Chương 31

Thời gian Lâm Soan mở stream cũng ít người xem, hơn nữa lúc số lượng quà tặng trong stream tăng lên cũng vừa đúng lúc bảy giờ.

[Quà tặng trong một giờ] cập nhật, phòng livestream của [@Anh Soan] nhảy thẳng lên hàng đầu của khu mỹ thực.

Hơn nữa, tên phòng livestream còn được bổ sung thêm vài chữ, là hệ thống chọn từ ngữ được bình luận nhiều nhất từ kênh chat, vì vậy hai chữ [Xíu mại] cực to hấp dẫn không ít người dùng ở khu mỹ thực đang không biết ăn sáng bằng món gì nhấn vào xem.

Những người trước giờ thích xíu mại hay người đang ăn xíu mại đều sôi nổi tiến vào---

Vào giờ chẵn, nhiều người xem tràn vào trong phòng livestream, vừa mở ra đã thấy ba nồi xíu mại ra lò.

Xíu mại gạo nếp màu tím trong suốt đầy đặn, xíu mại gạch cua tươi ngon mê người, còn một nồi khác là xíu mại gạo nếp thịt muối mà cửa hàng bán đồ ăn sáng dưới lầu cũng bán.

[Tôi cũng đang ăn xíu mại trân châu gạo nếp, nhưng tại sao cái trên tay tôi có vẻ không thơm bằng cái của chị bé này thế nhở?]

[Dí cái bánh vào cam được không ạ, tôi muốn nhìn cái xíu mại nếp cẩm, như vậy là salad trong miệng tôi cũng có thể thơm mùi xíu mại nếp cẩm rồi...]

Hấp xíu mại xong, Lâu Ninh cũng không rảnh để nhìn kênh chat, cô cho sủi cảo nhân tôm viên đã bao vào trong chảo dầu.

Sủi cảo tôm chiên hình tam giác được chiên vàng, lớp vỏ được chiên cẩn thận thành màu vàng giòn tan, vào miệng là tan. Tôm viên bên trong ngọt thanh lại nhiều nước, cực kỳ mềm mại. Thích ăn cay thì có thể chấm tương ớt, nhờ vậy có thể thay đổi được mùi vị, đây là một món ăn bán chạy của Lâu Ninh trong kiếp trước.

Lần này, người xem stream lại càng thèm hơn, càng muốn xem hình zoom thẳng vào đồ ăn.

Nhưng mà, sao chị bé này lại không liếc bọn họ lấy một cái?

Tại quà bọn họ tặng ít quá sao?

Lúc Lâm Soan đi lấy hàng về, quay qua nhìn stream đã thấy một đám người không ngừng ném [phao], [rong biển], [ngư lôi nước sâu], thậm chí có người còn spam [tàu ngầm].

Lại thấy số lượng quà tặng trên góc trái đã hơn một trăm từ lúc nào.

Phải biết là món quà thấp nhất có giá năm tệ, sau đó lần lượt tăng dần là hai mươi tệ, năm mươi tệ, một trăm tệ. Cho dù tất cả là [Bong bóng] năm tệ thì vẫn lời được tận năm trăm tệ!

Quà tặng nhận được sẽ chia 7 3 với nền tảng, nhưng với tình hình hiện tại thì số tiền sau khi chia xong vẫn phải hơn một nghìn.

Lâu Ninh đúng là mèo chiêu tài.

Cửa tiệm kiếm được tiền thì cả hai cùng có lợi, Lâm Soan cũng không ghen tị việc Lâu Ninh nấu ăn được chào đón hơn mình chơi game, máu dẫn chương trình trong người lúc này lại trỗi dậy.

Anh ấy nhìn các yêu cầu của người xem: Chỉ đơn giản là muốn các cảnh quay cận cảnh, rồi mukbang trực tiếp các kiểu, còn gì đơn giản hơn nữa không?

“Xin chào mọi người, tôi là anh Lâm giao cơm đây. Em gái trong bếp là bà chủ của tôi, bây giờ tôi sẽ mukbang cơm nhân viên ngay đây.”

[Fan cũ đến đưa tin, còn tưởng Anh Soan đổi nghề là do nghĩ quẩn, không ngờ đã tìm được con đường mới.]

[Sau này anh còn chơi game nữa không? Không chơi cũng không sao, làm nhiều mukbang hơn đi, sáng hay tối em đây đều ủng hộ hết.]

Lâm Soan bê thức ăn ra, “Mọi người đừng vội, tôi bắt đầu liền nè!” Nói xong liền ngồi xuống, anh ấy sắp không nhịn nổi nữa rồi, mùi thơm mới xộc vào khoang mũi, bụng anh đã đói cồn cào.

Đầu tiên gắp một cái xíu mại trân châu gạo nếp lên, xoay đũa để người xem có thể nhìn thấy những miếng thịt muối đỏ theo góc ba trăm sáu mươi độ. Sau đó, anh ấy cắn một nửa miếng xíu mại.

Hơi nóng tỏa ra, tới lúc này Lâm Soan không thèm nói chuyện nữa, theo bản năng cắn thêm vài miếng rồi nuốt.