Chương 8
-7h30! Bữa tiệc chính thức bắt đầu
-Vy à! Cậu xong chưa?? Cô đứng trong phòng Vy hỏi
-A! Xong rồi đây! Hihi! Sory,sory vì đã để người đẹp đợi nhé. Vy nháy mắt với cô
“Cái cậu này! Nhanh nhanh thôi tất cả mọi người đến rồi đấy. Chúng ta là chủ nhân của bữa tiệc đấy đừng để họ đợi. Cô buồn cười nói “
-Được! Được! Người đẹp của tớ à! Chúng ta xuống thôi. Vy le lưỡi nói. Xong rồi cô và Vy bắt đầu đi xuống dưới.
Bên dưới lầu, tất cả đối tác và có cả phóng viên đều đến.Tiểu Mỹ thấy Cô và Vy đi xuống thì bước lên bục giới thiệu
-Xin chào tất cả mọi người! Chúng tôi xin giới thiệu “Tổng giám đốc Mamorys Hoàng Quỳnh Ngọc và Phó tổng giám đốc Mamorys Hoàng Quỳnh Vy ạ! “
Khi nghe thấy tiếng giới thiệu dõng dạc của Tiểu Mỹ tất cả đều ngước lên nhìn hai cô gái đang đi từ cầu thang xuống, nhìn thấy hai nàng bọn họ đều đứng hình trước vẻ đẹp của họ nhưng đều mà làm họ đứng hình là Cô. Tối nay trông cô thật rạng rỡ trong bộ đầm hồng nhạt cánh sen đính ngọc trai với bộ trang sức kim cương cùng với đôi guốc đính hạt kim tuyến.
Cô bước lên bục và bắt đầu lên tiếng, giọng nói ngọt ngào động lòng người
“Xin chào tất cả mọi người! “ Tôi xin giới thiệu tôi là “Tổng giám đốc Mamorys Hoàng Quỳnh Ngọc và đây là phó tổng giám đốc Mamorys Hoàng Quỳnh Vy“. “Cảm ơn mọi người đã đến tham dự bữa tiệc này của chúng tôi, bây giờ tôi xin tuyên bố bữa tiệc bắt đầu, mọi người cứ tự nhiên a!!”
Lúc cô giới thiệu xong thì anh và đám người a Dương cũng vừa đến.Anh ngước mắt lên nhìn cô cứ như vậy mà đứng ở cửa nhìn. Trong lúc cô đang cùng những người khác nói chuyện thì cảm nhận được ánh mắt nhìn cô, cô xoay người lại thì rơi vào tầm mắt của anh nhưng chỉ một chút thôi cô lại xoay người tiếp tục trò với mọi người
“Thật là! Sao cô ấy dám lơ mình như vậy chứ??” Anh tức giận trong lòng
Tiểu Hân khi thấy ánh mắt anh ba mình khác thường liền nói
“Anh a! Anh sao vậy?? Sao không lại nói chuyện với chị dâu đi! “
“Em là con bé ngốc à! Em không thấy chị ấy lơ anh ba chúng ta à!” A Phong cốc đầu tiểu Hân một cái
Aaaaaa! Sao anh lại kí đầu người ta hả?? “Anh là cái đồ đáng ghét!! Em không thèm nói chuyện với anh nữa!“. Em đi lại chỗ chị dâu đây. Tiểu Hân dậm chân tức giận bỏ.
