Cô Vợ Trẻ Con Mười Triệu Của Tổng Giám

8/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Truyện Cô Vợ Trẻ Con Mười Triệu Của Tổng Giám của tác giả Quế Tiểu Văn xoay quanh một cô gái có tên Liễu Duy Nhu, hôm đó cô phải chạy toán loạn lên vì cô lỡ bước vào nhầm phòng anh t …
Xem Thêm

Chiếc trâm cài tóc đúng là hấp dẫn ánh mắt của mọi người, rất nhiều người giơ bảng, giá đấu càng ngày càng được lên cao.

"75 vạn lần thứ nhất, 75 vạn lần thứ 2,...". Nhìn thấy người chủ trì đấu giá sắp nói lên câu chốt, Đông Phương Thuật đột nhiên giơ bảng trong tay lên.

"Có, Có người đã trả giá 80 vạn".

Liễu Duy Nhu kinh ngạc nhìn về phía Đông Phương Thuật

Người chủ trì đấu giá bắt đầu lặp lại giá xác nhận

"80 vạn lần thứ nhất, 80 vạn lần thứ 2, 80 vạn lần thứ 3, và chốt lại". Người bán đấu giá tuyên bố:"Chiếc trâm cài tóc này thuộc về quyền sở hữu của giám độc tập đoàn Đông Phương, Đông Phương Thuật".

Sau đó người chủ trì đấu giá bắt đầu hỏi:" Đông Phương Thuật mua chiếc trâm cài tóc này có phải muốn tặng cho vị mỹ nhân bí ẩn bên cạnh không, vì muốn làm cô ấy vui hay sao?"

"Đúng vậy". Đông Phương Thuật thẳng thắn nói, mọi người ở đây nhanh chóng ồ lên, bao gồm cả bản thân Liễu Duy Nhu.

Anh đấu giá chiếc trâm này là vì tặng cho cô?

"Vì sao?"

"Bởi vì em thích, hơn nữa tôi cảm thấy rất thích hợp với em". Bây giờ anh phát hiện khí chất nhẹ nhàng của cô vô cùng xứng đôi với chiếc trâm này.

"Nếu như vậy, xin mời ngài Đông Phương Thuật cài trâm lên tóc vị mỹ nhân bí ẩn...". Trợ lý của người chủ trì lấy chiếc trâm cài tóc về phía Đông Phương Thuật.

Đông Phương Thuật cầm chiếc trâm cài tóc cài lên đầu Liễu Duy Nhu, trong hội trường vang lên tiếng vỗ tay, các cô gái ở đây lai bắt đầu ghen tỵ mà nhìn về phía Liễu Duy Nhu.

"Đúng là rất thích hợp với em". Anh lộ ra nụ cười nhạt

Khó mà thấy được anh cười như vậy, Liễu Duy Nhu bắt đầu ngây ngẩn.

Trong lòng của cô bây giờ như được gắn thêm đôi cánh, từng bước từng bước một bay ra ngoài phạm vi khống chế của cô...

Đông Phương Thuật cũng thừa nhận rằng đêm nay tâm trạng của anh vô cùng tốt...

Động tác của cô, khiêu gợi đến vật đàn ông của anh, còn ánh mắt của những người đàn ông khác nhìn cô, khiến anh muốn bốc hỏa.

Từ lúc lên xe trên đường về khách sạn, anh đặt tay mình nắm chặt eo nhỏ của cô, mặc dù không hề có động tác gì trêu đùa, nhưng anh có thể cảm nhận được bàn tay của mình ngày càng nóng, ngón tay đυ.ng chạm cơ thể của cô mà phát ra tín hiệu, khiến cơ thể của Liễu Duy Nhu cũng không thể nhịn được.

Cô có thể cảm nhận được khát vọng của anh, còn có ham muốn vô hình giữa hai người ngày càng mạnh

Đến cửa khách sạn, bước chân của anh có chút gấp gáp dắt cô thẳng đến thang máy

"Tối nay tôi sẽ không ngủ giường khác". Trong thang máy, anh nghiêng đến gần tai cô, mà nói nhỏ, giọng nói tràn ngập mờ ám

Cơ thể của Liễu Duy Nhu khẽ run lên.

Cô không thể không thừa nhận, người đàn ông này có cách khiêu gợϊ ȶìиᏂ quả là cao thủ.

Vào trong phòng, anh lôi cô vào ngực, cúi đầu cho cô một nụ hôn nóng bỏng, cô có thể nghe thấy tiếng môi lưỡi chạm vào nhau .

Bàn tay to của anh nhẹ nhàng vuốt ve bên ngoài áo sườn xám từ ngực đến mông, đem cơ thể của cô thiêu đốt đến cùng cực.

Anh ngồi xuống, nâng cao chân của cô gác lên bả vai anh, vén áo sườn xám của cô lên, từ từ mở ra tam giác thần bí.

Trời ơi, cảnh sắc bên trong vô cùng mỹ lệ.... Dưới sườn xám cô chỉ mặc 1 chiếc quần chữ C.

Đông Phương Thuật có cảm giác mình vô cùng kích động giống như quỷ háu sắc.

"Ăn mặc như vậy là muốn quyến rũ anh sao?"

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Liễu Duy Nhu đỏ ửng lên.

"Người thế kế nói nếu mặc cái kia sẽ làm mất đi vẻ đẹp của chiếc sườn xám".

Thật sự là cô bé đáng yêu, một chút mưu kế cũng không có, nói chuyện vô cùng thành thật.... Đông Phương Thuật giúp cô cởi chiếc quần chữ C ra, dùng ngón tay đẩy khe hẹp màu hồng của cô, thăm dò bên trong, mà hút lấy.

