Chương 11: Lại gặp mặt- hợp tác
- Anh ngồi đó ngắm nhìn tấm hình rồi ôm nó vào ngực và thầm nghĩ mọi cách để đưa cô về với mình. Anh ngồi suy ngẫm đến thất thần đến khi có người gõ cửa “cốc”, “cốc”, anh mới hồi phục lại tinh thần lạnh lùng lên tiếng
- Ai vậy??
- “Dạ, cậu chủ là tôi đây ạ!!“. Dì năm trả lời
- “Có chuyện gì không??“. Anh hỏi lại
- “À, vâng!“.” Bà chủ bảo tôi lên xem cậu dậy chưa kêu tôi lên xem cậu thức chưa chuẩn bị xuống ăn sáng, mọi người đang đợi cậu ở dưới nhà ạ!!“. Dì năm đáp trả
- Được rồi, dì xuống trước đi!“. Tôi sẽ xuống sau. Anh lạnh lùng trả lời
- “Vâng, tôi biết rồi!“. Dì năm nói xong liền quay xuống lầu, còn anh thì đứng dậy nhìn tấm hình với vẻ kiên định nói
-”Ngọc nhi“. Anh nhất định sẽ làm mọi cách để đưa em về với anh cho dù đó là thủ đoạn gì chăng nữa cũng làm. Xong rồi anh đặt tấm hình lên trên bàn rồi bước vào wc làm VSCN. Sửa soạn xong anh bước xuống lầu đi vào phòng ăn thì mọi người đang đợi anh. Thấy anh xuống Trần phu nhân lên tiếng
- “Quân!”, con mau lại đây ngồi đi
Anh bước đến ngồi xuống thì Trần phu nhân liền ra lệnh cho dì năm đem chén canh giải rượu cho anh uống. Dì năm gật đầu rồi đi lấy chén canh đã chuẩn bị sẵn cho anh.
-” Con mau uống chén canh này đi!”.Trần phu nhân cầm chén canh để trước mặt anh kêu anh uống hết
-” Được rồi!“. Con uống đây. Anh nhăn mặt trả lời
- “Quân à!“. “Con có tính khuyên con bé “Ngọc” trở về không??“. Lúc này Trần lão gia lên tiếng
-”Chuyện đó, ba đừng lo!“. “Cô ấy vĩnh viễn là vợ con, con nhất định sẽ đem cô ấy trở về. Con sẽ không để cô ấy rời khỏi con lần nữa đâu” Anh kiên quyết nói
- “Con có chắc là con bé sẽ quay về và tha thứ cho lỗi lầm của con không??“. Trần lão gia hỏi lại lần nữa
-”Ông à!“.” Ông phải tin con mình chứ. Nó nhất định sẽ đem con bé trở về dù gì hai đứa nó vẫn chưa có ly hôn đấy. Trần phu nhân nghe ông nói thế liền lên tiếng giúp con trai mình.
-”Phải đó ba!“. “Cứ tin tưởng anh ba đi. Anh ấy nhất định sẽ đem chị dâu trở về mà“. Tiểu Hân lên tiếng
- “Thôi con đến công ty đây!“. Con còn nhiều việc để giải quyết lắm. Anh cuối cùng cũng lên tiếng.
- “Khoan đã, Quân à!“. “Con vẫn chưa ăn sáng hết cơ mà!“. Trần phu nhân thấy anh ăn rất ít liền nói
- “Con đã ăn no rồi!“. “Con đi đây!“. Mọi người cứ ăn tiếp đi. Anh nói xong liền xách cặp tài liệu đi ra cửa, vào gara lấy xe lái đi đến công ty.
Còn cô lúc này thì cũng đang ở công ty
- “Cốc“... “cốc“...”Cốc“.... Tiếng gõ cửa vang lên
- “Vào đi!” Cô lên tiếng
- “Cạch“....” Thưa tổng giám đốc!“. Có người tên Vương Lãng Thần muốn gặp ạ. Tiểu Mỹ đi vào thông báo
- “Là anh ấy sao??“.” Mau mới anh ấy vào đi!” Còn nữa chuẩn bị cho anh ấy ly cafe luôn. Cô nghe tiểu Mỹ báo là Lãng Thần liền ra lệnh cho vào.
- “Dạ, vâng!” Tiểu Mỹ gật đầu rồi đi ra thông báo với Lãng Thần kêu anh vào trong.
