Tần Vô Song nhìn thành phố sầm uất dưới chân mình từ từ biến mất. khung cảnh quen thuộc nhìn từ trên cao đẹp đến nao lòng nhưng kí ức về nó là một mảng đau thương. "Tần gia! Tôi thề sẽ cho các người n …
Tần Vô Song nhìn thành phố sầm uất dưới chân mình từ từ biến mất. khung cảnh quen thuộc nhìn từ trên cao đẹp đến nao lòng nhưng kí ức về nó là một mảng đau thương.
"Tần gia! Tôi thề sẽ cho các người nợ máu trả máu...."
Sáu năm sau.
Cô đã không còn là Tần Vô Song nhu nhược ngu ngốc yếu đuối của sáu năm trước. Lần này quay về quyết trả thù cho mẹ.
Cuộc đời vốn tăm tối và tẻ nhạt của cô được thắp sáng kể từ khi bóng dáng người ấy hiện hữu trong đôi mắt hổ phách ngời ngời.
Dưới cơn mưa rả rích của mùa đông buốt giá hai ta cùng bên nhau đến già.