Chương 53: Không phải là phẫu thuật thẩm mĩ chứ?

CHƯƠNG 53: KHÔNG PHẢI LÀ PHẪU THUẬT THẨM MĨ CHỨ?









CHƯƠNG 53: KHÔNG PHẢI LÀ PHẪU THUẬT THẨM MĨ CHỨ?



Hạ Diệp Chi thấy vậy, đuôi mắt kéo lên, kích anh một câu: “Đến cốc cà phê cũng bưng không vững, thận không tốt à?”



Mạc Đình Kiên nhếch môi, đặt cốc cà phê lên bàn trà, cũng không lau vết cà phê dính trên người, dáng vẻ thong dong nói: “Cô thử một chút không phải sẽ biết sao?”



Hạ Diệp Chi vén tóc, nhìn lướt qua anh rồi quay người đi ra cửa, giọng nói mang chút kiêu căng vọng vào: “Anh mơ đi!”



Mạc Đình Kiên:“…”



Người phụ nữ này ăn phải gan hùm mật gấu hay sao?



Hạ Diệp Chi rời khỏi biệt thự, vỗ vỗ ngực, thở dài một hơi.



Kẻ địch giống như một chiếc lò xo, ta yếu thì hắn mạnh!



Hùng hồn oán giận “Mạc Gia Thành” vài câu, cô có cảm giác bản thân thiên hạ vô địch rồi.



“Mạc Gia Thành” cũng không đáng sợ đến thế!



Về sau cô mà còn chịu anh ta uy hϊếp, cô chính là con chó!







Hạ Diệp Chi ngồi xe đến tập đoàn Hạ Thị.



Khi cô còn rất nhỏ, từng cùng Hạ Hương Thảo đến Hạ Thị một lần, sau này lớn lên, mỗi lần đi qua, chỉ có thể đứng ở bên ngoài nhìn vào thôi.



Nguyện vọng lớn nhất của cô trước đây chính là Tiêu Thanh Hà có thể nhìn cô một chút, có thể quan tâm cô một chút, chưa từng nghĩ sẽ vào Hạ Thị, muốn có cổ phần.



Không ngờ rằng, vậy mà có một ngày, cô lại được Hạ Lập Nguyên mời đến Hạ Thị làm việc.



Cô hít sâu một hơi, hơi hất cằm, nhấc chân bước vào.



Ngày đầu tiên Hạ Diệp Chi đến, cũng không có thẻ nhân viên, vừa vào liền bị nhân viên lễ tân ngăn lại: “Tiểu thư, xin hỏi cô tìm ai?”



Hạ DIệp Chi quay đầu nhìn cô ta, mỉm cười, đôi mắt mèo sáng tựa vì sao: “Hạ Diệp Chi, đến làm việc.”



Họ Hạ?nhân viên lễ tân ngơ ngác nhìn.



“Ôi ai đây?” Tiếng Hạ Hương Thảo vang lên sau lưng.



Ngay sau đó, tiếng giày cao gót vang lên, “cộp cộp cộp”, càng ngày càng gần.



Hạ Hương Thảo đi tới trước mặt cô, khi nhìn rõ mặt cô, cả người kinh hãi trừng to mắt, đến giọng nói cũng lạc đi: “Cô, cô là ai?”



“Chị, em là Chi Chi, chị không nhận ra em sao?” Tiếng Hạ Diệp Chi cực kì dịu dàng, nhưng qua tai Hạ Hương Thảo, lại lộ ra một loại cảm giác u ám lạ thường.



Hạ Hương Thảo vô thức lùi về sau hai bước: “Tại sao cô lại trở thành thế này?”



“Em vốn dĩ lớn lên thế này, chị phải nhìn kĩ vào, em chính là em ruột của chị, nếu ngay cả chị cũng không nhận ra em, sau này đồn ra ngoài có lẽ sẽ bị người ta cười nhạo đó?”



Hạ Diệp chi vừa nói, vừa lại gần Hạ Hương Thảo.



Hạ Hương Thảo còn chìm đắm trong cú sốc của việc Hạ Diệp Chi thay đổi dung mạo, Hạ Diệp Chi tiến lên một bước, cô ta liền bị động lùi lại một bước.



Hôm đó tại club Đỏ, những người kia không thành công, Hạ Hương Thảo đương nhiên cũng biết điều đó.



Nhưng cô ta không tin, cô ta rõ ràng đã bố trí thiên la địa võng, Hạ Diệp Chi làm sao có thể thoát ra được?



Vì thế cô ta bảo Tiêu Thanh Hà hẹn Hạ Diệp Chi ra ngoài dùng bữa, cô ta muốn nhìn một chút, có phải Hạ Diệp Chi thật sự không sao hay không.



Mà mấy nhân viên lê tẫn xung quanh đang hóng chuyện, hóng đến ngơ ra rồi.



Nghe đồn cô ba nhà họ Hạ không phải vừa xấu vừa ngốc sao? Đây là đi nước ngoài phẫu thuật thẩm mĩ trở về sao?



Bình thường cô hai làm mưa làm gió ở công ty, dường như có chút sợ cô ba?



Hạ Hương Thảo bừng tỉnh, nhịn xuống bức tức không cam, nghiến răng nói: “Em là em gái ruột của chị, chị thương em như thế, đến vị hôn phu cũng nhường cho em, làm sao lại không nhận ra em được chứ?”



Ồ, trước kia đề tài nóng trên mạng nói Hạ Diệp Chi cướp vị hôn phu của cô ta, bây giờ lại nói thành nhường cho Hạ Diệp Chi.



