Cô Vợ Trẻ Con Mười Triệu Của Tổng Giám

8/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Truyện Cô Vợ Trẻ Con Mười Triệu Của Tổng Giám của tác giả Quế Tiểu Văn xoay quanh một cô gái có tên Liễu Duy Nhu, hôm đó cô phải chạy toán loạn lên vì cô lỡ bước vào nhầm phòng anh t …
Xem Thêm

"Bà nói chuyện thật khôi hài, bà có thể chịu trách nhiệm gì, nếu như ai cũng giống như bà, để cho người lạ mặt có thể tự tiện trà trộn vào trong khách sạn, vậy khách sạn này sẽ xuất hiện lỗ hỏng về an toàn?"

"Tổng giám đốc, nhà Liễu Di thật sự đáng thương, tôi là vì thương cho bà ấy nên mới che giấu giúp, để cho con gái bà ấy khi không đi học có thể đến thay thế bà ấy làm việc, tôi biết rõ tính tình của Tiểu Nhu, cô bé sẽ tuyệt đối không làm ảnh hưởng đến an toàn của khách sạn"

Trên thực tế, nếu như không phải bị phát hiện, thật sự một vấn đề cũng chưa từng xảy ra

Chính là, một nhân viên nho nhỏ, vì sao tổng giám đốc cao cao tại thượng ngày kiếm bạc tỷ này lại chú ý đến đây?

Haizz, hiện giờ nghĩ cùng vô dụng, chỉ có thể cầu xin tổng giám đốc giơ cao đánh khẽ

Đông Phương Thuật đối với sự tình phát triển ngày càng hứng thứ, anh muốn trưởng phòng Bộ phận tạp vụ lui xuống trước, sau đó hỏi Hứa tổ trưởng về gia cảnh đáng thương của Liễu Di đến tột cùng là như thế nào

Hứa tổ trưởng thành thật nói ra hết

"Cho nên Tiểu Nhu chính là con gái của Liễu Di?"

"Đúng vậy, Tiểu Nhu thật ngoan lại hiếu thuận, cô ấy đang đi học đại học sư phạm năm 3, là học sinh có nhân phẩm cùng học vấn ưu tú, nếu không trong nhà có hoàn cảnh khốn khổ như vậy, cô bé có lẽ sẽ giống như đa số học sinh bây giờ ăn chơi, yêu đương mà không phải đến khách sạn làm nhân viên quét dọn"

Nhìn thấy tổng giám đốc có dấu hiệu thương hại, Hửa tổ trưởng tận lực nói hết chuyện vè hai mẹ con Liễu Di

Đông Phương Thuật chưa từng có thừa thãi lòng thương hại

Anh đều không phải là doanh nghiệp từ thiện, quá nhiều thương cảm sẽ biến thành kẻ kinh doanh yếu đuối, đó là ý nghĩa từ trước đến nay của anh

Anh có hứng thú với Tiểu Nhu kia

Đông Phương Thuật nói với Hứa tổ trưởng:" chuyện này tôi sẽ không truy cứu nữa"

"Tổng giám đốc, thật sự cám ơn ngài". Hứa tổ trưởng vô cùng vui sướиɠ

"Nhưng mà con gái thay mẹ đi làm thì không ổn, cũng trái với quy định của khách sạn, như vậy đi, bà sắp xếp một công việc cho cô ấy đến đây làm"

"Thật vậy sao?" Hứa tổ trưởng vui mừng

Khách sạn đến nay không có nhân viên vừa học vừa làm, đều là nhân viên toàn thời gian, bởi vì như vậy mới dễ dàng nhận biết được phẩm chất đạo đức của nhân viên, cho nên lần này Tổng giám đốc đặc biệt cho Tiểu Nhu tới khách sạn vừa học vừa làm đúng là ân huệ to lớn

"Bà sắp xếp cô ấy đến gặp tôi trước"

"Tiểu Nhu sao?"

"Ừ"

"Tổng giám đốc muốn phỏng vấn trước sao?". Hứa tổ trưởng có chút ngây ngốc, một sinh viên làm part time còn cần tổng giám đốc phỏng vấn sao?

"Xem như vậy"

"Được,tôi sẽ sắp xếp Tiểu Nhu đến phỏng vấn, tôi tin rằng cô bé biết khẳng định rất vui mừng"

Hứa tổ trưởng không hề có nghi ngờ gì, vui sướиɠ rời đi, trong lòng nghĩ bà nhanh chóng báo cho mẹ con Tiểu Nhu biết tin tốt này mới được

Còn về Đông Phương Thuật....

Anh đã ném mồi, bây giờ chờ Tiểu Bạch Thỏ điềm đạm đáng yêu tự tìm đến cửa

Khi Hứa tổ trưởng gọi điện báo cho Liễu Duy Nhu, chuyện cô thay thế mẹ làm việc đã bị phát hiện thì cô lo sợ cực kỳ

Ở bên kia điện thoại, cô kinh hoảng hỏi thăm Hứa tổ trưởng:" con liên lụy đến cô sao? Công việc của mẹ con mất sao?" đây là vấn đề mà cô lo lắng

"Con yên tâm, mọi người nói ông chủ nhỏ Đông Phương rất lãnh khốc vô tình, nhưng sau khi bác gặp qua thấy báo chí viết không hề đúng, thực ra thì tổng giám đốc rất tốt,còn tha thứ cho bác, cũng không có sa thải mẹ con"

"Vậy thì tốt quá". Liễu Duy Nhu thở phào nhẹ nhõm

"Chỉ là con về sau sẽ không thể thay mẹ làm việc rồi"

