Khi Ngu Trích Tinh gặp Tần Tranh lần đầu tiên, toàn thân cậu ấy đầy hơi nước, chân bó bột khập khiễng bước ra khỏi phòng tắm, cậu ấy nhìn cô bằng đôi mắt đen láy trong veo và ngoan ngoãn nói: "Chào chị."
Dung mạo Tần Tranh không chê vào đâu được, thành tích lúc nào cũng đứng đầu, lại còn biết nấu ăn rất ngon, Ngu Trích Tinh ngay lập tức liền bị mê hoặc, đồng ý cho cậu ấy ở lại.
Mỗi khi Ngu Trích Tinh nhìn em trai nhà mình không ngừng gây thêm phiền toái cho cô, cô càng cảm thấy chàng trai Tần Tranh này thật ngoan ngoãn biết bao nhiêu.
Cho đến một ngày, Ngu Trích Tinh bỗng nhận được một cuốn album ảnh được gửi từ phòng tranh nơi cậu ấy làm việc, toàn hộ hình ảnh trong đó đều là cô.
Trong hành lang tối tăm, Tần Tranh ôm Ngu Trích Tinh vào lòng, thì thầm vào tai cô: “Chị, em vẫn luôn thích chị, rất thích chị.”
Cuốn album ảnh trên tay cô đột nhiên rơi xuống đất, giấy vẽ bay đầy trời.
-
Trong bữa tiệc tốt nghiệp cấp 3, khi mọi người đang ngồi quây quần cùng nhau chơi một trò chơi.
Hạ Nam Phong nhìn Tần Tranh lơ đãng nghịch điện thoại, trong lòng cậu ấy bắt đầu nóng lên: “Ai thua ván này sẽ phải gọi người kia là cha!”
Tần Tranh cười nửa miệng, chỉ bằng một câu liền lập tức thay đổi luật chơi: “Ai thua sẽ phải gọi người kia là anh rể.”
Mười phút sau, Ngu Trích Tinh bỗng nhận được một đoạn video ngắn từ Tần Tranh, trong video, em trai cô đau buồn hét lên với Tần Tranh: "Xin chào, anh rể!"
Vu Trích Tinh: "???"
Tần Tranh nhìn cô, thấp giọng nhẫn nại kiềm chế: "Chị, em muốn một danh xưng danh chính ngôn thuận."
Diễn viên l*иg tiếng dịu dàng × Cậu sinh viên chuyên ngành mỹ thuật thâm tình
Yêu thầm trở thành sự thật/ Bốn năm cách biệt/ Tình chị em