Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cóc Ghẻ Thịt Thiên Nga

Chương 26

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tôi vẫn luôn cho rằng trái ngược với yêu là không yêu, nhưng sau này mới biết, trái ngược của yêu chính là lãng quên.

Hẹn hò với Thẩm Hiếu mấy tháng trời, tôi đã vô thức mà quên đi Chu Thiến, ngoài ra tôi còn tập trung tinh thần để cùng Khúc Nhược Khương thiết kế phòng làm việc, vất vả vận hành công ty để nó ngày một lớn mạnh hơn.

Từ người đi nhận dự án làm thuê, nhóm chúng tôi tăng lên thành đoàn đội có mười người, văn phòng từ trung tâm thành phố cũng được chuyển đến ngoại ô. Tôi dần dần không có thời gian để đi tìm Thẩm Hiếu, ngược lại anh lại rất siêng năng đến thăm tôi. Không chỉ vậy, anh còn học nấu ăn, mặc dù ban đầu đồ ăn không sống thì mặn, nhưng vẫn có tiến bộ, ngày càng ra hình dáng. Không biết bao nhiêu lần, khó có được một ngày thảnh thơi nhưng anh không đi bơi để xả stress mà đến chỗ tôi, lái xe đưa tôi đến công trường để giám sát, có ngày còn đi cùng tôi hơn mười công trường…

Ở công trường khắp nơi đều là bụi bặm, tôi muốn tránh cũng không được, luôn bị dính một thân đầy đất cát. Có hôm Thẩm Hiếu đến đón tôi, mặc dù tôi đã vô cùng cẩn thận nhưng vẫn làm bẩn xe anh, vô cùng áy náy.

"Thật xin lỗi anh."

“Phiền quá, nói gì anh thích nghe đi nào.”

“Em nhớ anh nhiều lắm!”

“Ngoan!”

Trước mắt chợt tối sầm lại, Thẩm Hiếu bỗng tiến lại gần, cúi đầu cẩn thận cài dây an toàn cho tôi, cử chỉ của anh nhẹ nhàng khoan khoái, làn da thật trắng... Nhịp tim của tôi bỗng chốc tăng lên, thình thịch mất kiểm soát.

Thẩm Hiếu vịn tay lái, thoải mái nói: “Thật ra trước kia khi còn học đại học, anh đã gặp em rồi.”

"Có sao?"

“Lúc đó anh còn buồn bực nghĩ, không biết một cô bé xinh đẹp như em nghĩ quẩn cái gì mà lại đi học ba cái kiến trúc gì gì này.”

“Ha ha.” — Tôi cười gượng. Đương nhiên lý do chính là vì muốn học cùng chuyên ngành với Chu Thiến rồi!

“Thật ra cha mẹ cho em học vũ đạo từ nhỏ, hy vọng sau này em có thể trở thành một diễn viên múa chuyên nghiệp. Mặc kệ kỳ vọng của mọi người nhiều như thế nào, sau này em lớn lên lại có ý định khác…”

Năm đó tôi vừa quay đầu đã đi học bằng được ngành kiến trúc, bất hòa với cha mẹ; sau khi tốt nghiệp liền mở phòng làm việc, ngày thường không chạy đi kiểm tra công trường thì chính là xem hạng mục, kiểm tra điện nước, thường xuyên chịu cảnh mệt mỏi, người hầu như không có lúc nào được sạch sẽ — từ một cô gái mềm mại, tôi triệt để biến thành một nữ hán tử*

*Nữ hán tử: Cô gái mạnh mẽ, hay người phụ nữ lực điền.

Nhưng đường là do tự mình chọn, hối hận thì cũng có nghĩa gì đâu...

“Làm kiến trúc đối với con gái mà nói đúng thật là vất vả.” — Thẩm Hiếu dường như có điều suy nghĩ — “Em cảm thấy như thế nào?”

“Vẫn rất tốt nha. Công việc mà người khác có thể làm, sao em lại không làm được?”

“Điều này rất đúng!” — Giọng anh nhẹ nhàng — “Vì vậy em không cần phải để ý đến ánh mắt của người khác, cũng không cần phải lo lắng thời điểm đang làm việc lại bị người khác bắt gặp đâu.”

“Bởi vì, dáng vẻ em cố gắng làm việc thật sự vô cùng đẹp.”

Giờ phút này, tôi nhìn anh, anh cũng chăm chú nhìn tôi, trong ánh mắt thâm thúy có sự quyến luyến dịu dàng, như lan toả tình cảm.

Tôi thật sự cảm động muốn khóc, cảm động đến mức mồ hôi sau lưng cũng tuôn ra.
« Chương TrướcChương Tiếp »