"Đó là chuyện con cũng không có cách khác". Có thể được cấp trên tha thứ đã là may mắn lắm rồi

"Nhưng mà Tiểu Nhu.... Tổng giám đốc nói, muốn con vừa học vừa làm vào khách sạn làm việc"

"Đây là thật sao ạ?" Cô khó có thể tim được

"Ừ, tổng giám đốc nói, sau này con có thể lấy tư cách sinh viên part time vào Bộ phận tạp vụ làm việc, từ nay chúng ta làm việc quang minh chính đại không cần che giấu nữa"

Liễu Duy Nhu thật sự vui mừng, cảm thấy rốt cuộc trời cao cũng nghe lời cầu nguyện cả cô, để cho cuộc sống của họ ngày càng tốt đẹp hơn

"Tuần này con mang sơ yếu lý lịch đến đây, tổng giám đốc đích thân phỏng vấn con, có thể nói chuyện với tổng giám đốc là chuyện vinh dự cỡ nào, ngài ấy là người nhân hậu, vừa nghe chuyện của mẹ con liền tha thứ, đến lúc đó còn cần thật lòng cảm ơn ngài ấy biết không?"

"Được, con đã biết"

Liễu Duy Nhu mừng rỡ cúp điện thoại, trái tim tràn đầy lòng biết ơn

***

Liễu Duy Nhu run rẩy đứng ở trước phòng làm việc của Đông Phương Thuật, thư ký của anh đang vào bên trong thông báo, chỉ chốc lát sau, thư ký ra ngoài nói cô có thể đi vào

Liễu Duy Nhu đẩy cửa ra, khẩn trương nói:" Xin chào, tôi là Liễu Duy Nhu"

Cho tới bây giờ cô đều nghe các nhân viên nữ trong khách sạn bàn tán về ông chủ nhỏ, có rất nhiều người nói ông ấy đẹp trai, thậm chí còn mơ mộng cùng ông ấy xảy ra chuyện tình một đêm, lúc ấy cô không thể tưởng tượng , nhưng bây giờ khi nhìn thấy người, bản thân cô mới tin tưởng, những nhân viên kia tuyệt đối không phải là mất cân bằng nội tiết tố mà phát ái tình

Bởi vì Đông Phương Thuật .......... Thật sự anh tuấn đẹp trai bức người

Cô suy đoán thân hình anh cao hơn 1 mét 80, quần áo cắt may tôn lên dáng ngừơi cân xứng của anh ta

Gương mặt anh tràn ngập cương nghị,mắt hẹp dài, mũi cao thẳng tắp, bạc môi.... Dù nhìn dưới góc độ nào đều có thể nhìn thấy khuôn mặt tuyệt đẹp

Chính là.... Đối mặt với anh , cô không nhịn được lại phát run

Không biết là lạ ở chỗ nào, Hứa tổ trưởng nói anh là một người nhân hậu, nhưng thẳn thắng mà nói nhìn hình dáng bên ngoài cô thật không cảm giác được như vậy

Chỉ là, không thể trông mặt mà bắt hình dong, hơn nữa cô đối với xã hội thượng lưu lại không biết gì, huống hồ đối phương lại là đại nhân vật trong giới kinh doanh, là trùm khách sạn, cô không đủ tư cách để bình luận đối phương

"Mời ngồi"

Đông Phương Thuật rời bàn làm việc đi đến bàn để tiếp khách, đều là dùng ghế salong da trâu mắc tiền, mặt anh không đổi sắc cẩn thận đánh giá Liễu Duy Nhu

Giống hệt ấn tượng trước đây của anh, cô chẳng phải là tuyệt đối xinh đẹp, nhưng khuôn mặt thanh tú giống như viên trân châu , lại mang theo một chút rụt rè lại hấp dẫn toàn bộ sự chú ý của anh

Cô không cao lắm, cỡ vừa phải , người lại hơi gầy, da thịt trắng nõn

Cái trán thanh thuần , tóc cô thẳng tới bả vai, không uốn cũng không nhuộm

Khuôn mặt nhỏ nhắn thanh lệ không hề có chút phấn son trang điểm, hoàn toàn để mặt mộc

Nếu như anh nhớ không sai, cô đang học đại học năm 3, nhưng hiện nay học sinh đều ăn mặc nóng bỏng , trang điểm đậm nét, cô lại giống như đóa hoa màu trắng trong mọc trong mùa đông giá rét này

Cùng với những người phụ nữ trước đây của anh hoàn toàn khác biệt, nhưng gương mặt thanh thuần, thanh tú của cô lại kí©h thí©ɧ du͙© vọиɠ chinh phục của anh

Anh muốn cô

"Tổng giám đốc, cám ơn ngài, không chỉ tha thứ cho chúng tôi còn để cho tôi vừa học vừa đi làm ở khách sạn"

Liễu Duy Nhu e lệ ngồi xuống, đưa ra hồ sơ lý lịch của mình

Đông Phương Thuật đem bảng lý lịch xem qua một lượt

Liễu Duy Nhu? Tên của cô thật giống người, nhỏ nhắn, mềm mại e lệ làm người ta tiếc

Anh nói chuyện cũng không thích vòng vo, quanh cô, huống hồ anh có rất nhiều công việc phải làm, đối với phụ nữ... Anh tự thấy cô đã lãng phí thời gian của mình rồi

Cho nên anh lựa chọn đi thẳng vào vấn đề

Thêm Bình Luận