Khương Sắt nhìn thang máy đi xuốn từng tầng lầu một, cuối cùng dừng ở tầng thứ 10.
Người của nhà họ Nhϊếp có thang máy chuyên dụng ở Vân Hoài Chi Điên, lúc người trong đại sảnh nhìn thấy một cặp nam nữ trẻ trẻ tuổi bước ra từ thang máy của nhà họ Nhϊếp, khẽ sững sốt.
Người đàn ông khí chết thanh lãnh tôn quý, người phụ nữ xinh đẹp động lòng người.
Nhà họ Nhϊếp…còn có nhân vật thế này?
Nhưng bước ra từ thang máy nhà họ Nhϊếp là không làm giả được, mọi người chỉ có thể cho rằng là chi nhánh nhà họ Nhϊếp, dù sao thì nhà họ Nhϊếp truyền thừa ngàn năm, chi nhánh rộng lớn, họ hàng càng nhiều.
Thỉnh thoảng xuất hiện vài người không quen biết thì rất bình thường.
Nhϊếp Tư Cảnh dẫn Khương Sắt đến ngồi ở một chiếc ghế sô pha.
“Ở đây là làm gì?”
Khương Sắt chớp mắt, cô liền nhìn thấy một đại sảnh vàng son lộng lẫy.
Đại sảnh có diện tích lớn như vậy, vậy mà chỉ là nơi nghỉ ngơi. Có mấy chục cây cột to đang đứng sừng sững ở đó, những chiếc sô pha xa hoa đắt tiền được bày biện xung quanh.
“Karaoke, quán bar các loại.” Nhϊếp Tư Cảnh trả lời cô.
Khương Sắt vừa nghe đến karaoke, quán bả, lập tức muốn hành động. Trước đây cô thỉnh thoảng đi với Tống Vi Tâm và Lục Thanh Thần, thỉnh thoảng còn dẫn theo Khương Húc.
Nhưng chỗ bọn họ đi, hoàn toàn không cùng đẳng cấp với Vân Hoài Chi Điên.
Khương Sắt muốn trải nghiệm.
Nhưng lần này Nhϊếp Tư Cảnh lại không chiều theo cô, “Đừng đi, không có gì để xem đâu.”
Nhϊếp Tư Cảnh biết người mà Vân Hoài Chi Điên tiếp đãi đều là danh môn quý tộc, nhưng khó đảm bảo trong đầu những người đó không có mấy mộng tưởng ghê tởm, sao Nhϊếp Tư Cảnh có thể tùy ý để Khương Sắt vào trong?
Chỉ đơn giản là có người dùng ánh mắt tham lam, hạ lưu nhìn Khương Sắt, sự tàn bạo trong lòng Nhϊếp Tư Cảnh liền khó bình tĩnh.
Sự tàn bạo trong lòng anh quả thực đã bị Khương Sắt mà bình tĩnh lại không ít, nhưng ngược lại, chỉ cần là chuyện liên quan đến Khương Sắt, cũng có thể dễ dàng khiến anh trở nên tàn bạo.
Khương Sắt có chút bất mãn nhéo eo của người đàn ông, k=hừ một tiếng, “Vậy em đi nhà vệ sinh để trang điểm lại một chút.”
Nhϊếp Tư Cảnh nhìn cô, bất đắc dĩ thở dài, “…Đừng đi quá lâu.”
Khương Sắt gật đầu qua loa, sau đó lấy túi xách rồi tìm một nhân viên phục vụ để dẫn cô đến nhà vệ sinh.
Đi nhà vệ sinh trang điểm lại là thật, nhưng sao Khương Sắt có thể chỉ đi trang điểm chứ? Cô vốn dĩ không phải người an phận, kêu cô yên tĩnh ở đó thì sao có thể được?
Đợi nhân viên phục vụ dẫn cô đến nhà vệ sinh, cô mượn cơ hội hỏi đường đi đến quán bar bên trong.
May mắn, đường đến quán bar không chỉ có một, dù sao thì tầng lầu rộng lớn, sao có thể chỉ có một đường như vậy.
Khương Sắt tránh khỏi con đường có thể gặp phải Nhϊếp Tư Cảnh, âm thầm chuồn vào bên trong.
Đáng tiếc Khương Sắt không biết là sau khi người nhân viên phục vụ đó rời đi thì không về đi tiếp đãi khách khác, mà đi về hướng của Nhϊếp Tư Cảnh.
“Cậu chủ Nhϊếp, cô gái đó quả thực đã vào trong rồi.” Nhân viên phục vụ cung kính trả lời.
Nhϊếp Tư Cảnh khẽ gật đầu, lúc này nhân viên phục vụ mới lui đi.
Anh biết ngay là cô vợ nhỏ của anh sao có thể nghe lời như vậy, sự hứng thú và khiêu chiến trong mắt cô không thoát khỏi mắt anh được, cho nên sau khi Khương Sắt rời đi thì anh liền điện cho Nhϊếp Hồng.
Quả nhiên…cô chuồn vào trong rồi.
Nhϊếp Tư Cảnh không muốn phá hoại sự vui vẻ của Khương Sắt, bây gờ nếu anh vào trong tìm côm chắc chắc sẽ làm cô mất hứng.
Nhϊếp Tư Cảnh chỉ đành dặn dò người của khách sạn trông chừng cô.
Mà bên này, sau khi Khương Sắt đi vào, thì nhìn thấy dưới khung cảnh tối đen thì các loại đèn neon đủ loại màu sắc đang nhấp nháy.
Nhưng khác với những quán bar khác, ở đây không ẫm ĩ như những quán bar bên ngoài, không gian rộng rĩa, không ít các ghế dài đã có người ngồi, cũng không có mấy thanh niên nam nữ nhảy múa điên cuồng trong sàn nhảy.
Chỉ có DJ đang chơi những bản nhạc cuồng nhiệt phóng túng.
Ưu nhã, cao cấp lại mang theo chút cuồng nhiệt hoang dã và phóng túng.