"A... A.....". Kɧoáı ©ảʍ như dòng điện chạy xuyên suốt cơ thể. Anh làm sao có thể như vậy, thật ngượng ngùng mà.

Anh dùng đầu lưỡi chọc ghẹo nụ hoa mẫn cảm của cô, khiến cô phát ra tiếng rêи ɾỉ không ngừng, không có biện pháp, cái này thật sự đáng sợ, thật là vô cùng thích thú...

Lúc lưỡi của anh tiến vào bông hoa thần bí, cả người cô như mềm nhũn ra rồi

"Thật là ẩm ướt....". Anh nuốt mật ngọt của cô, muốn ngừng lại mà không được.

"Đừng.....". Cô muốn đẩy đầu của anh ra

"Không thích sao?". Anh xấu xa hỏi, anh dùng lưỡi liếʍ liếʍ môi, bây giờ trong miệng anh đều là mùi vị của cô.

"....". Cô thật sự không biết phải trả lời thế nào.

Anh tại sao có thể nói ra những lời khiến người ta tim đập nhanh, mặt thì đỏ như vậy?

"Tôi biết, có lẽ em thích...một cái...". Đông Phương Thuật đứng lên, cởϊ qυầи áo của mình, đem vật nam tính đang cứng lên giải phóng ra ngoài.

"Đi, chúng ta đến cửa sổ sát đất". Anh muốn ở chỗ cảnh đêm thượng Hải đẹp đẽ này, cùng làʍ t̠ìиɦ với cô.

Anh muốn cô nằm úp về phía cửa sổ,lật áo sườn xám lên, đi vào từ phía sau lưng cô, tiến vào trực tiếp.

"A....". Anh lấp đầy khoảng trống trong cô.

Anh từ từ rút ra, đưa vào, tiết tấu thong thả giống như muốn giày vò cô vậy.

Nhìn xuyên qua cửa sổ sát đất, anh có thể nhìn thấy vẻ mặt nhuốm đầy tìиɧ ɖu͙© của cô, có lúc anh rút ra đâm vào lại càng mạnh mẽ làm cô vừa đau lại vừa thích.

Lúc anh rút ra đâm vào với tốc độ nhanh hơn, càng ngày càng cắm rút mạnh mẽ, làm cho cô càng rêи ɾỉ cuồng nhiệt hơn.

Lướt qua, bàn tay của anh nhanh chóng xé nát áo sườn xám của cô, khiến cặp nhũ hoa trắng nõn lộ ra ngoài.

Anh nắm một bên nụ hoa, tốc độ cũng ngày một mạnh mẽ hơn.

Bây giờ cửa sổ sát đất hiện lên hình ản kí©ɧ ŧìиɧ cuồng nhiệt, khiến cho anh càng trở nên mạnh mẽ hơn.

Tốc độ của anh càng ngày càng nhanh, mạnh, giống như muốn vĩnh viễn chôn sâu ở trong nụ hoa của cô, vĩnh viễn không xa rời.

"A.... A....". Lúc cô sắp lêи đỉиɦ của thiên đường, bỗng nhiên anh dừng lại, giống như là lần vận động vừa rồi đã tiêu phí nhiều sức lực của anh.

Nhìn vào cửa sổ anh có thể thấy được khuôn mặt của cô.

Đôi mắt của cô giống như đang cầu xin anh, nhưng mà ánh mắt của cô thì chưa đủ.

"Xin anh.....". Anh nói.

Cô cắn môi, bướng bỉnh không chịu nói.

Tìиɧ ɖu͙© của anh đang dâng cao và chuẩn bị bùng nổ, nhưng anh muốn cô thừa nhận rằng bản thân cô cũng cần anh.

Bọn họ cùng so sức chịu đựng.

Cuối cùng thì Liễu Duy Nhu cũng không chịu được, cô là người đầu hàng trước.

"Xin anh...."

Vừa nghe được lời cầu xin của cô, tất cả sức lực của anh bắt đầu tấn công, mỗi lần đều chạm vào nơi sâu nhất của cô.

Hai người họ cùng nhau lêи đỉиɦ, cùng nhau lên thiên đường của tìиɧ ɖu͙©,,,,,

***

"Chị, chị?". Liễu Duy Hiền đi vào phòng bếp, nhìn thấy chị mình đang ngây ngẩn đứng ở bồn rửa chén, cậu gọi mà chị vẫn không có phản ứng, chỉ có thể giơ giơ tay trước mặt chị

Liễu Duy Nhu giật mình, bị dọa cho sợ hãi, vỗ vỗ ngực:" Tiểu Hiền, em hù chị sợ đó".

"Em làm gì có, em có gọi chị mấy lần mà đâu có thấy chị trả lời, chị đang nhĩ gì vậy?". Chỉ có rửa mấy cái chén mà cũng mất hơn nửa tiếng.

"Không có, chị có suy nghĩ gì đâu". Liễu Duy Nhu nói mà dấu đầu lòi đuôi.

"Em tìm chị?"

"Mẹ nói muốn cùng chị coi phim Hàn". Gần đây mẹ rất mê xem phim cổ trang của Hàn, một mình xem còn chưa đủ, còn muốn kéo theo chị cùng xem.

Tuy cô không có hứng thú với phim Hàn, nhưng vẫn cùng mẹ xem phim

"Được, chị rửa nốt chén, sau đó gọt trái cây mang ra".

Liễu Duy Hiền nhìn về phía đống chén vẫn còn đầy xà bông, im lặng một lúc

"Chị, chị gần đây rất lạ đó".

"Chị làm gì có, nhóc con không có việc gì đừng suy nghĩ lung tung". Liễu Duy Nhu làm vẻ mặt nghiêm túc đuổi em trai ra khỏi phòng bếp.

Thêm Bình Luận