Cô Vợ Trẻ Con Mười Triệu Của Tổng Giám

8/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Truyện Cô Vợ Trẻ Con Mười Triệu Của Tổng Giám của tác giả Quế Tiểu Văn xoay quanh một cô gái có tên Liễu Duy Nhu, hôm đó cô phải chạy toán loạn lên vì cô lỡ bước vào nhầm phòng anh t …
Xem Thêm

Vậy vì sao Đông Phương Thuật lại coi trọng cô? Thậm chí anh ta còn tự tin cô sẽ đến tìm anh ta, lại còn muốn chính cô đưa ra giá?

Bất luận như thế nào cô cũng cảm thấy mình bị sỉ nhục

Tuy rằng nhà cô nghèo khó, nhưng mẹ cô kiên trì dạy dỗ hai chị em, không cho phép cô cùng em trai nghỉ học, chính vì muốn dù nhà nghèo nhưng không được phép coi thường mình, bán đứng tự tôn của bản thân

Nếu Đông Phương Thuật nghĩ rằng cô sẽ bán mình, vậy thì anh ta hoàn toàn sai rồi

"Duy Nhu, đúng là em ở chỗ này". Một giọng nam ôn hòa cắt đứt suy nghĩ của cô

Liễu Duy Nhu ngước mắt nhìn người vừa đến, giọng nói lộ ra xấu hổ, cùng nụ cười nhẹ dịu dàng

"Học trưởng , hôm nay anh không có tiết học , sao lại đến trường?"

"Thầy giáo có chuyện tìm anh, vì vậy anh đặc biệt đến trường một chuyến". Trương Duy Hào nhanh chóng kéo ghế bên cạnh Duy Nhu ngồi xuống

Trương Duy Hào là học trưởng cùng ngành với Liễu Duy Nhu, là một người lịch sự, là nam sinh có phong cách tao nhã

Liễu Duy Nhu học năm nhất thì bắt đầu ngưỡng mộ Trương Duy Hào, ngưỡng mộ được 3 năm, một tháng trước đây, Trương Duy Hào đưa ra đề nghị hai người qua lại

Bây giờ bọn họ xem như chính thức qua lại, chỉ là tình yêu của bọn họ rất trong sáng , chỉ ở giai đoạn nắm tay mà thôi

"Buổi trưa ăn cơm cùng anh nhé!". Trương Duy Hào nở nụ cười ôn nhu với bạn gái:" anh mời em"

Anh biết gia cảnh nhà Duy Nhu, tuy rằng nhà anh chỉ thuộc dạng bình thường nhưng so với cô, dù sao cũng đỡ hơn nhiều

"Có thể cùng nhau ăn cơm, nhưng anh không cần phải mời em, mỗi lần để anh mời thật khiến em ái ngại"

"Chính là ăn một bữa cơm đơn giản thôi mà, nếu ăn một bữa tiệc lớn anh mời em cũng không nổi nha"

Trương Duy Hào không phải là người hiếm hoi nở nụ cười, cô rất thích anh cười, chỉ cần anh cười có thể xua đi tâm tình hỗn loạn của cô

So với Đông Phương Thuật là người đàn ông lãnh khốc thì cô thật sự không thích

Dù anh ta có bề ngoài đẹp trai , nhưng anh ta luôn cao ngạo lạnh lùng, bộ dạng làm cho người ta rất không thoải mái, không hiểu sao nữ nhân viên trong khách sạn lại yêu thích anh ta như vậy

"Đồng ý nể mặt anh sao? Học muội dễ thương"

"Ừ". Cho dù bọn họ có quan hệ yêu đương, nhưng vẫn gọi nhau là học trưởng , học muội .

"Em không phải còn có tiết học sao? Vậy anh sẽ ở thư viện chờ em"

"Được". Liễu Duy Nhu lặng lẽ đem bàn tay mềm mại của mình bỏ vào tay của học trưởng

"Từ hôm nay em bắt đầu đến khách sạn Đông Phương làm việc sao?"

Nhắc tới vấn đề nhạy cảm là khách sạn Đông Phương, thân thể cô chợt cứng đờ

Cô gật đầu một cái

Cô không muốn đi, nhưng lại không thể không đi

"Vậy sau này anh lại ít có cơ hội gặp em rồi"

Trương Duy Hào đã thi đậu nghiên cứu sinh đại học công lập, sau khi tốt nghiệp anh chỉ có thể cùng cô gặp mặt nhau ở ngoài trường

"Học trưởng, anh có thể gọi điện cho em"

"Chỉ sợ em phải làm việc, không có thời gian nghe điện thoại của anh"

"Sẽ không, chỉ cần học trưởng gọi đến em nhất định sẽ nghe máy". Liễu Duy Nhu mắc cỡ đỏ mặt

Trương Duy Hào đem tay nhỏ bé của cô siết chặt, hai người ngọt ngào yêu say đắm không cần phải nói ra bằng lời

Liễu Duy Nhu đem bóng dáng hung hăng cao ngạo của Đông Phương Thuật vất ra khỏi đầu, chỉ cần nghĩ đến học trưởng là tốt rồi

Cô thích cảm giác đi chung với học trưởng, có hạnh phúc nhè nhẹ vang vọng trong lòng

***

So với Liễu Duy Nhu đơn thuần yêu , đối với Đông Phương Thuật mà nói trước đến nay anh không hiểu cái gì gọi là tình yêu, phụ nữ đối với anh mà nói làm công cụ giải quyết du͙© vọиɠ lớn hơn là tình yêu

Anh đến Nhật Bản, quan sát khách sạn Đông Phương, đêm nay người giúp anh làm ấm giường chính là bà chủ khách sạn quen biết nhiều năm trước, Tinh Dã Tĩnh Tử

"Em .............vẫn như vậy......"

