Chương 33 Quỷ cản đường

“Hẹn hò với anh cậu.” Khương Sắt cố ý hạ thấp giọng nói, lại thêm ở đây có nhạc, ngoại trừ Nhϊếp Phi có thể nghe thấy, những người khác lại mù tịt.

“!!!” Nhϊếp Phi lảo đảo, suýt chút nữa ngã xuống đất.

Anh ta khó tin nhìn Khương Sắt, giống như nhìn anh hùng vậy.

“Anh em…ở đâu?” Fanboy Nhϊếp Phi nhỏ tiếng nói, trong giọng nói khó che giấu được sự căng thẳng và kích động.

“Đang ngồi bên ngoài, tôi lén chuồn vào đây.” Khương Sắt nhún vai, trả lời.

Dù sao thì tên trực nam Nhϊếp Tư Cảnh kia, sao có thể biết phụ nữ trang điểm lại sẽ tốn bao nhiêu thời gian.

Đến lúc đó cô giả ngốc là được rồi.

Nhϊếp Phi giơ ngón tay cái lên với Khương Sắt, bội phục Khương Sắt sát đất, “Đỉnh!”

Cũng chỉ có Khương Sắt mới dám để Nhϊếp Tư Cảnh chờ bên ngoài.

“Thời gian cũng lâu rồi, tôi đi trước.” Nghĩ thì nghĩ vậy, Khương Sắt vẫn không dám ở lại lâu, Nhϊếp Phi làm gì dám giữ cô, vội gật đầu, “Em đưa chị ra!”

Khương Sắt vội xua tay, “Đừng, tôi vào bằng đường khác.”

Cô làm sao dám, ra ngoài với Nhϊếp Phi thì há chẳng phải nói rõ cô đi nhà vệ sinh là giả sao. Vậy nếu như nói cô gặp được Nhϊếp Phi ở cửa nhà vệ sinh thì càng nhiều sơ hở.

Bản thân cô còn không tin.

Coi như không thấy sự mong chờ mãnh liệt trong mắt Nhϊếp Phi, Khương Sắt khó khăn di chuyển bước chân.

Nhưng vẫn chưa đi được bao xa, Khương Sắt liền cmar thấy tay mình bị một người nắm chặt lại, mùi rượu nồng nặc xộc vào mũi khiến Khương Sắt nhíu mày.

Người kéo cô là một người đàn ông, còn là một người đàn ông say bí tỉ. Người đàn ông đó đang cầm chai rượu, khẽ cúi đầu, đôi mắt tham lam xấu xa dừng trên người Khương Sắt.

“Buông ra!” Khương Sắt lạnh lùng nói, người đàn ông đó đã say lắm rồi, đầu óc không còn tỉnh táo nữa.

Trong mắt chỉ toàn là người đẹp ở trước mặt, “Hắc hắc…người đẹp…”

Nói xong thì vươn cái móng heo của anh ta ra…

Nhϊếp Phi lập tức đen mặt, “Đi đi!” Anh ta đá văng người đàn ông say rượu kia.

Người xung quanh thì như được xem kịch hay.

Không ngờ lại có người dám gây sự ở Vân Hoài Chi Điên, hơn nữa còn gây sự khi người nhà họ Nhϊếp có mặt.

Người đàn ông say rượu kia vẫn cố chấp.

Khương Sắt lạnh lùng rời đi, “Hắc hắc…người đẹp…em có đang ham muốn không?!” Người đàn ông cười xấu xa.

Khương Sắt còn chưa nổi giận, Nhϊếp Phi đã không nhịn được rồi, “Để bổn thiếu gia đánh mày tỉnh lại!” Nói xong, anh ta kéo áo người đàn ông đó, đạp anh ta xuống đất, đấm liên tiếp vào mặt anh ta.

Dám ức hϊếp chị dâu anh ta trước mặt anh ta?!

Nhϊếp Phi không nương tay, mà vô cùng tàn bạo.

Khương Sắt đứng sau lưng anh ta, đôi mắt lạnh lùng, không mang theo chút cảm xúc nào, nhin Nhϊếp Phi đánh người đàn ông say rượu đó.

Đối với người như vậy, cô không có nhẫn nãi gì.

Bạch Thái Nhược thấy Khương Sắt thoải mái hưởng thụ sự che chở của Nhϊếp Phi, hai tay cô ta nắm chặt lại.

Dựa vào cái gì?! Cô ta là cô chủ nhà họ Bạch! Người phụ nữ này chẳng qua chỉ có xuất thân là hào môn hạng ba, rốt cuộc lọt vào mắt Nhϊếp Phi ở chỗ nào chứ?!

Bạch Thái Nhược càng nghĩ càng hận, đôi mắt nhìn Khương Sắt không hệ che giấu sự ghen ghét.

Lúc Nhϊếp Phi sắp đánh chết người, Nhϊếp Hồng xuất hiện.

“Tiểu Phi, ở đây giao cho tôi xử lý.” Bây giờ Nhϊếp Hồng vô cùng hoảng sợ, mới nãy lúc người của quán bar báo cáo với ông ta, mấy lời đó cũng bị Nhϊếp Tư Cảnh nghe thấy.

Nhϊếp Hồng rõ ràng cảm nhận được áp lực khổng lồ đè nén lên cơ thể, giống như bị một ngọn núi đè lên, khiến người ta khó thở.

Gánh áp lực khổng lồ như vậy, Nhϊếp Hồng chỉ đàng vứt hết việc trên tay, vội vàng chạy qua đây.

Sau lưng ông ta sớm đã có mồ hôi lạnh, nguyên nhân không gì khác.

Người đứng sau lưng ông ta chính là Nhϊếp Tư Cảnh.

Đơn giản chỉ là đứng đó, lại cho ông ta áp lực vô hình, chứ đừng nói đến anh mắt khủng bố ghê người của anh hiện tại.

Nhϊếp Phi cũng cảm thấy được áp lực khϊếp người đè lên cơ thể, lúc này lập tức tỉnh lại.

Anh ta biết….Nhϊếp Tư Cảnh đích thân qua đây rồi.