Cô Vợ Trẻ Con Mười Triệu Của Tổng Giám

8/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Truyện Cô Vợ Trẻ Con Mười Triệu Của Tổng Giám của tác giả Quế Tiểu Văn xoay quanh một cô gái có tên Liễu Duy Nhu, hôm đó cô phải chạy toán loạn lên vì cô lỡ bước vào nhầm phòng anh t …
Xem Thêm

Khi đi đến khách sạn, cô cảm thấy không khí trong khách sạn không hề bình thường, nhất là những nhân viên nữ trẻ tuổi, có cảm giác rất lạ kỳ.

Đi đến phòng thay đồ, mọi người cùng tụ tập lại nói chuyện phiếm, cũng không làm việc

"Lòng của tôi tan nát, tan nát, tan nát,...". Liên tiếp ba tiếng tan nát để làm phụ họa, những người bên cạnh còn tỏ ra thái độ gật đầu đồng ý.

Liễu Duy Nhu trước giờ đều là người im lặng nghe.

"Tại sao thần tượng lại kết hôn đây?"

"Theo ý cô chẳng lẽ cả đời anh ấy không kết hôn à? Làm sao có thể, nói về diện mạo cùng hoàn cảnh gia đình, những thiên kim tiểu thư kia làm sao có thể bỏ qua cho anh ấy được?"

"Anh ấy sao lại không thể lấy một người bình thường như chúng ta, sao không để cho chúng ta giống như lọ lem, có thể giống như chim sẽ biến thành phượng hoàng không tốt hơn sao? Làm sao lại phải cùng những thiên kim tiểu thư kia kết hôn ?"

"Tiểu thư, tổng giám đốc người ta muốn lấy ai cũng phải thông qua sự đồng ý của anh ấy mà".

Vốn là còn đang suy nghĩ đến" thần tượng" mà họ nói đến là ai, nhưng khi hai từ" Tổng giám đốc" từ trong miệng người kia nói ra, khiến Liễu Duy Nhu ngừng thay quần áo trong ít phút.

Từ trước đến giờ nhân viên trong khách sạn đều tôn sùng Đông Phương Thuật trở thành thần tượng.

Anh muốn kết hôn?

Tin tức này khiến cô cảm thấy rất bất ngờ, mấy giây sau, tim của cô giống như ngừng đập, máu cũng ngừng lưu thông.

Tại sao lại như vậy? Tại sao cô lại khϊếp sợ như vậy đây?

"Tổng giám đốc cuối cùng cũng muốn lấy vợ".

Khi các nhân viên nữ đang bàn tán, không ai có chú ý đến Liễu Duy Nhu cả người mềm nhũn mà ngồi xuống, vẻ mặt cô tái nhợt.

"Cô gái kia không giống bình thường, cô ấy là cô hai của tổng giám đốc ngân hàng nổi tiếng của Trung Quốc, nghe nói là con gái được cưng chiều nhất".

"Hình dáng của cô ấy như thế nào?". Nhiều người chờ mong rằng cô gái kia dù có gia cảnh tốt nhưng khuôn mặt lại xấu vô cùng.

Mọi người đều biết Đông Phương Thuật kết hôn đều phát ra tiếng thở dài, dù họ không cam lòng thì làm sao, người phụ nữ ấy điều kiện ưu tú như vậy không ai có thể theo kịp!

Liễu Duy Nhu cũng không nghĩ rằng, Đông Phương Thuật vốn không bao giờ liên hôn .

Cô thay đồng phục bắt đầu làm việc , bắt đầu làm từ trưa cho đến 6 giờ tối, mặc dù vô cùng bận rộn, nhưng trái tim của cô lại trống rỗng.

Không biết cảm nhận của cô như thế nào?

Nhưng cô không thể nào tránh khỏi không suy nghĩ, cho dù không muốn, nhưng cô vẫn nghĩ, khi đi xe trên đường giống hệt như 1 cái xác không hồn.

Cô bây giờ, linh hồn cùng cơ thể giống như tách rời nhau.

Cơ thể của cô giống như bản năng mà hoạt động, tan làm ở khách sạn, về nhà cùng mẹ và em trai cùng ăn tối, sau khi ăn xong, cùng mẹ xem phim Hàn, trước khi đi ngủ còn cùng em trai nói chuyện , sau đó tắm và lên giường ngủ.

Nhưng ngủ đến nửa đêm lại tỉnh giấc, đêm khuya yên tĩnh, linh hồn lúc này mới tỉnh lại.

Thì ra là cô đã yêu Đông Phương Thuật rồi.

Cho nên lòng của cô mới rối bời như vậy, giống như là không thể thở được.

Liễu Duy Nhu ngồi trên giường, tim đập liên hồi.

Kết quả như vậy có chút hoang đường, lại có chút bi thương?

Yêu người đàn ông dùng tiền mua cô, sau đó biết người mình yêu đi lấy vợ thì tan nát cõi lòng.

"A...". Cô cười khổ.

Nằm trên giường lúc đêm khuya yên tĩnh, cô cười như con ngốc.

Cô không thể ngừng cười, cười to, cười đến nỗi nước mắt chảy ra.

Đó không phải là nước mắt hạnh phúc mà là nước mắt đau lòng.

Cô phải rời xa Đông Phương Thuật.

Khi cô biết mình yêu anh, cô tuyệt đối không thể ở lại bên cạnh anh...

