Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cô Vợ Siêu Ngọt Ngào

Chương 2

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cháu uống xong ngày mai chú có thể không cho cháu đi nữa không !!”

“Đường Duệ, lá gan của cháu càng ngày càng lớn, còn dám thương lượng với tôi!”

“cháu còn chưa muốn về!"

Đường Duệ ôm lấy cánh tay Vu Nhiên lắc hai cái, vẻ mặt ngưng trọng,

" Cho cháu ở lại thêm một ngày, một ngày thôi!!"

Vu Nhiên thở dài nhìn cô. Anh liếc mắt nói:

"Uống nhanh đi"

Biết anh đã hứa với cô, Đường Duệ buông tay ra, uống cạn một hơi canh gừng, cô đưa cho anh cái chén rỗng, lông mày nhíu lại vì của vị cay của gừng buông lời:

"Chú đã hứa rồi, không được nuốt lời đâu đó ""

Vu Nhiên nhìn cô đầy ẩn ý.



Chắc chắn, tốt hơn là bạn nên tin rằng một con lợn nái có thể trèo lên cây hơn là tin một người đàn ông. Vì sợ Đường Duệ không chịu rời đi, Vu Nhiên nói rằng anh sẽ đích thân đưa cô lên máy bay. Trong phòng chờ, Đường Duệ nghĩ đủ mọi cách để trốn thoát, nhưng bị Vu Nhiên bắt lại.

"Vu Nhiên đồ đáng ghét"

Đường Duệ giống như khi còn nhỏ nắm lấy cánh tay anh định cắn xuống, nhưng anh vẫn là miễn cưỡng. Cô không còn cách nào khác, vừa khóc vừa nói:

"Chú nói đêm giao thừa sẽ về, nhưng năm nào cũng lỡ hẹn ..."

Một nam một nữ xinh đẹp ở phòng chờ khởi hành đã rất rạng rỡ rồi, đặc biệt là. người phụ nữ xinh đẹp đang khóc kia, anh chàng đẹp trai chỉ nhìn chằm chằm vào cô gái với khuôn mặt thẳng thắn, điều đó càng thêm bắt mắt.

"Oa..."

Cô ấy không nói cũng không sao, một khi đã nói ra, cô ấy càng không thể kiềm chế được bản thân.

"Vu Nhiên, chú có thể tìm một lý do tốt hơn được không? Chú không muốn trở về khi chú bận nhiều việc và không mua được vé vào đêm giao thừa! Chú chỉ không muốn gặp cháu! Cháu đã được nhận vào trường đại học tốt nhất. Chú thậm chí không trở lại để ăn mừng..."

"Tôi....."

Băng ngàn năm bỗng chốc tan chảy. Vì tiếng khóc của Đường Duệ các nhân viên sân bay đã bị thu hút.



"Không sao cả!!!"

Tang Duệ xấu hổ nói với nhân viên về nỗi khổ của mình, và sau đó Vu Nhiên bị dư luận chỉ trích vì suy nghĩ của mình.

“Tôi nói, cậu nhóc, cậu làm như vậy là không đúng, sao cậu có thể đối xử với bạn gái mình như thế này!”

Vu Nhiên muốn giải thích, nhưng bây giờ cậu không thể giải thích rõ ràng.

Những gì Đường Duệ nói mơ hồ, và cuối cùng nói một cách hỗn loạn rằng họ đã sống chung với nhau rồi. Mặc dù điều này là đúng, nhưng...... có vẻ như không có gì xảy ra với họ. Cuối cùng, vì sự chậm trễ của Đường Duệ, Vu Nhiên phải thay đổi hợp đồng. Vậy là tốt rồi, hôm khác anh ấy sẽ mua cho mình. Cô đang tự mãn, Vu Nhiên ném một câu:

"Tiểu Trạch không biết nói năng!"Rồi bỏ đi.

Đường Duệ không còn cách nào khác ngoài vẫy tay với nhóm “đồng bọn” và nói:

“Cảm ơn!”

Sau đó cô vừa đi theo vừa đẩy vali cho anh, một niềm vui. Sau khi trở về nơi ở của Vu Nhiên, Đường Duệ cảm thấy trong lòng vui lên. Chỉ là mặt Vu Nhiên đen như than. Đường Duệ biết lúc này không còn khó khăn gì nữa, nếu thật sự xúc phạm đến lão hổ, đêm nay nhất định sẽ đuổi cô đi.

Tuy nhiên, đêm nay trời đẹp quá, muốn làm cho người ta phạm tội. Nếu không có gì xảy ra vào một đêm đẹp trời như vậy, cô luôn cảm thấy rằng sẽ bỏ lỡ khoảnh khắc đẹp đẽ này.
« Chương TrướcChương Tiếp »