Hạ Diệp Chi biết nghe lời, cười đáp: “Cảm ơn chị đã rộng lượng, giúp em được gả cho một người ưu tú như vậy.”



“Cô!” Hạ Hương Thảo trước giờ đều dẫm Diệp Chi dưới chân, giờ nhìn bộ dáng đắc ý trên mặt Hạ Diệp Chi, cô ta chỉ hận không thể lột da Hạ Diệp Chi.



Hạ Diệp Chi duỗi tay khoác lên khuỷu tay Hạ Hương Thảo, dáng vẻ như hai chị em thân thiết, nụ cười trên mặt không thay đổi: “Chị, chúng ta đi trước đi, đừng để bố đợi lâu nữa.”



Đây là ở công ty, ra vào đều có nhân viên, nếu hai người cãi lộn, trái lại không dễ nhìn.



Hạ Hương Thảo lại không nói thêm gì, quay người đi về phía thang máy.



Thế nhưng, hai người chưa đi xa, cô ta liền nghe thấy mấy nhân viên lễ tân phía sau bàn luận hai người ai xinh đẹp hơn.



“Tôi cảm thấy cô ba khá xinh, không phải là phẫu thuật thẩm mĩ chứ?”



“Nhìn rất tự nhiên đó!”



“Nếu không phải phẫu thuật thẩm mĩ thì cô ba quá xinh đẹp rồi!”



Hạ Hương Thảo nghe đến đây, tức đến nỗi hất cánh tay Hạ Diệp Chi ra, ánh mắt ghét bỏ như đang nhìn thấy thứ gì đó dơ bẩn vậy: “Đừng đυ.ng tay vào tôi!”



Hạ Diệp Chi vỗ vỗ cánh tay của mình, giống như bên trên có thứ gì đó bụi bặm, bẩn thỉu: “Ờ.”



Cô cảm thấy Hạ Hương Thảo rất buồn nôn, chơi bời vớ vẩn ở bên ngoài cũng thôi đi, vậy mà còn vượt quá giới hạn.



Hạ Hương Thảo thấy hành động của cô liền cáu giận, nhưng nghĩ tới lời Hạ Lập Nguyên dặn dò, cô ta chỉ đành nhịn xuống.







Ra khỏi thang máy, hai người cùng đi đến văn phòng của Hạ Lập Nguyên.



Hạ Lập Nguyên mặc dù không thích Hạ Diệp Chi, nhưng vẫn tươi cười đón tiếp: “Chi Chi đến rồi à.”



Hạ Lập Nguyên ôn hòa với Hạ Diệp Chi như vậy, Hạ Hương Thảo đương nhiên không vui, cô ta pha trà giúp Hạ Lập Nguyên, đặt mạnh xuống trước mặt ông, biểu thị bản thân không vừa lòng.



Hạ Diệp Chi thu hết vào trong mắt, cảm thấy có chút buồn cười, Hạ Hương Thảo vẫn rất dễ kích động.



“Bố định sắp xếp cho con vị trí gì thế?” Hạ Diệp Chi ngồi xuống trước mặt ông, vẻ mặt ôn hòa, rất dễ nói chuyện.



Không đợi Hạ Lập Nguyên mở miệng, Hạ Hương Thảo cướp lời ông: “Tôi biết bộ phận thị trường thiếu một nhân viên điều tra nghiên cứu thị trường, tôi nghĩ Chi Chi là người sẽ rất vui vẻ tiếp nhận thử thách này, cô làm cái này đi.”



Hạ Diệp Chi liếc nhìn cô, lạnh nhạt nói: “Nhưng mà tôi không vui vẻ tiếp nhận thử thách, tôi muốn làm công việc nhẹ nhàng một chút.”



Cô học Học viện điện ảnh, về marketing các thứ, cô đương nhiên không biết.



Nhưng cô cực kì rõ ràng, là điều tra nghiên cứu thị trường, nhất định là một việc rất vất vả.



“Chi Chi còn trẻ, đúng là cần rèn luyện một chút, con thử một chút trước đi, nếu như không phù hợp, con lại đến nói với bố.” Lời Hạ Lập Nguyên vẻ ngoài là nói vớ cô, thực tế là đang quyết định cho cô làm điều tra nghiên cứu thị trường.



Ông ta và Hạ Hương Thảo quá quen xoa trước đấm sau, Hạ Diệp Chi cực kì nghe lời, vì thế liền áp nhuệ khí của Hạ Diệp Chi.



Cái trò hề dễ hiểu này, Hạ Diệp Chi vừa nhìn đã hiểu rồi.



Mặt Hạ Diệp Chi tràn đầy cảm kích: “Nếu đã như vậy, cảm ơn sự yêu mến của bố dành cho con.”



“Hương Thảo, con đưa Chi Chi đên bộ phận thị trường đi.” Hạ Lập Nguyên nói xong liền cúi đầu xem giấy tờ.



Hạ Hương Thảo nghĩ đến những vất vả mà Hạ Diệp Chi sắp phải chịu, nhịn không được đắc ý, lại giả vả bình tĩnh nói: “Đi theo tôi.”



Trong lòng Hạ Diệp Chi khó hiểu, trước kia cô ở nhà họ Hạ rốt cuộc nhẫn nhịn chịu đựng như thế nào mà đến giờ họ vẫn cảm thấy, họ vẫn nghĩ họ muốn thao túng cô thế nào cũng được?



Để cô đến bộ phận thị trường làm nhân viên điều tra nghiên cứu thị trường thấp bé nhất? Cô chỉ là cảm ơn sự “yêu mến” mà Hạ Lập Nguyên dành cho cô, cô có nói nhất định sẽ làm tốt sao?