Chương 145: Chất Vấn Tần Luật

Lục Phẩm Viện liếc nhìn đôi lông mày đờ đẫn của anh, không nhịn được mà nở nụ cười: “Chị thấy cô ta cũng không làm vừa lòng em là bao! Nhưng mà, Mặc Trầm, nay em đã rõ ràng, chị cũng nhắc nhở em coi chừng kỹ, đừng để cô ta mang thai! Thập tam va Thập tứ có cha mẹ vui rồi. Nếu sinh thêm nữa, em và cô ta sẽ phải gắn bó cả đời. Chị vẫn muốn em rời khỏi cô ta, tương lai tìm được một cô gái ngây thơ trong sáng ……”

Lục Mặc Trầm nhíu mày: “Mang thai cái gì?”

Lục Phẩm Viện thở dài, nghĩ đến một người đàn ông lớn như vậy cũng không muốn nhắc tới, chị ấy cố nén giọng: “Chị biết sau khi ông cụ Quý ký hợp đồng vào tối qua, em đã chịu áp lực qua lại với nhà họ Quý rồi, cuộc sống vợ chồng với cô ta, chị không cản được. Em cũng có nhu cầu mà. Nhưng em hạn chế thôi, tối qua có dung biện pháp an toàn không?”

Lục Mặc Trầm bình tĩnh, liếʍ ĐÔI môi mỏng, híp mắt cười hỏi: “Chị cảm thấy tối qua em và cô ta, trải qua sinh hoạt vợ chồng rồi sao?”

“Em còn che giấu cái gì? Chị là phụ nữ. Nhìn dáng đi sáng nay của cô ta, lười biếng vô cùng.” Lục Phẩm Viện đẩy anh. Chị ấy xấu hổ nói thêm.

Lục Mặc Trầm nhướng mày, rồi im lặng một lúc.

Một người đàn ông như anh, cũng không trải qua bao nhiêu người phụ nữ, qua loa nhếch nhác cơ bản sẽ không quan sát tư thế đi đường của phụ nữ.

Huống hồ là Quý Chỉ Nhã.

Khi Lục Phẩm Viện nhắc nhở, Lục Mặc Trầm quay đầu nhìn về phía đại sảnh, bàn ăn đã thưa thớt, Quý Chỉ Nhã duyên dáng đứng sang một bên, với mái tóc dài gợn sóng, nước da trên khuôn mặt cô ta quả thật không tệ.

Đôi mắt mảnh khảnh và lạnh thấu xương của người đàn ông nheo lại với một nụ cười, anh rời đi mà không nói gì.

“Này, Mặc Trầm, lời chị nói em có nghe lọt câu nào không vậy?” Lục Phẩm Viện thở dài đi theo phía sau!

Chiếc Bentley màu đen lái đi, Lục Mặc Trầm cắn điếu thuốc: “Liên lạc với Tần Luật được chưa?”

“Anh Tần nói anh ấy đang ở sân golf, anh có thể trực tiếp đến gặp anh ấy.”

“Qua đó đi.” Lục Mặc Trầm nhắm mắt lại, dùng ngón tay dài vuốt ve ghế da, sau đó nói: “Đi kiểm tra xem Quý Chỉ Nhã tối qua làm gì và đi đâu.”

A Quan sửng sốt và gật đầu.

Tại sân golf.

Sau khi Tần Luật đánh trúng hai phát, trợ lý đi tới, anh ta gật đầu với người bạn bên cạnh, nhàn nhã rời khỏi.

Lục Mặc Trầm vẫn chưa thay quần áo, đứng trong phòng họp, bộ vest nghiêm túc, Tần Luật có thể cảm nhận được khí lạnh đột nhiên ập xuống khi anh ta bước vào. Anh ta dừng lại, vẻ mặt bình tĩnh, đúng như dự đoán: “Cậu tới khởi binh vấn tội sao?”

Một trận gió mạnh xẹt qua, Tần Luật cũng không thấy rõ anh làm thế nào đi tới bên cạnh mình. Anh ta hoàn hồn thì người đã ngã trên thảm!

Ngay sau khi cổ áo thể thao màu trắng bị tóm lấy, lực vừa phải, khuôn mặt của người đàn ông bị che yếu ớt kia vẫn lạnh lùng nho nhã, nhưng Tần Luật lại nôn ra máu từ khóe miệng ra.

Anh ta không đánh trả, ngón tay trắng nõn mảnh khảnh lau vết máu, ánh mắt lạnh lùng: “Đúng vậy, chính tôi đã đưa cô ấy vào. Cậu quyền thế ngất trời, cũng không ngăn cản tôi muốn cô ấy biết sự thật. Vân Khanh biết phân rõ đúng sai, cô ấy đương nhiên có quyết định. Nếu cậu không cưỡng cầu thì sợ cái gì?”

“Anh em với nhau, cậu vì một người phụ nữ mà gây rối với tôi phải không?” Lục Mặc Trầm đút một tay vào túi quần, môi mỏng cong lên đầy mỉa mai.

“Cho tới nay, là cậu đã làm sai. Cậu nɠɵạı ŧìиɧ, còn ép một người phụ nữ nɠɵạı ŧìиɧ với cậu! Tôi làm cái gì, tôi không giấu cậu!” Ánh mắt của Tần Luật nghiêm nghị.

“Thật sự không hề giấu tôi chuyện gì sao?” Lục Mặc Trầm đứng thẳng, ánh mắt bình thản, cười như không cười, nhưng sắc bén như kiếm: “Tôi rất tò mò, mẹ con Quý Chỉ Nhã có thể phong ấn những dấu vết trước đây, ngay cả Quý Tư Thần và tôi đều không thể tra ra, làm sao anh biết Quý Chỉ Nhã là em gái của Vân Khanh? “

Tần Luật giật mình nhìn anh: “Cậu biết rồi sao?”

“Tôi đang hỏi cậu đó.” 2 anh em đối mặt nhau, đáy mắt của Lục Mặc Trầm chìm trong sự lạnh lùng.

Tần Luật nhìn thẳng mắt anh, nhìn thấy rõ sự sắc bén chôn giấu dưới mắt anh, bất giác anh ta cười nhẹ: “Anh đừng có dung ánh mắt như vậy nhìn tôi. Tôi biết sự việc này cũng không phải ngẫu nhiên. Không nói ra cũng là cân nhắc là có liên quan tới Quý Chỉ Nhã và Vân. Hình như lúc Thập tam và Thập tứ 1 tuổi, tôi đang ở Mỹ, đột nhiên nhận được cuộc gọi từ Quý Chỉ Nhã.