãi Hạc xây dựng xong và chính thức khai trương, anh sẽ bỏ lại mớ công việc bận rộn để đưa cô đi nghỉ và đón giáng sinh ở Châu Âu, ở London chẳng hạn, anh biết là cô thích được quay lại thành phố xứ sở sương mù ấy vô cùng.
14. 14
Đặt trước mặt anh hai ly rượu hình phễu, mỗi chiếc ly trong vắt đều có chiếc xiên nhỏ với ba quả olive đặt phía trên, cô mỉm cười dịu dàng:
- Vodka Martini, một trong những công thức dễ nhớ nhất. Em chỉ học cho biết nên không thuộc nhiều loại lắm
Nhấc xiên quả olive ra uống một ngụm thứ rượu vẫn nặng nhưng thoáng mùi thảo mộc, anh cảm thấy nhẹ nhõm vì nụ cười hiếm hoi của cô:
- Có mùi gì như lá cây thuốc vùng ôn đới
Cô gật đầu, cắn một quả olive giữa đôi môi tô son hồng, lát sau mới trả lời:
- Chai Dry Martini hết sạch rồi nên em mới dùng Vermouth thay, loại này thường có pha hương liệu từ cây cỏ
Nhìn đôi môi ngậm thứ quả Địa Trung Hải trứ danh, Lập muốn cắn lên màu xanh úa của quả và màu hồng mọng của môi cô đến mức người anh như căng lên, anh đành hỏi để xua đi cảm giác ấy:
- Em thích olive à?
- Không, em không thích cái vị ngang ngang của olive. Nhưng công thức yêu cầu trang trí ly Vodka Martini như vậy nên em làm theo. Nếu được chọn, em sẽ xâu cà pháo muối xổi để trang trí
- À, có thể lắm. Với một loại cocktail từ nếp cái hoa vàng pha cùng với nước ép lá xương sông nguyên chất chẳng hạn
Đan mỉm cười, lặng lẽ nhìn anh rồi uống hết ly rượu. Lập lại lên tiếng, anh cảm thấy ngán ngại cái khoảng im lặng giữa hai người:
- Thật ra anh không biết gì về rượu, về cocktail càng mù tịt
Đan xoay chiếc ly không trong tay rồi đặt nó xuống cạnh ly của anh:
- Người ta bảo cocktail là kiểu rượu trộn mà những người trong hoàng tộc nước Pháp nghĩ ra khi đã cạn thú ăn chơi
- Vậy thì sao nó lại có tên tiếng Anh?
- Em cũng không rõ... Có một câu chuyện về cái chữ cocktail, em nhớ mang máng... Ở làng nọ có một ông già khó tính. Trên đời có hai thứ ông quý nhất là con gà trống và cô con gái. Một chàng trai trong làng muốn lấy cô con gái nhưng ông không đồng ý. Anh chàng, với tay trong chính là cô con gái, đã bắt cóc con gà trống để gây sức ép
- Và ông già quý gà hơn con?
- Ừm, có lẽ ông già biết cô gái đã yêu...
- Hoặc ông ta nghĩ cô gái thì không dễ làm thịt như con gà
Đan hơi cười vì cách phán đoán của anh, cô nhẹ nhàng kẻ tiếp:
- Đám cưới diễn ra tưng bừng, rượu đổ tràn như suối. Chú rể trong lúc phấn khích đã đổ lẫn lộn các loại rượu vào với nhau, và cô dâu đã ngắt một cái lông đuôi của con gà trống cắm vào ly rượu. Vậy là tao có chữ cock và tail. Đó cũng là lý do tại sao những ly cocktail luôn luôn được cài cắm những đồ trang trí
- Lý giải của em đáng yêu hơn cái chuyện về đám quý tộc thích hưởng thụ cầu kỳ kia
- Em nghe mấy chuyện này từ thầy giáo tên là Eugène, ông ấy đã kể khi em đến đăng kí học
- Một ông thầy hay! Người Pháp phải không? Ông ấy đã dạy em pha bao nhiêu loại?
- Không nhiều lắm. Em chỉ học vài loại phổ biến nhiều người biết nhất, chừng hơn chục công thức cho sáu loại rượu chính. Kiểu như Gin Tonic hay Singapore Sling từ rượu Gin. Từ Whiskey thì có Manhattan. Với Tequila, em pha được Tequila Sunrise và có lẽ là cả mấy biến thể của Margarita nếu đủ nguyên liệu. Hurricane và Mojito cho Rum, cho Vodka thì có Vodka Martini, Bloody Mary...