Đông Phương Thuật sau khi kết thúc công việc liền gọi điện cho Tinh Dã Tĩnh Tử, cô ta đầu tiên đóng cửa đến khách sạn Đông Phương gặp tình nhân, vừa vào đến cửa , cô ta khẩn cấp nhào vào anh, nhiệt tình và mãnh liệt

Không cần tiền bạc, Đông Phương Thuật đã đem Tinh Dã Tĩnh Tử đè lên tường, phát hiện cô ta mặc ki mô nô đoan trang nhưng bên trong không mặc qυầи ɭóŧ, hơn nữa cô ta đã sớm ướt đẫm

Vật giữa háng anh nhanh chóng cứng rắn lên, kéo khóa quần xuống, vật nam tính anh nhanh chóng nhảy ra

"A..... A..... " anh nâng cao một chân của cô ta, kịch liệt xỏ xiên đẩy vào rút ra

Nhất thời bên trong căn phòng tràn đầy tiếng rêи ɾỉ

Nam tính của anh vừa thô vừa khổng lồ, ở nơi ẩm ướt của cô ta mãnh liệt co rút

"thậm chí ngay cả qυầи ɭóŧ cũng không mặc.........". Anh rút ra đưa vào bên tai cô ta cười nói

"Cần gì mặc ? Ở trên đường chỉ nghĩ đến anh cũng đã ướt, mặc qυầи ɭóŧ là dư thừa"

Quan hệ tìиɧ ɖu͙© rất thành thực, lại không hề có gánh nặng, chính vì như thế quan hệ của bọn họ nhanh chóng nhiệt tình

Đông Phương Thuật đâm sâu và mạnh, nhanh chóng mang cô ta lêи đỉиɦ

Khi cao trào đi qua, anh nhanh chóng rút ra, tay của cô ta nhanh chóng cầm lấy vật to lớn, anh khẽ phát ra tiếng thở gấp, bắn vào trong lòng bàn tay của cô ta

Đối với một người phụ nữ thành thục như Tinh Dã Tĩnh Tử mà nói, một lần sao có thể thỏa mãn được, mà Đông Phương Thuật cũng có nhu cầu nhiều, thể lực lại tốt, bọn họ khi ở trên giường với nhau có thể nói là " Dư dả"

Tinh Dã Tĩnh Tử yêu chết cảm giác cùng Đông Phương Thuật ân ái, đáng tiếc số lần anh đến Nhật Bản không nhiều, hơn nữa lần nào đến rồi đi cũng rất vội vàng

Sau đó, bọn họ lại làm một lần trên ghế sô fa, cổ áo ki mô nô của Tĩnh Tử đã mở rộng , hai vυ" trắng nõn thoát ra ngoài khiêu gợi

Anh tham lam mυ"ŧ

"A,.... A...." . Ngón tay cô ta đâm vào trong hoa huy*t của bản thân

Anh thích hơi thở dâʍ đãиɠ của cô ta lúc ân ái

"Tôi muốn...". Cái miệng nhỏ nhắn của cô ta ngậm chặt vật cứng, thật sâu

"Ừ...". Anh ngồi ở ghế sô fa, hai chân rộng mở, cô ta quỳ gối ở phía dưới anh, anh nhào nặn tuyết lê của cô ta

Chiếc lưỡi của cô ta linh hoạt khiến anh phát quồng, thúc giục cô ta ngồi lên hông của anh

Lại một lần nữa, bọn họ cùng nhau tận hưởng kɧoáı ©ảʍ mà cả hai mang lại

Vui sướиɠ đi qua, bọn họ tắm rửa xong, ngồi trên ghế sô fa nói chuyện

Đông Phương Thuật coi Tinh Dã Tĩnh Tử là bạn bè, có thể cùng lên giường cũng có thể cùng ngồi nói chuyện. Bởi vì Tinh Dã Tĩnh Tử là người phụ nữ thành thục, dù đã 38 tuổi nhưng cô ta vẫn có dáng người duyên dáng, da trắng như tuyết

Ngoài chuyện đó ra, cô ta kinh doanh quán rượu cùng khách sạn vô cùng có nhiều thủ đoạn, rất nhiều doanh nhân Nhật bản,, Đài Loan đều thích ghé quán rượu của cô ta, hoặc là để nói chuyện làm ăn , hoặc là để thư giãn

"Đông Phương, lần trước chúng ta gặp mặt cách đây bao lâu?". Hai ly thủy tinh trên không khẽ chạm vào nhau, vang lên tiếng vang thanh thúy

"Chắc là gần 1 năm"

"Anh không nhớ tôi sao?". Giọng điệu của cô ta có chút oán giận nói

"Chuyện này thật sự không giống như lời em nói"

Đông Phương Thuật khẽ nhấp ly rượu

"Nói như vậy hình như anh rất hiểu em?"

"Tôi cho đến bây giờ cũng không muốn hiểu rõ phụ nữ, nếu như em muốn tôi thích em, trừ khi em không là phụ nữ". Đông Phương Thuật lạnh lùng nói

Cô ta khẽ cười lên, chỉ là sâu trong đôi mắt có ẩn chứa chút cô dơn

Đông Phương Thuật luôn luôn vô tình hay cố ý đem quan hệ hai người tách ra

Anh cùng cô lên giường, có thể nói chuyện, nhưng nếu nói về chuyện tình cảm nam nữ, rất xin lỗi, anh một chút cũng không muốn nói

Thêm Bình Luận