-”Con bé này thật là!! “. Lúc nào cũng vậy!! Chỉ có chút chuyện mà làm ầm ĩ lên, còn em nữa A Phong sao cứ thích chọc con bé thế. Lần này là A Dương nói Tuy lúc nào cũng làm mặt lạnh nhưng anh đối với gia đình mình là vô cùng vui vẻ
“Em nào có!!” Thôi em cũng đến chỗ chị dâu đây, hai người cứ ở lại mà nói chuyện đi. A Phong bĩu môi rồi bỏ đi
Ở chỗ cô lúc này
“Mamorys tổng giám đốc!!” Cô hiện giờ đã có người yêu chưa?? Một phóng viên hỏi
-Cái này....!! Xin lỗi tôi không thể nói được vì đây là chuyện riêng tư. Mong mọi người thông cảm. Cô cười trả lời
“Thôi nào!! “Cô hãy tiết lộ cho chúng tôi biết đi!! Chúng tôi rất hiếu kỳ đấy. Cô có biết không cô xinh đẹp như vậy chắc không thể nào chưa có người yêu Một người khác lại tiếp tục hỏi
-Nếu như các người muốn biết thì để tôi nói cho. Một giọng nói của cô gái khiến cô tất cả mọi người quay lại
-Thật sao??? Vậy cô nói cho chúng tôi biết đi. Một phóng viên nghe thấy liền đi đến tiểu Hân và giơ mic lên hỏi
Cô ấy chính là chị dâu của tôi. Tiểu Hân nhìn cô và nói
Cái gì??? “Cô ấy chính là Trần phu nhân sao??”Mọi người đều thầm nghĩ “không ngờ cô gái xinh đẹp tài giỏi này lại là vợ của Trần tổng giám đốc nổi tiếng trong giới kinh doanh”
Thế tại sao cô ấy lại không trở về với Trần tổng mà lại ở nhà riêng như vậy??? Có người thắc mắc hỏi
Cô bây giờ không biết phải trả lời như thế nào!! “ Phù”! Cô thở một cái rồi lên tiếng
Phải! Tôi là vợ anh ta nhưng đó chỉ là chuyện của 5 năm trước còn bây giờ thì không còn quan hệ nữa. Cô lạnh nhạt nói
“Chị à!! “. Sao chị có thể nói như vậy?? Khi a Phong đến gần lại nghe cô nói vậy liền chất vấn cô.
Cô liếc mắt nhìn anh thì thấy mặt anh đang đen dần nhưng vẫn tỏ ra không có chuyện gì mà vẫn nói tiếp
A Phong! Chị chỉ là đang nói sự thật thôi. Do tính cách chị và anh trai em không hợp nên đường ai nấy đi thôi. Nếu mọi người muốn biết thêm thì hãy hỏi Trần tổng giám đốc đây! Anh ấy sẽ nói rõ cho mọi người, tôi xin phép đi trước
Sau khi cô nói 2,3 câu xong liền rời đi. Anh thấy cô đi thì cũng đi để tránh phiền phức của đám phóng viên này. Cô đi ra sân vườn lại xích đu ngồi nghỉ tưởng đâu được yên tĩnh thì lại bị anh quấy rầy, chưa ngồi được 10p thì anh bước đến và nắm tay cô kéo lên và chất vấn cô
Lúc nãy ý em là sao hả?? Không quan hệ sao?? Đường ai nấy đi ư!! Em thực sự muốn cắt đứt mối quan hệ này sao??
Cô nhướn mày muốn thoát khỏi bàn tay của anh nhưng vì anh nắm quá chặt nên đành phải nén cơn giận nói
“Hừ!! Câu đó phải do tôi hỏi anh mới đúng!!” Chẳng phải anh không yêu tôi sao?? Anh chán ghét tôi mà!! Bây giờ thì tốt rồi trước đây tôi yêu anh thì anh không cần đến khi tôi hết yêu anh rồi anh lại không muốn kết thúc, anh buồn cười thật đấy. Giờ tôi cũng muốn nói rõ cho anh biết tôi Lưu Thiên Ngọc đã từng yêu anh đã chết rồi, chết từ 5 năm trước rồi, từ cái ngày đó tôi đã không còn cảm giác gì với anh nữa. Anh nghe cho rõ “trái tim này đã từng yêu anh rất sâu đậm nhưng cũng bởi vì anh nó rỉ màu cũng đã hóa đá rồi” cho dù bây giờ anh có nói yêu tôi thì tôi cũng không quan tâm cho dù lời anh nói có thật hay không!! “Còn bây giờ mau buông tay tôi ra nhanh!!” Cô tiếp tục giằng co thoát khỏi tay anh nhưng anh lại không thả ra cứ như vậy mà nắm chặt lấy không buông.