- “Ngọc“. Lãng Thần bước vào phòng thấy cô đang sắp xếp tài liệu thì lên tiếng gọi tên cô
- “A!“. “Anh đến rồi à!“. Mau lại đây ngồi đi. Thấy Lãng Thần đi vào cô đứng lên nở nụ cười đến gần chỗ anh kêu anh ngồi xuống.
- “ Ừ!“. Lãng Thần gật đầu ngồi xuống, “cốc“...”cốc“...”cốc“...tiếng gõ cửa lại vang lên lần nữa, tiểu Mỹ bước vào trên tay là khay đựng ly cafe đem đến và để trước mặt Lãng Thần, cô lên tiếng
- “Em để đó rồi đi làm việc tiếp đi!”
- “Vâng ạ!“. Tiểu Mỹ dạ vâng rồi bước ra khỏi phòng, trong phòng chỉ còn có cô và Lãng Thần, cô hỏi
- “Anh có chuyện gì mà đến đây vậy??”
- “Là vậy!” Tôi đến đây là vì bản hợp đồng của 2 công ty chúng ta. Lãng Thần trả lời.
- “ Ý của anh là....” Cô thắc mắc hỏi
- “Cô đã quên hôm qua Quỳnh Vy nói với cô là chúng ta là đối tác à!“. Lãng Thần cười nói
- “A“. Tôi nhất thời quẻn mất. “Hihihi!“.” Anh đừng giận nhé!“. Cô cười ngượng
- “Không sao!“.” Tôi đâu thể vì chút chuyện nhỏ này mà giận chứ!“. “Chúng ta là bạn mà!“. Lãng Thần cười vui vẻ nói.
- “Thật tốt quá!“. Tôi chỉ sợ vì chuyện này làm ảnh hưởng đến tình bạn của chúng ta. Cô thở phào nhẹ nhõm. Lãng Thần nhìn hành động của cô mà mỉm cười. Cô nhìn thấy Lãng Thần cười thì thắc mắc hỏi
- “Sao vậy??“.” Có gì đáng cười à!“. “Mặt của tôi không có dính gì à??“.
- “Không có gì!“. “Được rồi!“. “Cái này cô xem đi, bản hợp đồng của công ty tôi đấy, Cô xem đi rồi cho ý kiến. Anh nhìn vẻ mặt dễ thương lúc này của cô liền nhảy qua chuyện khác
- “Ừm“. “Được rồi!“. Mà tôi có điều thắc mắc công ty của anh là công ty như thế nào vậy??“. Cô lên tiếng phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng này.
- “Ừ“. “Tôi nghĩ chắc cô biết về “Vương thị” nổi tiếng ngang bằng “Trần thị” trên giới kinh doanh.” Lãng Thần lên tiếng giải đáp thắc mắc của cô
- “A“. “Anh là người của” Vương thị” à!“. Cô giật mình khi nghe anh nói là bản thân có liên quan đến công ty ngang ngửa với “Trần thị“.
- “À!“. Thật ra nói đúng hơn tôi chính là Tổng giám đốc của “Vương thị“. Anh nói thẳng.
- “Thật sao??“. Thì ra anh chính là vương tổng mà mọi người thường hay nhắc đến trên tivi đấy à!“. Chúng ta đúng là có duyên mới gặp được nhau đấy. Anh biết không tôi rất muốn hợp tác vơi Vương thị từ lâu rồi nhưng lại nghe những người khác đồn rằng Vương tổng đó....là tên lập dị đấy. Cô vừa vui vẻ vừa ngượng ngùng nói
“Hahahahaa!“. Nghe cô nói thế Lãng Thần liền cười ồ lên. Không sao, tôi đã quen với những lời đồn đại đó rồi. Cho nên bây giờ cô vẫn muốn hợp tác với tôi chứ??...
- “Sao lại không??“. “Tôi sẽ không vì chuyện này mà ảnh hưởng đến việc hợp tác này đâu cũng như tình bạn của chúng ta vừa mới bắt đầu. Vậy bây giờ chúng ta hợp tác vui vẻ, cùng nhau làm cho công ty ngày càng đi lên nhé!“. Cô cười vui vẻ đưa tay ra. Lãng Thần cũng nở nụ cười đưa tay ra cùng cô bắt tay hợp tác. Thời gian còn nhiều nên hai người vẫn ở trong phòng trò chuyện với nhau rất vui vẻ.