Chương 40

Lần trước là ba năm , lần này em muốn rời xa tôi bao lâu ?

Trước sân bay , Phó Tử Hiên ôm chặt lấy cô , thì thầm :" Anh đợi em . "

Hạ Tử Ngôn không trả lời , khônh quay đầu đi vào .

Sân bay là nơi chia tay người thương yêu , cũng là nơi sum vầy với nhau . Là nơi mở đầu cũng là nơi kết thúc .

Xế chiều , bên thôn nhỏ .

Lãnh Thiên Vũ từ xưởng dệt về , mở cửa liền hửi thấy mùi thơm ngon , anh nghi ngờ đi vào thì thấy Bạch Tiểu Mễ .

" Cô … ? "

Bạch Tiểu Mễ mỉm cười bưng dĩa cải :" Nhà anh không có khóa , qua đây ăn đi . ‘’

Mặc cô lôi kéo mình ngồi xuống , có người chạy tới làm ô sin , từ chối làm gì ?

Nhưng cô bị nhập hay chăng ? Chạy tới đây rửa chén rồi lại nấu cơm , ăn xong lại không chịu về .

" Cô hai à , cô muốn ở đây làm rễ luôn sao ? Bộ phim này trên mạng cũng có , cô có thể tự coi . Tôi buồn ngủ , ok ? "

Bạch Tiểu Mễ im lặng nhìn anh :" Tôi từng bị cưỡиɠ ɧϊếp , đây là lý do tôi tự tử . "

Im lặng , im lặng , im lặng .

" Tôi thích anh . "

"…’’

" Tôi nói thật . "

“…”

Dường như đã có kết quả , cô cười chua xót , với lấy cái túi xách rời đi . Nhưng vừa đi tới cửa liền bị một lực kéo ngã về phía sau , nụ hôn anh ập tới khiến cô phản ứng không kịp .

Lãnh Thiên Vũ ôm lấy eo cô , dịu dàng hôn vào cái miệng nhỏ . Từ dịu dàng đến táo bạo , từ trước cửa đến sopha . Giọng nói ấm áp bên tai cô :" Anh cũng yêu em . "

Hai người ôm chặt đối phương , chỉ còn lại những tiếng cười , giọt nước mắt của hạnh phúc .

°°°

Ngày thứ nhất tôi ở Úc .

Những người ở đây thật ôn hòa , bởi vì cùng chuyên môn nên chúng tôi rất dễ nói chuyện với nhau .

Ngày thứ năm tôi ở Úc , Bạch Tiểu Mễ gọi điện tới bảo là đã dọn tới sống cùng Lãnh Thiên Vũ , cậu ấy rất thích cái thôn nhỏ ấm áp này . Nhưng tôi nghĩ , cậu ấy thích chắc có lẽ trong đó có Lãnh Thiên Vũ chăng ?

Ngày thứ bảy tôi ở Úc , hôm nay tôi thực hành , lần đầu vào phòng phẫu thuật thật sự rất khẩn trương . Tôi phẫu thuật trái quýt nhỏ thành công .

Một tuần tôi ở Úc , Trịnh Vũ Kình cuối cùng đã gọi cho tôi . Tôi nói chuyện cùng bác trai , bác gái , hai người rất nhớ tôi . Biết chuyện của tôi và Trịnh Vũ Kình , hai bác đã giận anh ấy mấy ngày trời . Họ đòi tôi làm con gái nuôi của họ , vậy là tôi có thêm một anh trai nuôi yêu thương tôi .

Tuần thứ hai tôi ở Úc , ngày nào bố cũng gọi hỏi thăm , chỉ có duy nhất Phó Tử Hiên không gọi cho tôi .

Một tháng tôi ở Úc , tôi quen được rất nhiều bạn tốt , trong đó có một cậu bạn tỏ tình với tôi nhưng tôi đã từ chối . Nhưng cậu ta vẫn tích cực theo đuổi tôi .

Tháng thứ ba tôi ở Úc , tôi nói chuyện cùng Bạch Tiểu Mễ , cô nàng bỏ nhà ra đi vì Lãnh Thiên Vũ cả đêm không về . Tôi cười cô nàng trẻ con nhưng nếu là tôi , có lẽ tôi vẫn vậy .

Nửa năm tôi ở Úc , cuối cùng Phó Tử Hiên đã gọi cho tôi . Nhưng chỉ nói một câu duy nhất " Khi nào em về ? " , " Ừm nhớ chăm sóc bản thân " . Lúc ấy tôi thật sự rất giận , nếu anh ta đứng trước mặt tôi , nhất định , nhất định đánh anh ấy thật mạnh .

Gần một năm tôi ở Úc , hôm nay tôi được giáo sư khen ngợi , rất vui sướиɠ .

Hạ Tử Ngôn gấp cuối nhật kí lại , khi nãy đi ăn mừng trên người toàn mùi rượu , cô đi dạo dưới trước cổng . Có lẽ hoa mắt , cô đột nhiên thấy Phó Tử Hiên .

Mỉm cười khinh bỉ , anh ta tới tìm mình còn khó hơn trúng số .

" Hạ Tử Ngôn ! "

Bước chân cứng lại , cô xoay người nhìn về hướng ấy , cô không nghe lầm chứ ?

Phó Tử Hiên đi tới trước mặt cô :" Ngu rồi ? ‘’

Aaaa !

Hạ Tử Ngôn nhào vào lòng anh , hôn tới tấp vào mặt Phó Tử Hiên .

" Sao anh ở đây ? "

Anh mỉm cười xoa đầu cô :" Bởi vì , em ở đây . "

Cô ôm chặt anh không buông , mỉm cười ngọt ngào :" Em yêu anh . "

" Yêu em . "

Anh đã bỏ lỡ cả năm trời để do dự yêu em . Bỏ lỡ cả ba năm trời bên cạnh em , lần này anh không biết bỏ lỡ em nữa , dù là một giây .

-- End --

P/s : Còn ba ngoại truyện nha cả nhà ❤