Anh nghe những lời từ chính miệng cô nói lại rất đau, đau đến không tả nỗi. Anh nhìn cô bằng ánh mắt đau khổ nhưng ánh mắt đó lại khiến cô khó chịu cô lại nói
Mau buông tay!! Trần Thiên Quân!!
Anh không buông!! Anh muốn chúng ta nói chuyện rõ ràng đã!! ( Từ bây giờ anh Quân nhà ta sẽ thay đổi cách xưng hô vs chị Ngọc đấy a!! ^^)
Nói cái gì?? Chẳng phải đã nói hết rồi sao?? Cô khó chịu lên tiếng
Ngọc nhi!! Anh muốn em quay về với anh, quay về như ngày xưa vậy! Anh nhìn cô kiên định nói
Hahahaha! Cô cười rồi nói
Về với anh sao!! Về để tiếp tục làm con rối trong tay anh à!! Anh nghĩ tôi bị ngu hả?? Hừ!
Anh biết bây giờ có nói gì em cũng không tin nhưng đây là anh thật lòng muốn em trở về. Anh thực ra là....Anh chưa nói hết thì bị cô cắt ngang
Đủ rồi!! Bây giờ anh muốn nói cái gì đây? Thực ra như thế nào?? Yêu tôi rồi sao?? Anh không cảm thấy bây giờ anh nói như vậy không buồn cười sao??”Anh nghĩ tôi sẽ “vui vẻ, cảm động mà đến nỗi chạy vào lòng ôm anh à!!”
“Trần Thiên Quân!!” Anh thử nói cho tôi biết xem, “anh đã nói câu này với bao nhiêu phụ nữ rồi?” Tôi rất hiếu kì đấy. Cô giễu cợt nhìn anh
Không phải!!! Ngọc nhi! Em nghe anh nói. Đột nhiên cô giẩm lên chân anh làm anh đau điếng mới buông tay cô ra. Cô thấy tay mình được tự do rồi nhanh chóng chạy ra khỏi đó.
Anh nhìn thấy cô bỏ đi liền kêu lên
“Ngọc nhi!! Ngọc nhi!!”....Anh kêu mấy tiếng cô không quay đầu lại mà cứ vậy rời đi anh cũng chạy theo mặc kệ chân đang đau
Đến đại sảnh thì thấy Vy đang nói chuyện với một người đàn ông cô đi lại
Vy! Cậu đang nói chuyện với ai vậy??
“A! Ngọc!” Để tớ giới thiệu với cậu đây là đối tác mới của chúng ta “Vương tổng Vương Lãng Thần!”
Cô nghe thấy tên quen thuộc thì xoay lại
A!! Là anh à!! Đã lâu không gặp!! Anh khỏe chứ??
“Hihi!! Là cô à!! Tôi khỏe!!” Cô thì ra là tổng giám đốc của tập đoàn “Mamorys” chúng ta đúng là có duyên nhỉ!!
Cô liếc mắt liền thấy anh đang đi vào thì cười nói với Lãng Thần
“ Tôi khỏe!! “. Anh nói đúng chúng ta đúng là có duyên thật
Vừa đi vào thì đã nhìn thấy cô đang cười nói với một người đàn ông khác trông khi đó cô lại lạnh nhạt với mình. Anh tức giận nhưng không thể làm gì được chỉ biết đứng từ xa nhìn cô mà thôi.... Anh bây giờ rất đau khổ khi nghe chính cô nói rằng cô không còn yêu anh nữa chính vì anh mà” trái tim cô đã hóa đá” cho dù làm gì cũng chẳng vậy thôi!!“. Anh muốn nói anh bây giờ rất cần cô ở bên cạnh nhưng cô lại không tin. Anh chán nản liền rời đi đến quán bar để uống cho quên hết tất cả nổi đau này.
Mắt nhìn thấy anh rời đi thì 3 người a Dương, a Phong, tiểu Hân nhìn cô rồi liếc nhìn nhau rồi rời đi mà cô ở nơi đó không quan tâm anh đã rời đi mà vẫn nói chuyện vui vẻ với Lãng Thần.