Đã đến lúc vạch rõ giới hạn giữa hai người, thế giới của cô và anh hoàn toàn khác nhau, mà cô chỉ muốn trở về thế giới của mình mà thôi.

***

Đông Phương Thuật hẹn Liễu Duy Nhu ăn cơm, địa điểm là một nơi yên tĩnh và cũng vô cùng bí ẩn đó là tiệm thức ăn của Nhật, có phòng ăn riêng cho từng khách.

Khi ăn được một nửa.

Liễu Duy Nhu nhận thấy là lúc mình nên nói ra.

"Anh có chuyện muốn nói với tôi sao?"

Đông Phương Thuật buông đũa xuống, cau mày không hiểu mà hỏi.

"Không có". Sau đó anh hỏi ngược lại:" Em có chuyện muốn nói với tôi sao?"

Liễu Duy Nhu tự cười khổ.

Cứ nghĩ rằng anh hẹn cô ăn cơm, là muốn nói cho cô chuyện anh sắp kết hôn, xem ra là tự cô cho rằng mình đúng, Đông Phương Thuật nghĩ chuyện anh kết hôn, chẳng có liên quan gì đến cô cả.

Liễu Duy Nhu lắc đầu:" Nếu anh đã không nói, vậy thì tôi nói vậy! Quan hệ của chúng ta... Khi anh kết hôn có phải nên chấm dứt?"

"Việc này không liên quan". Đông Phương Thuật không vui nói.

Anh không ngờ cô đã biết chuyện anh sắp kết hôn, dù sao tin tức lớn như vậy, hai tập đoàn lớn sẽ liên cưới thì toàn bộ Đài Loan không ai là không biết?

Mặc dù anh không nói ra nguyên nhân, nhưng anh tin rằng hôn ước của mình cũng sẽ không ảnh hưởng đến chuyện của anh cùng Liễu Duy Nhu.

Nhưng nhìn nhận của anh lại khác hoàn toàn với suy nghĩ của cô.

"Tại sao anh lại có thể ích kỷ như vậy?"

Mắt Liễu Duy Nhu đỏ lên mà lên án anh.

"Em muốn kết thúc?". . Mặt Đông Phương Thuật càng ngày càng lạnh lùng mà nói.

"Tôi không muốn làm người thứ ba trong cuộc hôn nhân của người khác". Dùng tiền bạc để giao địch đã làm cô không còn tôn nghiêm của mình, nhưng bây giờ lại còn mang tiếng xấu làm kẻ thứ ba.

"Nếu nói về thứ tự, cô ấy mới là người thứ ba, em không phải"

Liễu Duy Nhu thật muốn lấy cái chén trước mặt đập vào mặt anh.

Anh đang nói giỡn sao? Nhưng một chút buồn cười cũng không có.

Nếu như không yêu anh, có lẽ cô sẽ không để ý đến, nhưng vì yêu, cô sẽ cất giữ những lời này để lưu lại thành một kỷ niệm đẹp, cô không cần phá cuộc hôn nhân của anh, không thể để cho cô trở thành người thứ ba.

Với lại, sự tồn tại của cô khiến người phụ nữ khác phải đau khổ, cô không cần như vậy.

"Làm sao anh có thể.... Chẳng lẽ anh không cảm thấy có lỗi với vợ anh sao?"

"Vậy thì sao? Tôi đã nói rồi, tôi không phải người tốt"

Đông Phương Thuật mới không cần để ý đến tâm tình của Đồ yên, bọn họ sinh ra ở nơi danh gia vọng tộc cũng đã chuẩn bị tâm lý, hôn nhân đều là đồ cúng tế, vả lai Đồ Yên chắc chắn biết rõ, là người đàn ông lần đầu tiên gặp mặt mà đã phải kết hôn thì không nên có quá nhiều mong đợi.

Liễu Duy Nhu quả thật không thể tin được.

"Anh tại sao phải xấu như vậy, nhưng tôi muốn làm người tốt, tôi không muốn làm người thứ phá tan cuộc hôn nhân của người khác". Có thể buông tha cho cô hay không, cô không cần phải ở trong tình huống thê thảm như vậy.

Đông Phương Thuật vô cùng không vui, anh chán ghét chuyện Liễu Duy Nhu muốn kết thúc, muốn rời đi.

Anh sẽ không buông cho cô đi.

"Tôi nói em không phải là kẻ thứ ba thì em không phải". Tại sao nhất định phải suy nghĩ như vậy

Nổi giận

Bây giờ Đông Phương Thuật không hề muốn ăn nữa.

"Dù sao tôi vẫn tính kết hôn, còn hiệp ước của chúng ta vẫn tiếp tục kéo dài"

Anh sẽ không buông cho cô đi.

Hai bàn tay cô khẽ nắm lại, rồi lại buông ra, nước mắt uất ức bắt đầu dâng lên.

"Đừng làm cho tôi hận anh...."

Đông Phương Thuật trợn tròn mắt, không muốn nhìn thấy nước mắt của cô

"Em muốn hận thì hận đi". Anh tuyệt đối sẽ không buông tha cho cô đi.

Bữa cơm này, tan rã trong lúc không khí không vui.

Đông Phương Thuật lạnh lùng bỏ đi, để lại Liễu Duy Nhu khóc đỏ cả mắt.

Thêm Bình Luận