Chương 14: Bị thương

Tức giận thì tức giận, giáo dục của Trì Miểu không kém đến mức mà gọi điện thoại chỉ để cãi nhau với Giang Hành.

Đôi khi cô thấy giữa mình và Giang Hành như người xa lạ, giữa hai người có khoảng cách, tuy không sâu nhưng rất rộng. Chỉ một mình cô thì căn bản không thể vượt qua.

Ngày thường 11 giờ tối cô sẽ chìm vào giấc ngủ, bây giờ Trì Miểu đã mệt mỏi, cô vội vàng đứng dậy đi tắm.

Trong phòng tắm đa số đều là đồ của cô, khi nhìn thấy đồ của Giang Hành, cô nhất thời mất bình tĩnh.

Dùng bàn chải đánh răng của anh để chà bồn cầu thì cô không làm được, nhưng cô có thể dùng khăn của Giang Hành để chà chân.

Chà xong cô cảm thấy thoải mái hơn nhiều, giống như chưa hết giận, cô còn cố ý chà thêm vài cái.

Quay lại phòng với cảm giác bức bối, cô mở điện thoại ra thì thấy có một tin nhắn.

【 Đồ bạn mua 《 Đồ nội y tình thú gợi cảm……》 đã tới thành phố A……】

Khi tin nhắn này xuất hiện, Trì Miểu theo bản năng nhìn xung quanh, cô chột dạ tắt điện thoại. Lúc trước khi dọn vào đây cô cảm thấy mình nên sống chung với Giang Hành thật tốt, cô còn cố ý mua vài món đồ nội y gợi cảm để ngủ.

Mặt cô đỏ lên vì sự xúc động nhất thời của bản thân. Nếu Giang Hành thật sự là gay thì cô chỉ cần thử một bài test liền biết, như vậy cô sẽ biết mình muốn gì.

Ký ức bắt đầu mở ra, cô nghĩ đến chuyện thủ da^ʍ lúc sáng của hai người, cô đã phun hai lần…. Không biết là do kỹ thuật của Giang Hành tốt hay do cô quá mẫn cảm, vậy mà lại làm tới hai lần!

Nếu nói xu hướng giới tính của đối phương không bình thường, cô cảm thấy rất mất mặt. Vậy mà cô lại cao trào với một người là gay —— thật là… chết người mà!!!

Tâm trạng kích động khó hồi phục, Trì Miểu nằm trên giường điên cuồng lăn lộn, qua một lúc lâu cô mới yên tĩnh trở lại.

Cô mở điện thoại xem vài video, qua một lúc lại tắt điện thoại, ngáp mấy cái. Tới tuổi này không thể thức đêm quá nhiều, cả người cũng dễ mệt mỏi.

Sau khi cô ngủ, 2 giờ sáng Giang Hành mới về nhà.

Trên người anh có vết thương, lúc chấp hành nhiệm vụ anh bị một vũ khí sắc bén cắt vào cánh tay, phải khâu mấy mũi. Bị thương không phải chuyện gì hay ho, anh không muốn cho Trì Miểu biết.

Trên người còn có mùi thuốc sát trùng, Giang Hành yên lặng đứng ở cửa vài phút, cuối cùng thở dài, bước vào phòng dành cho khách.

Chuyện này Trì Miểu không biết gì, mãi cho đến lúc cô rời giường, cả người mơ màng thấy anh ở nhà, đã chuẩn bị bữa sáng cho cô.

“Anh có hỏi mẹ, mẹ nói buổi sáng em ăn gì cũng được, mặn ngọt đều được nên anh chỉ tùy tiện làm vài thứ thôi.”

Lúc này Giang Hành ăn mặc đứng đắn, mặc đồ thể dục, áo bao chặt lấy cơ bắp căng cứng.

Nhìn dáng vẻ Trì Miểu lười biếng khi rời giường, anh cố ý quay mặt đi không nhìn cô. Anh không thể để cô phát hiện ra trên người anh có vết thương, phải duy trì khoảng cách nhất định.

Sau hai ngày ở chung, Trì Miểu cảm thấy người trước mặt có gì đó, nhất định anh có chuyện gì đó.

Việc thân mật hôm qua làm anh cảm thấy khó chịu sao? Có phải anh không thích cô, chỉ vì lừa kết hôn nên mới ở bên nhau không?

Nghĩ đến đây cô liền thấy khó chịu, lúc súc miệng vì dùng quá nhiều sức mà răng đã chảy máu.

Có lẽ là vậy, hôm nay tâm trạng Trì Miểu không vui, trên bàn ăn cô không nói lời nào.

Giang Hành nhận ra cô khó chịu, anh nhịn không được mà lén nhìn cô.

Anh chột dạ, sợ đối phương ngửi được mùi thuốc sát trùng trên người mình, nhìn cô vài lần anh mới nói.

“Là đồ ăn không hợp khẩu vị sao?